Thiếu Gia Ngông Cuồng


Nam sinh đi đăng trước vừa liếc mắt đã thấy ngay Tần Minh.
"Ơ...!Triệu Chính Ngôn, cậu đuổi theo thật à?"
“Chậc chậc, Triệu Chính Ngôn, cậu được đấy.

Cậu bị anh Mã bỏ rơi mà còn theo tới nơi này, muốn cưa Đưởng Xảo như vậy ư?"
"Chẳng lẽ cậu vì Đường Xảo mà đuổi theo tới tận đây? Vừa rồi Đường Xảo còn hỏi sao không thấy cậu đấy"
"Thôi xong, anh Mã sắp phát điên rồi, còn cố ý bỏ rơi Triệu Chính Ngôn để Đường Xảo khỏi làm quen cậu ta, ai ngờ lần này cậu ta tự mình theo tới."
Đám bạn học đột nhiên xuất hiện, Tần Minh cảm thấy tuyệt vọng, hận không thể lập tức trả lại tiền đổi chỗ ở khác.


Anh như bị và liên tiếp mấy cái vào mặt, nhưng toàn là vả nhầm mới đau cơ chứ!
Anh đến vì Nhiếp Hải Đường, không phải vì Đường Xảo nào đó, ngay cả mặt mũi Đường Xảo thế nào Tần Minh cũng chưa từng nhìn kỹ.
Nhỡ Nhiếp Hải Đường hiểu lầm thì phải làm sao đây? "Trốn tránh Bạch Kính Đình đòi nợ thật sao?
Ha ha, đúng là đàn ông.

Hoàng Thư Đồng đột nhiên cười khinh thường, quay sang chỗ khác, nói: "Hừ, anh vui là được, tôi còn có việc, tốt nhất anh đừng làm phiền tôi."
Hoàng Thư Đồng mặt không cảm xúc, thậm chỉ lạnh lùng bỏ đi tìm nhân viên công ty quản lý.
Chuyện này khiến Tần Minh rất phiền muộn, Hoàng Thư Đồng này đúng là vui buồn thất thường khiến anh không sao hiểu nổi.
Tối qua ở bệnh viện, hình như cô ta rất để ý Tần Minh, nhưng hôm nay liền thay đổi thái độ, hoàn toàn không quan tâm không thèm để ý đến chồng chưa cưới.
Lúc này đám người Mã Quốc Dân đi tới.

"Sao cậu lại tới đây?" Mã Quốc Dân nhìn Tần Minh với vẻ mặt bực dọc, anh ta đã bỏ lại Tần Minh công thần lớn nhất của hội thao trường học, không ngờ Tần Minh lại tìm đến, chuyện này như vả vào mặt anh ta vậy.
Thế nhưng ban nãy Đường Xảo lại nhắc đến Tần Minh, nói Tần Minh chạy nhanh, trường học có thể sẽ tiến cử anh tham gia hội thao thành phố, tương lai có khi còn trở thành quán quân Olympic, cô ta rất muốn quen biết một người lợi hại như thế, nhưng tại sao Tân Minh đột nhiên không đến?
Nếu Tần Minh có tiềm năng làm quán quân Olympic thật thì tiền đồ sẽ rất rộng mở, rất có thể Đường Xảo sẽ lựa chọn Tần Minh.
Mã Quốc Dân cảm nhận sâu sắc được nguy cơ, Đường Xảo là nữ sinh anh ta theo đuổi gần nửa năm, vất vả lắm mới hẹn cô ra ngoài được, sao có thể nhường cho tên Triệu Chính Ngôn trước giờ vẫn vô dụng?
Cho nên Mã Quốc Dân bỏ lại Tần Minh rồi xuất phát, ai ngờ Tần Minh lại đuổi theo.
Tần Minh nói: "Mã Quốc Dân, dù gì tôi cũng nộp tiền đấy."

Mã Quốc Dân sầm mặt giải thích: "Ồ, do tôi sơ suất nên quên mất cậu, là lỗi của tôi.

Nhưng cậu đến là tốt rồi.

Tiền xe tôi đền cậu, lát nữa tôi tự phạt ba chén, cậu đừng so đo với tôi nhé?"
Anh ta đã hạ mình như thế, Tần Minh cũng không tìm được nhược điểm gì.

Cập nhật chương mới* nhất tại TгцуeлАРР.coм
Anh nhìn sang một bên cạnh, thấy Nhiếp Hải Đường cũng ở đây nên không so đo nhiều nữa, sau này anh sẽ xử lý anh ta sau.
Lúc này, một nữ sinh khá xinh xắn ở bên cạnh đi tới, vươn tay nói: "Ôi chao, anh Triệu sao bây giờ anh mới đến, hôm nay anh chạy nhanh quá, em kiểm tra rồi, anh suýt nữa phá kỷ lục Olympic đấy, sao anh làm được vậy? Anh lợi hại quá, với tốc độ này, anh có vào thẳng đội tuyển quốc gia cũng không thành vấn đề."
Tần Minh không quen tiếp xúc với nữ sinh nhiệt tình như thế, anh lịch sự nắm tay cô ta, nói: "Không, trước kia tôi bái một người thầy, thầy tôi truyền vào cơ thể tôi một luồng nội lực, chỉ cần nội lực của tôi bộc phát thì tôi sẽ chạy nhanh như bay" "Ha ha...!Anh Triệu thật hài hước.


Anh đúng là giấu tài." Đường Xảo nở nụ cười xinh đẹp.
Mã Quốc Dân bên cạnh thấy thế lập tức nổi cơn ghen tuông, nói: "Được rồi, tôi đã đặt trước nhà hàng rồi, chúng ta mau đi đi, đến muộn không tốt đâu."
Mọi người gật đầu đồng ý vì ai nấy đều đói rồi.
Tần Minh không có hứng thú với Đường Xảo, vội vàng chạy đến bên Nhiếp Hải Đường
Tần Minh phàn nàn: "Hải Đường, sao cậu không nói cho tôi biết? Nếu như xuất phát sớm thì cậu phải nói với tôi một tiếng chứ."
Nhiếp Hải Đường nói với vẻ bối rối: "Cậu không đến chẳng phải tốt hơn sao, cậu nhìn đi, vợ chưa cưới của cậu tức giận chưa kìa.

Cậu cứ theo đuôi tôi làm gì, dễ khiến người ta hiểu lầm lắm, Triệu Chính Ngôn, cậu nên biết rằng tôi sẽ không thích cậu đâu.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận