Lưu Tuyết Lệ ném túi xách lại rồi kéo đảm chị em của mình đi luôn.
Tần Minh đang định ngăn cản họ thì Hoàng Thư Đồng kéo anh lại, nói: “Thôi, bỏ đi.”
Tần Minh bị kéo lại, tức khắc không nhẫn nhịn được, anh chửi ầm lên:
“Tôi đang giúp cô đấy! Có phải lại muốn mắng tôi gây thêm rắc rối không? Tôi quay clip lại rồi, đủ để tổ cáo họ tội ăn trộm rồi! Đệt, ông đây đến thăm cô mà cô còn bày ra vẻ mặt lạnh tanh như thế, tôi cút là được chứ gì? Tôi tự rước nhục mới đến đây.
Tần Minh đang định đi, bỗng nhiên Hoàng Thư Đồng ôm lấy anh từ sau lưng.
“Hả?” Tần Minh sửng sốt, làm gì thế?
Tần Minh có ý tốt tới đây, nhưng lại nhiều lần bị Hoàng Thư Đồng nhìn bằng nửa con mắt.
Anh cũng nóng tính, nhất thời không kiềm chế được mà quát lên: “Ông đây đã quay video lại rồi, có bằng chứng trong tay nên chẳng sợ ai cả.
Cô đã ghét như vậy thì tôi biến đi là được chứ gì? Mẹ nó, thế mà ông đây lại có ý tốt tới giúp cô, đúng là lo chuyện bao đồng.
“Đừng đi.”
Hoàng Thư Đồng yếu ớt cầu xin: “Tôi, tôi hiểu lầm anh rồi, không phải là tôi không tin anh đâu.
Có thể giữ lại đoạn video đó để khi nào có cơ hội thì dùng, đợi đến lúc họ trở nên nổi tiếng thì tung ra ngoài, như vậy có thể dễ dàng phá hủy tiền đồ của họ.”
Tần Minh nhíu mày, dường như đây cũng là một phương pháp rất hay, phạm phải chút lỗi lầm trước khi nổi tiếng thì hầu như có thể được tha thứ, nhưng khi nổi tiếng rồi mà bị tung ra ngoài thì chẳng phải sẽ mất hết danh tiếng sao?
Chắc hẳn vừa rồi mấy cô nàng Lưu Tuyết Lệ cũng có ý định này.
Hoàng Thư Đồng nói: “Tôi rất ngạc nhiên khi thấy anh tới, đến đây đi.
Tần Minh thấy Hoàng Thư Đồng nói xin lỗi thì cũng mềm lòng, nếu đã tới rồi thì xoa bóp huyệt đạo cho cô ta vậy, sao có thể uống công tới đây được.
Đạo diễn ở bên cạnh hỏi: "Hoàng Thư Đồng, phải đợi mất bao lâu đây? Hay là bảo biên kịch đổi phần của cô đi, để người khác thay cô."
Hoàng Thư Đồng lắc đầu và nói: "Không cần đâu đạo diễn, ba phút nữa là có thể bắt đầu ngay.
Đây là chuyên gia xoa bóp của tôi, cơn đau bụng sẽ nhanh chóng được giảm bớt, tôi sẽ hết đau sớm thôi."
“Vậy được, tôi sẽ đợi cô năm phút, nếu không thấy cô thì tôi sẽ bảo biên kịch sửa quy trình.
Đạo diễn và những người khác nghe xong thì rời đi, họ chỉ có thể tin tưởng vào đạo đức nghề nghiệp của Hoàng Thư Đồng.
Tần Minh lại mát xa chân cho Hoàng Thư Đồng, động tác của anh rất thành thạo, bởi vì trước đây mẹ anh cũng bị đau dạ dày nên anh đã học được phương pháp xoa bóp này.
Tần Minh vừa xoa bóp bàn chân trần cho Hoàng Thư Đồng vừa nói: “Tôi còn tưởng cô nổi tiếng thế nào, lại còn là nữ thần của học viện Điện ảnh Bắc Kinh, thế mà ngay cả một thực tập sinh của nhóm nữ cũng có thể bắt nạt được cô? Ông đạo diễn này cũng không giữ thể diện cho cô gì cả.
Hoàng Thư Đồng híp mắt lại và nói: “Đó đều là biệt danh do fan đặt, tôi có thể làm gì được? Tôi chỉ là diễn viên mới hạng D hạng E thôi, tôi cũng biết bản thân còn nhiều thiếu sót, nào dám coi mình là người nổi tiếng chứ.
Đạo diễn chờ tôi đã lâu cũng coi như là giữ thể diện cho tôi đủ rồi, còn về phần người trong nhóm nữ kia thì tôi cũng không quen biết, chắc là đợi tôi lâu nên bực bội là điều bình thường thôi, dù sao thì cũng do tôi.
“Chưa chắc đâu, cô ta còn ăn trộm túi xách của cô đấy.”
Tần Minh gửi video cho Hoàng Thư Đồng..