Thiếu Gia Ngông Cuồng


Có lẽ người đàn ông mà Triệu Tình ngoại tình vẫn luôn nghĩ cách để xử Tần Minh, nhưng đừng
nói là Tần Minh, ngay cả Thường Hồng Hi cũng chưa từng biết được, nghe nói Triệu Tinh luôn phủ nhận mình ngoại tình.

Bà ta cầm số tiền đã lừa Thường Hồng Hi bao năm qua sống vô cùng thoải mái ở nước M.

Thường Hồng Hi không giết bà ta vì muốn đợi ngày đối tượng mà bà ta ngoại tình bại lộ, nhưng người ta chưa từng cho Thường Hồng Hi một cơ hội.

Tần Minh thầm lẩm bẩm: “Đôi cẩu nam nữ Triệu Tinh, đúng là rất bình tĩnh, mấy ngày nay đều không tùy tiện ra tay với mình”
Thường Hoan và Thường Tuấn Đông đã bị giam trong nhà tù nào đó ở trên đảo của Thái Bình Dương, nghe nói Thường Quân Diệp là một tay ăn chơi nhưng Tần Minh không dám xem thường, anh vẫn luôn điều tra.

Olmei luôn giúp Tần Minh thu thập thông tin và tài liệu về gia tộc của các thành viên trong ban giám đốc tối cao nhưng thu hoạch không được nhiều, đều là một vài nội dung bề nổi, đã công khai với mọi người, thân phận của mỗi người đều rất hợp pháp, nhưng một vài tư liệu bề chìm lại khó mà điều tra được.

Có điều Olmei đã tiến hành điều tra một số gia tộc giàu có ở Hoa Hạ, đặc biệt là các đồng minh có liên quan đến nhà họ Triệu, cũng xem như thu hoạch được không ít.


Tần Minh xem tài liệu cả ngày nên mệt mỏi vươn vai, thấy trời đã tối, mấy anh em trong ký túc xá có vẻ đã ra ngoài tán gái rồi nên không còn ai ở phòng cả.

Tần Minh chỉ có thể tự ra ngoài ăn cơm.

ở quán nhỏ vỉa hè bên ngoài trường, Tần Minh gọi đại một phần cơm rang, thầm nghĩ phải sắp xếp công việc bên tập đoàn thế nào, sau đó anh muốn hoàn thành chuyện mà thầy đã thu xếp, thay Triệu Chính Ngôn đào sâu vào nhà họ Triệu, ép Triệu Trinh và Thường Nhụy gặp Trương Toàn Chân, chất vấn sự thật năm đó.

Như vậy không chỉ hoàn thành nguyện vọng của Trương Toàn Chân mà còn là một phần tẩm lòng của người học trò là anh.

Đồng thời, quan trọng hơn đó là Tần Minh muốn tìm hiểu nhà họ Triệu, cái định cắm chặt nhất trong tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ, chỉ có hiểu rõ nhà họ Triệu thì sau này anh mới có thể phá tan nhà họ Triệu, một mình nắm quyền tập đoàn.

Trong lòng Tần Minh hiểu rất rõ, ba nuôi để anh liên hôn với nhà họ Triệu, ngoài việc ổn định giai đoạn trước mắt và dựa vào thể lực của nhà họ Triệu ra thì cũng là vì bất lực, ông ấy sợ Tần Minh bị nhà họ Triệu xử.

Mặc dù Tần Minh biết rõ sự bất lực của Thường Hồng Hi là vì đối thủ quá mạnh, cho nên chỉ có thể tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, miễn cưỡng để Tần Minh đi.

Nếu tương lai Tần Minh không đối phó được với nhà họ Triệu, dù sao thì vẫn có mối quan hệ liên hôn ở đây, Triệu Tâm Nhiên cũng có thể giữ được tính mạng của Tần Minh.

