Lúc này, Hiên Viên Vũ gặp lại chủ cũ, cũng thầm cảm thấy hơi bối rối.
Tần Minh đỡ vai Lương Bàn Tử rồi đi ra, điều này khiến cho các chiến sĩ của nhà họ Triệu không dám hành động thiếu suy nghĩ, dù sao thì Lương béo cũng có chức cao hơn tất cả bọn họ.
Tần Minh thấy những người này võ trang đầy đủ, cả mười người đều rất giống những người lính đặc chủng đã xuất ngũ.
Anh thầm cảm thấy hơi căng thẳng, súng đạn không có mắt, nhỡ ai bắn lệch đi đâu đó thì sẽ chết luôn đấy.
"Mọi người làm gì thế? Mấy người đối xử với con rể tương lai của nhà họ Triệu như thế đấy à?” Tần Minh nói ra thân phận của mình, “Tôi vừa xuống máy bay đã nghe tin là lão Lương mới bị bắt, xin lỗi mọi người vì không cản họ lại kịp, bây giờ dẫn tôi đi gặp Triệu Trinh đi”
Nhóm người Hiên Viên Vũ quay ra nhìn nhau, người này đang làm cái quái gì vậy?
Trước mắt thì nhóm hội đồng quản trị cấp cao của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ có tổng cộng mười người, mà người nào cũng có thực lực, ai nấy đều là trùm kinh tế, người có chức vị trong giới chính trị của các nước.
Đặc sản của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ là sự tranh đấu gay gắt, có người hôm trước vừa bị giết cả gia đình mà hôm sau vẫn phải tươi cười chào hỏi người khác, bởi vì nơi này rất tàn khốc, phải tuân theo những quy tắc đã có sẵn.
Nhưng đồng thời, không được để lộ ra điểm yếu của bản thân, nếu không thì chắc chắn sẽ bị tất cả những người còn lại tấn công.
Hoàn cảnh giả dối, đặc biệt như vậy đã tạo nên hội đồng quản trị cấp cao nhất của tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ.
Hiên Viên Vũ thấy chỉ có mỗi Tần Minh và Lương béo ở đây thì cảm thấy đây là cơ hội tuyệt vời để hạ gục người thừa kế của Thường Hồng Hi.
Nhưng chẳng có ai ở đây đoán trước được tình huống này nên ông ta cũng không biết nên đưa ra phán đoán gì, dù sao thì chuyện hai nhà làm thông gia với nhau là sự thật.
Tần Minh nói: “Tôi đến thành phố Bắc Kinh không phải là vì người nào khác mà là vì vị hôn thê của tôi – Triệu Tâm Nhiên”
Nhắc đến vị hôn thê, Tần Minh liền cảm thấy đau bụng, bây giờ anh có hai thân phận, nên cũng hẳn hai vị hôn thê.
Các chiến sĩ của nhà họ Triệu nhìn Hiên Viên Vũ, đợi ông ta ra lệnh, mà trong lúc Hiện Viên Vũ do dự thì Tần Minh chuẩn bị mở cửa đi ra ngoài.
“Đứng yên đấy!” Nhóm người chĩa súng vào Tần Minh.
Nhưng Tần Minh lại cười rồi chỉ vào bọn họ: “Nhìn ra sau lưng các ông đi.
Ba người quay đầu lại nhìn thì phát hiện ra họ đã bị bao vây từ phía sau lưng, các tia laze màu đỏ chỉ thẳng vào gáy của từng người.
Vốn dĩ mười người này còn đang định đánh một trận sống mái với đối phương, nhưng cuối cùng, kế hoạch của họ lại bị Tân Minh đã làm rối loạn hết rồi.
Mặc dù bây giờ Lương béo đang được Tần Minh đỡ lấy, nhưng thật ra gã ta đã bị tiêm thuốc, đầu óc không còn tỉnh táo nữa, cơ thể to lớn như một núi thịt của gã ta đã trở thành tấm khiên chắn rất hoàn hảo của Tần Minh.
Hiên Viên Vũ nói: “Cậu muốn làm gì?"
Tần Minh nhìn Hiên Viên Vũ, nghe thấy giọng nói quen quen của ông ta anh cũng thầm cảm thấy hơi ấn tượng nhưng anh vẫn bình tĩnh đáp lại: “Thả người của tôi ra, tôi sẽ thả Lương béod ra, dù sao thì tôi cũng là con rể ngoan của nhà họ Triệu mà.
Chuyện này ông có quyết định được không? Bảo người có quyền ra đây nói chuyện đi.
Hiên Viên Vũ nói: “Để tôi dẫn cậu về rồi xin chỉ thị từ cấp trên, sau đó tôi sẽ trả lời cậu sau." “Cũng được.
Vậy đỡ đi.
Tần Minh đẩy Lương béo về phía ông ta.
Hiên Viên Vũ đỡ lấy người bạn nối khố của mình, nhưng ánh mắt của Lương béo không có tiêu cự, cũng chẳng có sức sống gì cả, mọi người gọi gã ta, gã ta cũng chẳng đáp lại.
Mọi người cũng hiểu là gã ta đã bị tiêm thuốc gì đó vào người rồi.
Tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ có hệ thống dược liệu rất phát triển, đứng đầu toàn cầu, từ trước đến giờ Thường Hồng Hi luôn giữ chặt lấy kỹ thuật đó, nhà họ Triệu cũng chẳng thể làm ra được thuốc giải ngay được.
Hiên Viên Vũ nói: “Bảo người của cậu không được nổ súng.
Tần Minh mỉm cười: “Tôi đợi ông”
Quả nhiên, sau khi Hiên Viên Vũ rời đi khoảng nửa tiếng thì nhà họ Triệu đã điều một chiếc xe Benz đến cửa ra vào của tòa cao ốc Thế kỷ Hoàn Vũ..