Thiếu Gia Ngông Cuồng


Mặc dù phải chịu khổ một chút nhưng tay chân của Vũ Long vẫn rất bình thường, cũng không có vấn đề gì quá lớn.

Khi thấy Tần Minh, anh ta còn chưa kịp lên tiếng nói gì thì Tần Minh đã ôm lấy anh ta, nói: “Đừng nói gì, anh vất vả rồi”
Dáng người cao lớn của Vũ Long hơi run lên, hàng nước mắt nóng hổi chảy xuống: “Cậu chủ, tôi làm cậu mất mặt rồi.
Tần Minh dẫn Vũ Long lên xe rời đi, mà Triệu Trinh cũng yên lặng đứng ở cửa trang viên nhìn theo đoàn người của Tần Minh.
Không bao lâu sau, cô gái xinh đẹp tên Phượng Hoàng mà lúc nãy đã thăm dò Tần Minh đi ra, nói: “Ông chủ, Lương Hưng tỉnh lại rồi, thuốc có tác dụng”
Triệu Trinh gật đầu rồi nói: “Ừ, phái thêm ít người nữa để theo dõi tên Tần Minh này đi.

Cậu ta không đơn giản đâu”
Trên tầng cao của khách sạn Star Island, Tần Minh nhìn Vũ Long rửa mặt xong trông hoàn toàn khác hẳn lại nói: "Nếu vẫn không có tung tích của anh, sợ là vợ anh sẽ tới tìm tôi tính sổ mất"
A Long mỉm cười: "Cậu chủ.."

Tần Minh nói: "Anh đừng nói nữa, mau gọi điện báo tin bình an cho vợ anh biết đi.

Tôi nói thật, chúng ta là anh em với nhau nên không cần suy nghĩ nhiều như vậy đâu."
A Long thầm biết ơn, cầm điện thoại báo cho vợ ở thành phố Quảng xa xôi biết mình vẫn bình yên vô sự.
Sau đó, hai người ngồi xuống nói tới chuyện chính.
A Long nói: "Lần này, tôi bất ngờ bị cuốn vào bí mật nhà họ Triệu.

Tôi đang ở trên thuyền hàng thì nhìn thấy bọn họ bán vũ khí, tất cả đều là hàng bị nhà nước thống nhất quản lý.

Kết quả lúc tôi cho nổ hết vũ khí đã bị một sư đoàn bao vây, vốn có thể chạy thoát nhưng đáng tiếc lại tính sai một nước, chạy được nửa đường thì bị bắt lại."
Tần Minh thầm run lên.

Không ngờ A Long bị một sư đoàn bao vây còn suýt nữa thoát được.

Nếu lúc đó đang ở trên mặt đất, chắc hẳn anh ta đã chạy được rồi.
Anh nghi ngờ nói: "Chính phủ Hoa Hạ buôn bán vũ khí không phải là chuyện lạ, bọn họ lặng lẽ bán ra cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên.

Nhưng nhà họ Triệu bán vũ khí lại có thể đại biểu cho lập trường của chính phủ, sẽ gây ra ảnh hưởng cực lớn đối với thế giới, cho nên bọn họ chỉ có thể lặng lẽ bán ra mà không thể công khai"
A Long nói: "Thật ra trước đây khi tôi tham gia quân ngũ đã từng gặp quốc gia ở Châu Âu lén bán vũ khí quân đội.

Đây là con đường tắt để làm giàu, chỉ cần không lên tin tức thời sự thì không thành vấn đề."

Tần Minh nói: "Vậy sao anh lại cho nổ hết? Nếu anh không cho nổ, tôi sẽ không phải bồi thường nhiều tiền như vậy"
A Long kể khổ: "Trương Toàn Chân nói muốn trộm tất cả vũ khí đi.

Tôi không biết ông ta dùng cách gì đã khống chế được phần lớn người trên thuyền nghe theo ông ta, muốn cướp thuyền giữa đường nhưng đáng tiếc đã bị người nhà họ Triệu phát hiện.

Tôi cảm thấy ông ta rất quan trọng với cậu chủ nên ưu tiên cho ông ta chạy trước, tôi chịu trách nhiệm bọc hậu, cuối cùng không có cách nào mới đành cho nổ hết.
Tần Minh thầm nghĩ: "Chỉ sợ Trương Toàn Chân muốn lợi dụng vũ khí làm lớn chuyện để tạo áp lực cho nhà họ Triệu, sau đó bảo tôi tới diễn trò, lấy ra vũ khí lại giành được cơ hội tiếp xúc với Triệu Trinh và Thường Nhụy.

"Cho dù kế hoạch thất bại nhưng vẫn đạt được mục đích.
Tần Minh nói: "Anh tạm thời nghỉ ngơi, làm quen với tình hình ở Bắc Kinh đi.

Sắp tới, chúng ta chủ yếu hoạt động ở đây"
Sau khi thành công cứu được A Long, đồng thời lừa gạt được hai lần thăm dò của Triệu Trinh, Tần Minh lại cẩn thận quay về phòng ký túc của trường.

Thân phận của anh bây giờ đã giấu giếm, lừa gạt được nhà họ Triệu rất thành công.

Người biết thân phận của anh đều đứng chung một thuyền nên không phải sợ.
Sáng sớm hôm sau, Tần Minh bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa.

Trương Toàn Chân đã dẫn theo anh em Tống Nghĩa Tinh tìm tới đây.

"Mọi người làm gì vậy?" Tần Minh nhìn thấy bọn họ thì lập tức xị mặt ra: "Không có việc gì không lên điện tam bảo"
Tống Nghĩa Tinh nói: "Tần Minh, cậu nói gì vậy? Chúng tôi không có chuyện gì thì không thể qua à?"
Lần này Trương Toàn Chân không giả vờ bị thương nữa, bước tới nói: "Tần Minh, cậu quên tối qua đã giao hẹn nửa tháng sau sẽ so tài với Lý Tinh Hồng để quyết định thắng thua à? Dù sao cậu đã là người của Hoàng phái chúng ta thì phải tuân theo quy định trong đạo.

Trận chiến này có liên quan đến thể diện của chúng ta, không thể thua được".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận