Lý Tinh nổi giận, tiền không quan trọng, quan trọng là thể diện của anh ta.
Anh ta đang định giơ bảng lên thì mẹ anh ta ngồi bên cạnh cản lại: “Con trai, thằng nhãi này nó cố tình đấy, con đừng mắc bẫy.
Chuyện này không đáng đâu.”
“Nhưng mà mẹ..”
Lý Tinh Hồng tức giận: “Con không thể nuốt trôi được cơn tức này.
Bà Lý nói: “Nhà họ Lý chúng ta là quý tộc lâu đời, sao có thể so sánh mình với loại nhà giàu mới nổi này chứ.
Tất cả nhân viên phòng đấu giá đều cười tươi như hoa, hôm nay thần tài ghé thăm phòng đấu giá rồi này.
Anh ta vội vàng đến xum xoe: “Mời anh đây lên chỗ ngồi VIP của chúng tôi, chúng tôi sẽ thăng cấp thẻ hội viên của anh miễn phí, từ nay anh chính là khách hàng VIP Chí Tôn của Nhất Phẩm Đường chúng tôi.
Tần Minh nhận thẻ VIP Chí Tôn, sau đó khiêu khích nhìn về phía Lý Tinh Hồng: “Anh nói là anh nghèo đến mức chỉ có tiền thôi à? Ôi chao, ngại quá, tôi đây lại giàu đến mức chỉ có mỗi tiền thôi, ha ha ha!”
“Cậu!”
Lý Tinh Hồng là người nóng tính, sao có thể chịu được thái độ này của Tần Minh, anh ta lập tức đứng dậy, lao về phía Tần Minh.
Lý Tinh Hồng định xông lên đánh cho Tần Minh một trận, nhưng cuối cùng lại bị mẹ mình kéo lại: “Con trai, bình tĩnh lại nào, đừng có so đo với loại rác rưởi đó làm gì.”
Lý trí của Lý Tinh Hồng nói cho anh ta rằng anh ta không thể làm bừa, nhưng bây giờ tâm trạng của anh ta lại không thể bình tĩnh lại được, anh ta nhìn Tần Minh ngồi ở vị trí VIP Chí Tôn với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống anh.
Nếu không có mẹ ruột ở bên cạnh giữ chặt Lý Tinh Hồng lại, thì anh ta thật sự không thể kiềm chế nổi bản thân.
Mà sau khi nhóm người Tần Minh được thăng cấp lên vị trí VIP Chí Tôn thì xung quanh các anh có thêm tấm màn che, họ có thể nhìn rõ mọi thứ xung quanh, nhưng những người phía sau lại không thấy những gì nhóm người Tần Minh đang làm.
Hơn nữa, chỗ này còn có lối đi riêng để rời đi và một người đẹp đứng bên cạnh phục vụ việc rót nước, bưng trà các kiểu.
Đây đều là những thứ không quá quan trọng, quyền lợi của VIP Chí Tôn là ở chỗ, đêm nay Tần Minh có thể gọi giá, chỉ cần cao bằng người gọi giá cao nhất của món đó trong đêm nay thì anh sẽ được ưu tiên giành được đô.
Chẳng hạn như nếu Lý Tinh Hồng ra giá một triệu, Tần Minh cũng có thể ra giá một triệu, sau đó nếu cả hai người đều không ra giá cao hơn thì Tần Minh – người có thẻ VIP Chí Tôn sẽ được ưu tiên mua món đồ đó.
Cách này có thể đề phòng được việc người ngoài có ý xấu tăng giá sản phẩm rồi cạnh tranh không lành mạnh.
Nhưng dù đã có quyền lợi đó thì Nhiếp Hải Đường vẫn nói: “Đắt quá, những loại thuốc này không đáng để anh tốn nhiều tiền như vậy đâu”
Tần Minh cười đáp: “Vậy em có vui không?”
Nhiếp Hải Đường nở nụ cười vừa bất đắc dĩ vừa hạnh phúc: “Vui thì có vui, nhưng anh tiêu tiền như vậy tốn kém quá.
Tần Minh dịu dàng nói: “Không sao hết, nếu hai tỷ này có thể khiến em thì cũng đáng giá rồi.
Anh định tặng lại thuốc cho em, mà thẻ VIP Chí Tôn này anh cũng tặng em luôn”
Nói thật thì Tần Minh là người thừa kế tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ, đây là tập đoàn giàu có nhất thế giới này, đối với anh thì hai tỷ này cũng chỉ như là hai trăm nghìn đối với người bình thường mà thôi.
Người có tiền, muốn làm gì thì làm.
Nhiếp Hải Đường nghe anh nói vậy thì cảm thấy tim mình loạn nhịp, mặc dù cô cũng thích Tần Minh sẵn rồi, nhưng nghe anh nói vậy thì cô vẫn thấy rất cảm động.
Cô ngại ngùng chu môi: “Có tiền thì cũng không được tiêu bừa như thế được, em không muốn bị người ta nói là một cô gái chỉ biết phá của.
Tần Minh nhận lúc này ôm lấy Nhiếp Hải Đường, người đẹp ngồi trong lòng như vậy, Tần Minh rất muốn hôn lên môi cô: “Vậy thì em cứ làm một cô gái phá của đi là được.
Bỗng nhiên, hai anh em Tống Nghĩa Tinh ngồi bên cạnh họ khạn, nhắc nhở: “Khụ khụ...!Đàn em, chúng tôi vẫn còn ngồi đây này.
Lúc này Tần Minh mới nhớ đến hai cái bóng đèn ngồi bên cạnh.
Nhân viên phòng đấu giá lại tiếp tục đưa món đồ thứ hai ra, đây chính là loại thuốc dạng dầu mà hằng ngày Tần Minh dùng để bôi lúc luyện công.
Nhân viên phòng đấu giá nói: “Đầu nối xương sinh cơ được điều chế ra từ tủy sống của cá mập dưới đáy biển, quy trình điều chế rất phức tạp, tốn rất nhiều thời gian, lượng thuốc được sản xuất hằng năm có hạn.
Đây là dược phẩm rất cần thiết cho việc chữa thương nhanh cho những người tập võ.
Mỗi lần đấu giá chỉ có một hộp, giá khởi điểm vẫn như cũ: Ba triệu”
Tần Minh nhìn một hộp có hai mươi tư lọ thuốc, tính ra thì thuốc này khá rẻ so với những loại thuốc khác ở Nhất Phẩm Đường.
Nhưng hiệu quả của loại thuốc này thì nằm ngoài tầm hiểu biết của người bình thường, anh đã vượt qua tuần huấn luyện vừa rồi nhờ có loại thuốc này đấy.
Lần đấu giá loại thuốc nối xương sinh cơ này có vẻ không căng thẳng như lúc nãy nữa, mọi người đấu giá một lúc lâu, giá thuốc mới tăng lên đến mức hơn bốn triệu, cuối cùng Tần Minh ra giá năm triệu, vậy là không còn ai cạnh tranh với anh nữa..