Thiếu Gia Ngông Cuồng


Tần Minh không muốn làm thân với Tôn Nguyệt, mặc dù nhà họ Tôn có thể là một gia tộc giàu có, nhưng Tần Minh không quan tâm lắm, bởi anh đã là người giàu nhất thế giới rồi.
Tần Minh trả lời: “Làm việc nghĩa thôi mà...!Tôi không để tâm lắm đâu.

Ha ha, bà Tôn còn việc thì cứ làm đi nhé.”
Tần Minh đẩy xe điện đi trước.QC
Lúc này Tôn Nguyệt gọi điện thoại đi: “Thường Hi à, đã lấy lại được chứng cứ rồi.

Lần này lại nhờ có đại sư Triệu, thật sự may mắn quá.

Chúng ta thương lượng với nhà họ Triệu lại có thêm lợi thế rồi.”
Cô gái trong điện thoại vui vẻ nói: “Vậy a? Đại sư Triệu kia bí ẩn như thế, cô không chụp chung với anh ấy một bức hoặc là mở tiệc chiêu đãi, làm quen với người ta.

Người ta là học trò của Trương chân nhân, cũng đáng để lôi kéo lắm.
Tôn Nguyệt nhìn Tần Minh lái xe điện đi xa rồi thở dài: “Có lẽ là thế ngoại cao nhân, làm việc có phong cách riêng.

Cậu ấy giàu có như thế mà vẫn đi giao đồ ăn.

Với lại cô đã mời cậu ấy nhiều lần rồi, nhưng cậu ấy đều từ chối.

Có lẽ là cô không đủ xinh đẹp, lần sau để người đẹp là cháu tới mời, chắc chắn thành công”
Cô gai ở đầu dây bên kia cười bảo: “Ha ha, cô đừng cười cháu, trước đây cô từng là đoá hoa ở Bắc Kinh mà.

Nhưng lần sau cháu nhất định phải gặp người kỳ lạ này, bây giờ nhà ta gặp rất nhiều phiền phức, có thêm người trợ giúp cũng là thêm một người."
Tần Minh giao hàng xong thì về trường học, nhưng anh lại thấy một chiếc Bentley màu đen đồ ở cửa ký túc xá.

“Xuỳ, còn chẳng đẹp bằng con Rolls Royce phiên bản kéo dài màu vàng của mình.” Tần Minh oán thầm, thật ra anh cũng đã đoán được là ai đến tìm mình.
Một người đàn ông đẹp trai lạnh lùng trong bộ vest đen đứng dựa lưng vào chiếc Bentley, thi thoảng lại nhìn đồng hồ, hiển nhiên đã chờ mất kiên nhẫn.
Đó không phải thư ký của Triệu Tụng Lễ sao?
Tần Minh bật cười: “Sao? Thư ký Triệu đang chờ được tan làm à? Đã chín giờ rồi còn phải tăng ca nữa.

Ba tôi có trả tiền tăng ca cho anh không?"
Thư ký Triệu sa sầm mặt mày: “Cậu hai, ông chủ nói rồi, tối nay tôi nhất định phải đưa cậu đến dự buổi tiệc quan trọng, gặp người quan trọng, chuyện liên quan đến “Cút!” Tần Minh dửng dưng đút hai tay vào túi quần, đi về phía phòng đơn ký túc xá của mình: “Bây giờ tôi muốn tự lập, muốn tách khỏi gia đình.

Anh về bảo với họ thể đi.
Tần Minh thật sự không muốn liên quan quá nhiều đến hai vợ chồng Triệu Tụng Lễ và Tần Măc.
Dù hai người họ có không quan tâm Triệu Chính Ngôn đến mấy, nhưng tiếp xúc lâu cũng dễ phát hiện ra manh mối.
Tần Minh vừa bị Trương Toàn Chân cảnh cáo, anh không muốn để lộ thân phận thêm nữa.

“..

Cậu hai, cậu thay đổi nhiều quá rồi." Thư ký Triệu im lặng một lát mới nói tiếp: “Nếu không phải tôi đích thân đưa cậu về Bắc Kinh thì tôi cũng không nhận ra cậu."
Tần Minh ủ rũ, anh cúi đầu, nắm chặt tay rồi bảo: “Ai bị đối xử như vậy đều sẽ thay đổi.

Anh không phải tôi, anh không hiểu được chuyện gì đã xảy ra với tôi.”
Thư ký Triệu đáp: “Cậu hai, nếu tôi xúc phạm đến cậu, xin cậu hãy tha thứ cho tôi.

Nhưng bây giờ nhà họ Triệu đang gặp khủng hoảng, ông bà chủ đều cần cậu giúp đỡ.
Tần Minh trả lời: “Tôi là một kẻ vô dụng ăn no chờ chết thì giúp được gì?”
Thư ký Triệu nói tiếp: “Không phải cậu mới biểu diễn ở buổi dạ tiệc từ thiện thanh niên Bắc Kinh để đổi lấy tiền sao? Cậu đã có chút danh tiếng rồi.

Hơn nữa rắc rối lần này liên quan đến thân phận mới của cậu thân phận học trò của Trương chân nhân.”
Trong đầu Tần Minh loé lên một ý tưởng, anh thầm suy tính: “Coi mình là người thay thế hoá kiếp của Trương Toàn Chân à? Hay là lợi dụng mình để dụ Trương Toàn Chân xuất hiện? Xem ra đây lại là cơ hội để tăng thêm sự nổi tiếng cho 'Triệu Chính Ngôn hoàn toàn mới rồi.”
Tần Minh gãi đầu: “Được rồi, thật dài dòng.

Tôi đi cùng anh.”
Thư ký Triệu vui mừng khôn xiết, lập tức mở cửa cho Tần Minh nhưng rồi lại cau mày nói: “Cậu hai, hay là cậu thay quần áo đi? Cậu vừa đi làm gì đó?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui