Thiếu Gia Ngông Cuồng


Nhưng tới lúc già rồi, hai ông cụ lại thích quay về tứ hợp viện này để dưỡng già.
Trước mắt, Lý Tinh Hồng đang dưỡng thương ở đây.
Nhìn từ bên ngoài thì nơi đây là tứ hợp viện nhưng bên trong lại rất lớn, hơn nữa còn có một phòng khám chữa bệnh đặc biệt với các thiết bị tiên tiến và đội ngũ chuyên gia bác sĩ chăm sóc suốt hai mươi tư giờ.
Trong sân, chân Lý Tinh Hồng bó cao còn cắm ngân châm.

Bên cạnh có mấy bà lão lớn tuổi đang cầm lấy hai tay anh ta và không ngừng massage, xoa bóp.

Anh ta rõ ràng không nhúc nhích nhưng đầu đổ đầy mồ hôi.
Triệu Bàn đi tới nhìn qua, vô cùng ghen tỵ.
Khi những bà lão này xoa bóp, bên cạnh còn đặt một khay thuốc, bên trong chính là thuốc tổng hợp có thể tăng cường khí huyết, giúp cơ bắp săn chắc, được xem là nâng cao sức lực cơ bắp của con người.
Không giống với loại bột protein chỉ có thể tạo cơ bắp giả mà những người tập gym thường ăn trong các phòng tập gym bình thường, loại thuốc tổng hợp này của nhà họ Lý có thể dựa vào massage, xoa bóp thật sự nâng cao lực phát của cơ bắp.
Triệu Bàn nhìn thấy mà vô cùng ghen tỵ, thầm nghĩ: "Thuốc này quá đắt, hơn nữa có tiền cũng không mua được.


Một đĩa đã hơn ba trăm triệu, rõ ràng là cướp tiền"
"Cậu tới rồi à?"
Một người nữ tử xinh đẹp bước ra khỏi phòng.

Đó chẳng phải là mẹ của Lý Tinh Hồng sao?
Bà ta hỏi mà thậm chí không nhìn Triệu Bàn: "Mọi chuyện làm đến đâu rồi?"
Triệu Bàn khiêm tốn nói: "Bà Lý, Triệu Chính Ngôn em họ tôi đã luyện được Nhất Thốn Quyền.

Tôi tận mắt nhìn thấy cậu ta chỉ dùng lực cổ tay đã đánh xuyên qua một tấm ván gỗ dày ba ly ở khoảng cách gần."
"Chà, quả nhiên có chút lề lối."
Bà Lý nghiên răng nói với vẻ thâm hiểm: "Thằng khốn kia đánh con trai tôi bị thương, tôi sẽ không để yên đâu."
Lý Tinh Hồng thản nhiên nói: "Mẹ cuống lên làm gì? Chẳng phải chỉ là Nhất Thốn Quyền thôi sao, con cũng biết"
Rắc, Lý Tinh Hồng đấm một phát đã đánh ra dấu nắm đấm mờ trên cột gỗ bên cạnh.
Lý Tinh Hồng nhìn nắm đấm của mình, tự tin nói: "Trước đây con chỉ lười biếng, không nghiêm túc nhưng bây giờ đã khác rồi.

Mẹ, đây là chuyện của con và cậu ta, mẹ đừng can thiệp loạn vào nữa.

Nửa tháng sau, con sẽ khiến cậu ta phải quỳ xuống xin tha.

Tôn Thường Hi cũng sẽ biết ngoài con ra, cô ấy chẳng còn sự lựa chọn nào khác.
Bà Lý nói: "Con trai, Trương Toàn Chân rõ ràng đã chăm sóc dạy dỗ thắng vô dụng này không tệ, không chừng còn đập rất nhiều tiền vào cậu ta nữa.

Con không thể lơ là khinh địch được.


Hai ngày nữa sẽ có một loại thuốc tốt được đấu giá trong buổi đấu giá bí mật ở Bắc Kinh.

Con luyện tập Hô Hấp Pháp của nhà họ Lý chúng ta lại phối hợp với loại thuốc kia sẽ cho hiệu quả càng tốt hơn"
Lý Tinh Hồng hỏi: "Nhà họ Triệu sẽ không âm thầm cho cậu ta tiền để cạnh tranh với tôi chứ?"
Triệu Bàn vội vàng lắc đầu, nói: "Anh yên tâm, chú tư tôi đã nói rõ là sẽ cắt đứt nguồn kinh tế của cậu ta, cho cậu ta một bài học.

Đồng thời tôi đã bảo Bạch Minh Vũ – bạn học của cậu ta theo dõi cậu ta.

Một khi cậu ta có bất kỳ hành động gì dù là nhỏ nhất, anh ta đều sẽ lập tức nhắn tin qua."
Bà Lý thỏa mãn gật đầu, nói: "Ừ, rất tốt.

Triệu Bàn, cậu rất hiểu chuyện.

Chuyện người thừa kế nhà họ Triệu sau này, tôi thấy Triệu Tụng Tiên ba cậu cũng được đấy.

Cậu mang chút quà này về, gửi lời thăm hỏi tới ba mẹ cậu giúp tôi."

Triệu Bàn nghe xong thì mừng rỡ, nói: "Cảm ơn bà Lý đã tin tưởng.
Triệu Bàn cầm món quà vui vẻ rời khỏi tứ hợp viện.
Mà ở trong viện, Lý Tinh Hồng khinh thường nói: "Mẹ, Triệu Bàn này chỉ là một người bình thường, cùng lắm làm một con chó săn thôi, mẹ còn cho anh ta tiền làm gì?"
Bà Lý nói: "Nhà họ Triệu rất quan trọng, không nên tùy tiện gây mâu thuẫn với người có khả năng kế thừa nhà họ Triệu, con biết chưa? Triệu Trinh đã lớn tuổi, cuối cùng vẫn là một trong ba đứa con trai của lão ta kế thừa nhà họ Triệu nên dù thế nào chúng ta cũng phải tạo quan hệ tốt với bọn họ.

Chẳng qua người chọc giận con lần này là con trai của đứa con riêng Triệu Tụng Lễ, vậy chúng ta không cần phải sợ, phải bắt cậu ta phải trả giá bằng máu"
Lý Tinh Hồng siết chặt nắm đấm và rất thỏa mãn về sức lực của mình, nói: "Đúng vậy, nếu cậu ta dám cướp phụ nữ với con, con muốn cậu ta phải tàn phế."
Tần Minh tập luyện hơn một tuần đã thành công nắm bắt được Nhất Thốn Quyền.

Nhờ có Hô Hấp Pháp do Trương Toàn Chân dạy, phổi của anh càng khỏe hơn người thường, có thể chịu được áp suất không khí lớn hơn, đồng thời mỗi lần hít thở sẽ hút dưỡng khí vào cơ thể nhiều hơn, hoạt tính của tế bào và cơ bắp mạnh hơn, cơ thể cũng đang xuất hiện những thay đổi.
Nhưng anh cảm giác mười ngón tay sắp không phải là của mình nữa rồi.
Ngày hôm đó, trong phòng ký túc, Nhiếp Hải Đường nhìn mười ngón tay Tần Minh đều quấn băng, cười nói: "Người không biết còn tưởng anh bị kim thêu đâm cho bị thương đấy.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận