Thiếu Gia Ngông Cuồng


Tần Minh liếc nhìn Tống Nghĩa Tinh và Tống Nghĩa Linh, hai anh em mặc trang phục lộng lẫy đi vào hội trường, còn vẫy tay với anh.

Tần Minh đoán chắc là họ có nhiệm vụ nên cũng không nói gì nhiều.

Lúc này Trương Toàn Chân cũng đi tới, bảo: “Tiểu Triệu có tài năng trời cho, sau khi tôi làm phép và thay đổi thì đã có thay đổi rất lớn, tin là mọi người cũng cảm nhận được.

Triệu Tụng Lễ kích động nói: “Vâng, Trương chân nhân không hổ danh là bậc cao nhân của Hổ Long Sơn, tôi rất khâm phục”
Tần Mặc hỏi: “Trương chân nhân, vậy bệnh của con trai tôi có thể chữa khỏi không?”
Trương Toàn Chân cố ý làm ra vẻ uyên thâm, nói: “Cái này phải xem duyên phận.

Có ý né tránh vấn đề, Trương Toàn Chân nói: “Cậu Triệu này, có vẻ ba cậu vẫn không muốn nói chuyện với tôi cho lắm.

Triệu Tụng Lễ cười khổ bảo: “Tính ba tôi là vậy, có thể ông ấy vẫn chưa buông bỏ, nhưng lần trước tôi có nhắc với ông ấy chuyện ông nhận Chính Ngôn làm học trò, ông ấy biết rồi, cũng không phản đối hay trách móc gì tôi cả.


"
Trương Toàn Chân nói: “Lát nữa để Triệu Chính Ngôn theo tôi nói chuyện với ông ấy đi, cậu phải tạo cơ hội cho tôi.

Triệu Tụng Lễ cưng chiều sờ Tần Minh, nói: “Vâng, ông cứ yên tâm.

Ba tôi vẫn rất thích Chính Ngôn.

Tần Minh nghe mà không hiểu mô tê gì, Triệu Trinh thích Triệu Chính Ngôn, con trai của đứa con riêng này?
Nghe có hơi không đáng tin lắm, nhưng anh không rành chuyện của nhà họ Triệu nên cũng chỉ nghe thế thôi.

Có vẻ người con riêng Triệu Tụng Lễ này không bị Triệu Trinh ghét như trong tưởng tượng, hơn nữa có thể còn nói chuyện rất hợp nhau?
“Nhưng không lộ tẩy cũng tốt” Tần Minh thầm vui mừng.

Lúc mọi người đang đi vào thì ở cửa lại có hai người phụ nữ lộng lẫy nổi bật đến, Tần Minh liếc nhìn, chẳng phải là Liêu Thanh Tuyền và Tôn Thường Hi sao?
Liêu Thanh Tuyền là biên đạo múa đến Bắc Kinh để tham gia dự án “Dream Girl”, lần trước đã gặp ở thị trấn Cổ Thủy, không ngờ lần này lại cùng đến chung vui với Tôn Thường Hi.

Nhưng Liêu Thanh Tuyền không biết anh đang thay đổi thân phận khác!
Tần Minh vội tránh đi nhưng đã không còn kịp nữa, Liêu Thanh Tuyền nhìn thấy Tần Minh thì lập tức vẫy tay gọi: “Tần Minh!”
“Tần Minh!”
Bỗng nhiên phía sau tuyền đến giọng của Liêu Thanh Tuyền, Tần Minh cũng thấy Liêu Thanh Tuyền đi cùng với Tôn Thường Hi, thế này hoàn toàn là xông đến chỗ anh mà.

Tần Minh thật sự lo lắng, người quen ở Bắc Kinh nhiều quá, còn toàn là phụ nữ.

Tôn Thường Hi đi theo, nhìn thấy người bên cạnh Tần Minh, đây chẳng phải là vợ chồng Triệu Tụng Lễ người con thứ tư của nhà họ Triệu sao?

Cô ấy lập tức kéo Liêu Thanh Tuyền lại, nói: “Chị Thanh Tuyền, suỵt, Tần Minh đang đóng giả người khác, chị đừng xem cậu ấy là Tần Minh.


Liêu Thanh Tuyền sửng sốt, nhưng thấy Tần Minh cũng nháy mắt ra hiệu với cô ta nên cô ta không nói gì nữa.

Tần Minh vào hội trường cùng với cả nhà Triệu Tụng Lễ, ở đây nguy nga lộng lẫy, âm nhạc dịu nhẹ quanh quẩn bên tai, nhiều người qua lại, ai cũng vô cùng khí chất.

Triệu Tụng Lễ gặp ai cũng rất khách sáo, tiện thể giới thiệu con của mình.

Ông cụ Tôn và Tôn Chính nghĩa đang ngồi ở ghế chính trò chuyện với các ông lão khác.

Tần Minh nheo mắt, sao có vài người trông hơi quen nhỉ? Là các lãnh đạo nào đó thường được phỏng vấn trong tiếp sóng tin tức.

Gia thế của nhà họ Tôn đúng là khiến người ta không nhìn thấu được.

Tần Minh nhìn Tôn Thường Hi, cô đang nói chuyện với con cháu của nhà họ Tôn, thanh niên vẫn không thể nào nói chuyện được với bậc cha chú mà.


Triệu Tụng Lễ đi một vòng, chào hỏi những người đã từng gặp rồi.

Ông ta đưa mọi người đến ngồi ở vị trí bên hông hội trường, phần lớn người nhà họ Triệu đều ở đây.

Tần Minh cũng nhận ra những người con trai khác của Triệu Trinh là Triệu Tụng Tiên và Triệu Hiến Vũ, còn thế hệ thanh niên thì nhiều quá, có cả anh em họ của các chi khác, tổng cộng hơn mười người, mỗi người lại có nhóm nhỏ của mình, Tần Minh cũng không xen vào được.

Hơn nữa, ánh mắt bọn họ nhìn Tần Minh toát lên vẻ khinh thường.

Đây là điều tất yếu thôi, dù sao thì tiếng tăm của Triệu Chính Ngôn không tốt, mặc dù gần đây Tần Minh dùng thân phận của Triệu Chính Ngôn làm một số chuyện gây xôn xao trong giới nhà giàu của Bắc Kinh, nhưng cũng không dễ dàng thay đổi cách nghĩ của những người này.

Triệu Tụng Lễ nói chuyện với anh em của mình, Triệu Nhược Thi vẫn đang chơi điện thoại.

Tần Minh tò mò hỏi: “Sao vậy? Không có chủ đề chung à?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận