Như Tôn Thường Hi đã nói, hai người bọn họ vì kích động mới quan hệ với nhau nhưng không có tình yêu, giống như chồng hờ vợ tạm, cho dù có chút duyên phận nhưng không thể đi tiếp được.
Chỉ một lát sau, A Long lái xe Sedan qua hỏi: "Cậu chủ, chúng ta đi đâu bây giờ?"
"Đi.Tần Minh đang muốn nói quay về trường học thì điện thoại di động đổ chuông.
Tần Minh cầm lên xem và hơi bất ngờ khi thấy Trương Toàn Chân chủ động gọi tới.
"Tiểu Tần à...!cậu đang ở đâu thế?"
Tần Minh vừa nghe được giọng nói vui vẻ của Trương Toàn Chân lập tức có cảm giác không ổn.
Một khi lão già này không nghiêm túc chính là thời điểm ông ta bắt đầu gài bẫy người khác.
Tần Minh nói: "Tôi không rảnh, đang đi học."
Trương Toàn Chân nói: "Thối lắm, tôi vừa ra khỏi trường của cậu xong.
Người trong phòng ký túc của cậu nói cậu ra ngoài tán gái.
Cậu mới luyện công phu được mấy tháng đã phóng túng như vậy, thật sự không sợ sau này bị hỏng thận à?".
Tần Minh bị nói vậy thì hơi lúng túng.
Tối qua anh có phóng túng thật, bây giờ chân vẫn còn đang mềm đây, cũng tại Tôn Thường Hi quả mê người.
Tần Minh nói: "Khụ khụ...!Thầy có chuyện gì không?"
Trương Toàn Chân nói: "Được rồi, cậu lập tức quay lại quán trà ngoài trường học của cậu."
Tần Minh nghe vậy thì lập tức chạy về.
Trương Toàn Chân chờ cậu trong quán trà yên tĩnh ven đường, bên ngoài trường.
Anh vào phòng trà, thấy Trương Toàn Chân vẫn mặc áo bào đạo sĩ, trong tay cầm một chuỗi hạt, đeo kính lão, rõ ràng là một người trong tôn giáo đang chậm rãi uống trà.
Tần Minh ngồi xuống nói: "Ông già, sao ông đột nhiên tới tìm tôi vậy? Chắc chắn không phải là chuyện tốt rồi."
Trương Toàn Chân mắng: "Gọi tôi là thầy! Thằng nhóc thối nhà cậu.
E hèm...! thật ra từ ngày tôi phát hiện ra cậu, tôi đã muốn cậu làm vài chuyện cho tôi.
Tôi đã nói với cậu là tôi muốn hoàn thành một việc nhưng bây giờ thậm chí còn chẳng có tư cách gặp đối phương.
Tôi đành phải dựa cả vào cậu thôi."
Tần Minh chợt nảy ra một ý nghĩ, hỏi: "Thầy nói từ ngày phát hiện ra tôi chứ không phải từ ngày nhận tôi làm học trò.
Vậy chắc là ngày chúng ta lần đầu vô tình gặp nhau trên phố đi bộ, đúng không? Lúc đó, Lý Mộng bạn gái cũ của tôi còn quấn lấy thầy, chửi thầy là tên giả thần giả quỷ.
Trương Toàn Chân nói: "Tôi thỉnh thoảng vẫn xem bói cho người bình thường để giết thời gian nhưng không ngờ Vì vậy mà có duyên phận với cậu, có thể nói là ông trời đã định sẵn."
Tần Minh suy nghĩ một lát mới nói: "Thầy muốn tôi làm gì? Nếu tôi có đủ khả năng thì chắc chắn sẽ không từ chối nhưng dù sao cũng phải có thời hạn chứ? Công việc của tôi ở bên kia cũng rất bận"
Trương Toàn Chân lấy ra một tấm ảnh, trong đó là hình một người thanh niên đeo kính trông rất nhã nhặn sạch sẽ, có cảm giác như thường xuyên ru rú ở trong nhà ít ra ngoài.
Nhưng Tần Minh lại kinh ngạc nói: "Người này trông giống tôi đấy.
Chà chà...!Thầy à, thầy giới thiệu người này cho tôi, có lẽ anh ta có thể làm người đóng thế tôi được đấy"
Tần Minh vui mừng, không ngờ Trương Toàn Chân lại tìm cho mình một người như vậy.
Tần Minh vẫn muốn tìm một người trông giống mình để đóng thế mình, có lúc có thể ứng phó được với vài tình huống ám sát đột ngột xảy ra.
Cho dù anh dặn Tống Dĩnh đi tìm những biển người mênh mông cũng không dễ tìm được.
Trương Toàn Chân nói: "Cậu nói làm là làm được à? Thằng nhóc cậu mới có chút danh tiếng đã vênh váo hả?"
Tần Minh mỉm cười hỏi: "Thầy muốn tôi làm gì?"
Trương Toàn Chân nói: "Người này tên là Triệu Chính Ngôn, bất kể khí chất hay tính cách đều khác xa cậu.
Cậu muốn đóng giả cậu ta cũng không dễ đâu."
Tần Minh tò mò hỏi: "Đóng giả anh ta à? Anh ta có chịu không?"
Trương Toàn Chân gật đầu, nói: "Cậu ta vẫn sống rất khổ và luôn muốn rời đi, đổi thân phận, đổi hoàn cảnh khác để bắt đầu lại từ đầu.
Tôi có quen biết với thế hệ trước của cậu ta nên cậu ta mới tìm tới tôi nhờ giúp đỡ.
Tôi chỉ cách cho cậu ta tới thành phố Quảng tình cờ gặp cậu.
Một khi cậu ta tìm được cậu sẽ chủ động yêu cầu trao đổi cuộc sống với cậu."
"Fuck, không ngờ lão lừa đảo nhà ông còn biết cách lừa người như vậy." Tần Minh bản thầm.
Tần Minh nói: "Chuyện này thì có ích gì cho chuyện thầy muốn làm chứ? Sao tôi có cảm giác như thầy muốn hãm hại tôi vậy?"
Trương Toàn Chân đánh Tần Minh rồi nói: "Thằng nhóc thối tha, không phải tôi đang thương lượng với cậu sao? Thế này gọi là hãm hại cậu hả? Tôi bảo cậu thay thế Triệu Chính Ngôn cũng là một phần kế hoạch của tôi.
Thằng nhóc kia khó có thể gánh vác được trọng trách nhưng cậu lại khác"
Tần Minh không vui nói: "Thầy phải nói kết quả thầy muốn có và nguyên nhân trong đó trước, nếu không tôi làm sao tin tưởng thấy được chứ?".