Nhưng Tần Minh cũng có dã tâm như vậy, không lạ gì khi anh dùng liên hôn với Triệu Tâm Nhiên để bảo toàn tính mạng của mình, anh tin anh có thể thắng.

May mà Tần Minh đã tranh luận với Triệu Tâm Nhiên để kéo dài thời gian kết hôn, khiến quan hệ giữa hai bên trở nên tế nhị và ở trạng thái cân bằng.

Tần Minh đang suy nghĩ thì đột nhiên có một người đi tới.

Tần Minh ngẩng đầu nhìn, lập tức há hốc mồm, đối phương cũng ngạc nhiên nhìn Tần Minh.

Hai người mắt to nhìn mắt nhỏ, như thể đang nhìn thấy bản thân của mình.


“Thần kỳ, thần kỳ.

Trường chân nhân quả thật là thần tiên chuyển kiếp, ông ấy nói ở đây thì thật sự là ở đây”
Tân Minh nhìn người đàn ông này như đang phát cuồng, vừa nghe cậu ta nhắc đến Trường chân nhân là Tần Minh đã hiểu ra, chắc hẳn cậu ta là Triệu Chính Ngôn bị Trương Toàn Chân
lừa đến đây nhỉ?
Tần Minh hỏi: “Cậu là ai? Ra chỗ khác chơi”
Triệu Chính Ngôn nói: “Cậu không cảm thấy chúng ta rất giống nhau à?”
Tân Minh hiểu những giả vờ bối rối, hỏi: “Vậy thì sao? Giày tôi mang là Warrior, giày cậu mang là
Air Jordan, tôi mặc hàng chợ hơn một trăm tệ, cậu mặc mẫu thiết kế riêng Versace.

Nói thật, giống chỗ nào?”
Triệu Chính Ngôn ngồi xuống nói: “Người anh em, tôi...!tôi không có ác ý”
Tần Minh lên tiếng: “Người có trí tưởng tượng, vật có cái tương tự nhau.

Cậu cũng không phải ngôi sao nổi tiếng, nếu cậu là ngôi sao nổi tiếng thì tôi có thể dùng ngoại hình giống cậu để kiếm tiền, ha ha.

Không thì chụp chung tấm ảnh rồi ai về nhà nấy, mẹ nào về mẹ nấy?”
“Không không Triệu Chính Ngôn nói: “Tôi từ tận Bắc Kinh đến thành phố Quảng không phải để tìm cậu chụp ảnh.


Cậu nghe tôi nói, có thể cậu cảm thấy rất huyễn hoặc nhưng thật sự huyễn hoặc như vậy đấy.

Tôi quen với một đại sư, thầy bói, cả đời chưa từng bói sai, thay đổi số mệnh chỉ là chuyện nhỏ.

Ông ấy nói, chỉ cần tôi đi xuống phía Nam thì có thể gặp được người thay đổi số mệnh của tôi.”
Khóe miệng Tần Minh co giật, năng lực lừa bịp của Trương Toàn Chân đúng là quả dữ, lừa Triệu Chính Ngôn thành tên ngốc rồi?
Tần Minh nở nụ cười thần bí: “Cho nên, cậu tìm tôi có chuyện gì? Tôi thay đổi số mệnh của cậu thế nào?"
Tần Minh nhớ trước đây từng xem một bộ phim cũ kể về mánh khóe của một số kẻ lừa đảo chuyên nghiệp đi lừa người giàu, thường được gọi là Tố A Bảo, đó là lợi dụng sự mê tín của người giàu để lừa tiền.

Bây giờ Tần Minh thấy Triệu Chính Ngôn, cảm giác như anh với Trương Toàn Chân cũng giống như “Tổ A Bảo, có điều xuất phát điểm của họ không phải hại người, cũng không phải lừa gạt mà là giúp người ta.

Triệu Chính Ngôn nói: “Người anh em, tôi tên Triệu Chính Ngôn, xưng hô với cậu thế nào nhỉ?”
“Tần Minh” Tần Minh trả lời ngắn gọn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận