Thiếu Gia Ngông Cuồng


Nhiếp Hải Đường lái xe, nhưng không phải chiếc Maserati đắt tiền lúc trước mà đổi sang một chiếc ô tô bình dân giá cả vừa phải.
Tần Minh nói: “Hải Đường, xe này không phù hợp với thân phận của em.

Anh đưa cho em một chiếc Ferrari nhé.”
Nhiếp Hải Đường lắc đầu, nói: “Xe thôi mà, thay đi bộ là được rồi.

Em không muốn anh tiêu xài hoang phí vì em.

Đây là xe của anh em, lúc trước anh cho em rất nhiều tiền, em đưa hết cho anh ấy lập nghiệp, bây giờ sự nghiệp của anh em cũng khởi sắc rồi.

Kể ra không có anh thì cuộc sống của gia đình em cũng chẳng được khấm khá như hiện nay.
Tần Minh nói: “Vậy mẹ em vừa mắt anh chưa?”
Nhắc tới Chương Dao, đó là đầu sổ khiến Tần Minh và Nhiếp Hải Đường chia tay, bởi vì thái độ bợ đít của bà ta, muốn cho Nhiếp Hải Đường bám vào nhà giàu có nên mới dẫn đến vô số bi kịch.

Nhiếp Hải Đường thở dài, nói: “Mẹ em về quê Thượng Hải rồi, đã mấy tháng em chưa gặp lại mẹ.

Nhưng mà cách làm của mẹ em quả thật không ổn chút nào.

Chúng ta đừng nói đến mẹ em nữa, Tần Minh, em thấy một bộ váy cưới, em rất muốn mặc thử nó.”
Nói xong Nhiếp Hải Đường vờ lơ đễnh nhìn Tần Minh, hiển nhiên cô đang ám chỉ anh.
Cô biết Tần Minh nhất định đang lựa chọn giữa cô và Mộc Tiêu Kiều, nhưng cô sẽ không nhận thua dễ dàng, tất cả đều được sắp xếp rồi.
Tần Minh còn có thể làm gì được đây, hôm nay hai người phụ nữ quan trọng nhất của anh đều dùng áo cưới để ám chỉ anh.

Ngoại trừ giả ngu anh không còn cách nào khác cả.
Chẳng qua một lát sau, Nhiếp Hải Đường dẫn Tần Minh đến tiệm áo cưới mà Mộc Tiêu Kiều vừa đến.

Hai người phụ nữ vừa ý cùng một tiệm áo cưới, lại còn thích cùng một kiểu váy!
Nhân viên bán hàng vẫn là người phụ nữ khi nãy, thấy Tần Minh chỉ một lúc đã dẫn hai cô gái khác nhau nhưng đều rất xinh đẹp đến đây, biểu cảm của cô ta trở nên kỳ lạ.
“Ờ… anh à, anh… đeo khẩu trang, quần áo và giày, ngay cả kiểu tóc cũng không thay đổi, tôi vẫn nhận ra được anh”
Nữ nhân viên đó nói: “Anh có số hưởng thật đấy, ha ha ha.
Tần Minh rút thẻ ngân hàng ra, nói: “Được rồi, tôi mua bộ váy đắt nhất kia.

Nói ít thôi.

“Cảm ơn anh” Hai mắt của nữ nhân viên bán hàng sáng rực lên, một người mua chiếc áo cưới đắt tiền nhất hai lần trong cùng một ngày, cô ta sẽ nhận được một khoản tiền hoa hồng kha khá.
Nhiếp Hải Đường kinh ngạc: “Hở? Tân Minh, em chỉ thử một lần thôi, chiếc áo cưới này đắt lắm, phải mấy trăm nghìn đấy"
Mấy trăm nhìn mà đắt sao?

Tần Minh cảm thấy Nhiếp Hải Đường thay đổi rồi, trước kia mấy trăm nghìn với một tiểu thư nhà giàu như cô không hề đắt chút nào, nhưng bây giờ cô lại không nỡ tiêu xài mà muốn tiết kiệm tiền cho anh.
Tần Minh nhìn Nhiếp Hải Đường thử áo cưới rồi mỉm cười với mình, trông cô vô cùng xinh đẹp.
Trong lòng Tần Minh lại càng khó lựa chọn hơn.
Anh biết hai cô gái đều đang ám chỉ anh và cũng đang giành giật anh, nhưng họ càng làm như thế anh lại càng khó vứt bỏ bất cứ ai.
Lúc Nhiếp Hải Đường thử áo cưới, nữ nhân viên bán hàng nói với Tần Minh: “Mời anh nhận lại thẻ của mình ạ.

Nhưng mà anh à, xin anh đừng trách tôi lắm miệng, làm phụ nữ, tôi cũng muốn nói vài câu thay hai cô gái mà anh dẫn đến đây.

Từ trong mắt của hai cô ấy, tôi thấy được tình yêu thuần túy mà họ dành cho anh.

Mong anh đừng làm tổn thương các cô ấy”
Tần Minh sửng sốt, rồi anh tự giễu: “Ngay cả cô cũng thấy tôi là một tên khốn sao?”
Nữ nhân viên đó nói: “Không, không, không, tôi không biết quá khứ của anh và các cô ấy thế nào, tôi không thể đánh giá một cách võ đoán.

Nhưng tôi cũng nhìn ra được ánh mắt anh nhìn các cô ấy cũng tràn đầy tình yêu.

Chẳng qua cùng là phụ nữ, đều muốn lấy người đàn ông mình yêu mình.


Mà anh có quyền lựa chọn.

Chẳng qua mong anh khi chọn một người trong số họ, cố gắng đừng tổn thương người còn lại.”
Tần Minh thầm khổ não, nói: “Có phải tôi chưa từng không nghĩ thế đâu? Đúng là phiền não của người có tiền mà.
Nhiếp Hải Đường và Mộc Tiêu Kiều không hẹn mà cùng đưa ra ám chỉ, đi xem tiệm áo cưới, chỉ cần Tần Minh gật đầu thì họ sẽ trở thành vợ anh.
Nhưng Tần Minh vẫn cứ chần chừ.
Vừa lo lắng thân phận người thừa kế Tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ của mình mang đến tổn thương cho họ, lại vừa không muốn mất đi bất cứ ai trong số đó.
Tần Minh nghĩ thầm: “Lần này sau khi chuyện nhà họ Triệu kết thúc, mình cũng nên quyết định thôi.

Tối nay là một cơ hội thích hợp để tiếp xúc với Triệu Trinh, hy vọng có thu hoạch.
Sáu giờ tối, Tần Minh cùng với Nhiếp Hải Đường diện bộ váy lộng lẫy xuất hiện ở cửa hội trường của khách sạn Star Island Holiday ở Bắc Kinh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận