Thiếu Gia Ngông Cuồng


Tần Minh lườm Trương Toàn Chân mấy cái, nếu không phải có chung mục tiêu, anh đã đạp lão già này ra ngoài rồi.

Tần Minh tính toán trong lòng: "Thôi, nhập gia tùy tục.

Chuyện nhà họ Triệu, nội bộ tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ không tra được nhiều, đặc công tình báo xuất sắc như Olmei cũng gặp khó khăn trong việc thám thính, tương lai lại là kẻ thù lớn nhất của mình, cơ hội này không thể bỏ qua."
Thấy Trương Toàn Chân cười tủm tỉm, anh cũng cười tủm tỉm theo, hai người cùng nở nụ cười lạ lùng.

Tần Minh hỏi: "Thầy, thầy lừa ba con Triệu Tụng Lễ bằng cách nào vậy?"
Trương Toàn Chân nói: "Kể ra cũng trùng hợp.

Ban đầu Triệu Tụng Lễ tìm tôi trước, bảo tôi xem bói cho con ông ta, bói xem mệnh có phúc lộc song toàn hay không"
"Tôi xem bói xong, thấy không hề lạc quan, trừ phi gặp được tai nạn hóa kiếp, giống như cậu ở rể nhà họ Mộc, thay đổi số mệnh đã được định sẵn."
"Triệu Tụng Lễ nghe theo đề nghị của tôi, bảo tôi bố trí vào thời điểm phù hợp, cúng bái cho con ông ta, đặt trận đồ phong thủy, thay đổi số mệnh con ông ta."

"Khoảng thời gian đó, Triệu Chính Ngôn cũng tới tìm tôi, nói cậu ta không
muốn sống cuộc sống hiện tại, hi vọng tôi có thể giúp cậu ta, cứu cậu ta ra khỏi biển khổ"
"Đó là chuyện của mấy tháng trước, tôi vẫn trì hoãn đến nay.

Dù sao cậu cũng cần cơ hội phù hợp mới có thể lên sàn"
Tần Minh nghe xong thì vỡ lẽ, anh lại tò mò hỏi: "Thầy này, Triệu Chính Ngôn có vấn đề gì không? Vì sao đến cả một bà cô điều dưỡng viên cũng quen cậu ta, còn gọi cậu ta là tên vô dụng? Cho dù tính cách cậu ta hơi kém, năng lực hơi kém thì cũng không đến nỗi bị người ta ghét như vậy chứ?".

Trương Toàn Chân lắc đầu, xoa tay, vuốt râu rồi trầm ngâm nói: "Mệnh của Triệu Chính Ngôn thiếu hỏa, mệnh không có hóa thì không được mạnh mẽ dứt khoát.

Cộng thêm cậu ta bị người ta ra tay ác độc từ nhỏ, cơ thể bị tổn thương, và cả các vấn đề như thiếu thốn môi trường giáo dục, dẫn đến tài đức không xứng với thân phận, dĩ nhiên bị người ta chế giễu.

Hơn nữa cậu ta đã từng phạm sai lầm, làm một số chuyện sai trái vô cùng quá đáng nên danh tiếng cực kỳ kém.

Dẫn đến cậu ta hoảng sợ không chịu nổi dù chỉ một ngày, sống một cách vô cùng khổ sở."
Tần Minh vỡ lẽ, Trương Toàn Chân cũng là người nhận uỷ thác, giúp Triệu
Tụng Lễ thay đổi vận mệnh hết sức bi thảm của con trai, có điều ông ta đã lợi dụng quá trình này.

Trương Toàn Chân vỗ vai Tần Minh, nói: "Cậu cần lấy thân phận của Triệu Chính Ngôn để thay da đổi thịt, đồng thời nhanh chóng trưởng thành, lấy được sự coi trọng của nhà họ Triệu, được Triệu Trinh coi trọng, vậy thì cậu sẽ có thêm cơ hội nhìn thấy Triệu Trinh, thậm chí là Thường Nhụy."
Tần Minh gật đầu, lại hiếu kỳ hỏi: "Thầy, vậy bên Triệu Chính Ngôn làm sao bây giờ?"
Trương Toàn Chân cũng bối rối xoa tay, nói: "Bên kia đang là thời điểm phiền phức, Triệu Chính Ngôn thực sự được người ta cứu đi, tôi cần phải đi thương lượng.

Tóm lại, về sau ở Thượng Hải, cậu phải dựa vào chính mình tạo ra một số thành tựu.


Cậu không cần quá lo lắng, ít nhất dựa vào tên tuổi học trò của Trương Toàn Chân, sẽ không có nhiều người làm hại cậu đâu"
Tần Minh nheo mắt, anh phát hiện anh đang bị lừa.

Lão già này đưa người ta đến rồi định chuồn mất à?
Nhưng thế cũng được, Tần Minh không muốn mọi chuyện bị người ta giám sát, anh cũng phải chậm rãi triển khai chuyện cần làm.

Thực ra Tần Minh làm như vậy còn có một lợi ích, đó là giảm bớt mạo hiểm bị ám sát.

Lấy Thường Hồng Hi làm ví dụ, cả đời ông ấy trải qua vô số lần ám sát, tần suất của Tần Minh chẳng qua chỉ là chuyện thường như cơm bữa, là người nắm quyền lực cao nhất của tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ, có thể nói mỗi ngày đều trôi qua trong lo lắng hãi hùng.

Sau khi ra viện, Tần Minh theo Trương Toàn Chân đến núi Xa.

Nhà của Triệu Chính Ngôn là biệt thự lớn bốn tầng ở chỗ này, có vườn hoa và bể bơi riêng, diện tích khoảng năm sáu trăm mét vuông, vô cùng xa hoa.

Trước khi đi, Trương Toàn Chân đưa cho Tần Minh hai quyển sách, một quyển là “Luyện tập thực chiến Thái cực quyền” và một quyển là bản thông dịch của “Dịch kinh bát quái”, đều là sách Tần Minh không thích cho lắm.

Trương Toàn Chân nói: "Công phu thổ nạp cậu đã nắm được sơ sơ, đã qua cửa ải thứ nhất, cửa ải thứ hai sẽ đến nhanh thôi.


Võ thuật Trung Hoa của chúng ta coi trọng rèn luyện cả trong lẫn ngoài, nội công có thể kéo dài tuổi thọ, ngoại công có thể lâm trận giết địch, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, hợp lại càng tăng thêm sức mạnh.

Nếu muốn đạt đến trình độ cao nhất, thiếu một thứ
cũng không được"
“Dịch kinh bát quái” là phong thủy huyền học, sau này Tần Minh muốn làm đại sư thì chắc chắn phải học những nội dung này.

Nhưng “Luyện tập thực chiến Thái cực quyền” thì anh không hiểu.

Tần Minh phàn nàn: "Thầy, bây giờ người ta đều dùng súng cả rồi.

Tôi tốn bao thời gian luyện cái này thật sự cần thiết sao? Tôi luyện tập nội công mỗi ngày là được rồi, tôi cảm giác nội công có tác dụng hơn.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận