Thường Hồng Hi của lúc này càng yếu hơn nửa năm trước, sắc mặt vàng vọt một cách bất thường, rõ ràng là không trụ được bao lâu nữa.
“Ba nuôi”
Tần Minh bùi ngùi kéo tay Thường Hồng Hi, hỏi: “Ba vẫn ổn chứ?”
Thường Hồng Hi lộ ra nụ cười chua xót, bảo: “Sinh lão bệnh tử, ai cũng sẽ trải qua thôi.
Con trai, trước khi chết, có con tiễn ba quãng đường cuối cùng là đủ rồi.”
Tần Minh tò mò hỏi: “Ba, tìm được Triệu Tinh với người đàn ông kia chưa?”
Thường Hồng Hi lắc đầu nói: "Tháng trước ba chuẩn bị thu lưới thì bọn họ trốn rồi, còn bị họ lấy một khoản tiền lớn.
Mặc dù tiền chẳng là gì nhưng không thể thuận lợi bắt được bọn họ, cục tức này khó mà nuốt được"
Tần Minh lên tiếng: “Ba yên tâm đi, ba người con trai của bọn họ đều bị bắt rồi, chắc chắn sau này sẽ đến tìm con, con nhất định sẽ bắt bọn họ.
Đến lúc đó con sẽ trả thù cho ba?
Thường Hồng Hi cười bảo: “Ba biết con là đứa trẻ thông minh, quản lý sản nghiệp của cả châu Á và châu Âu rất tốt, còn trấn áp các thành viên hội đồng quản trị khác trong Ban Giám đốc tối cao, giỏi lắm”
Tần Minh cười, anh chẳng làm gì cả, mấy tháng nay anh cũng học được rất nhiều.
Lúc này, Hoàng Tiến – một trong bốn vị nguyên lão đi tới.
“Ông Thường.” Hoàng Tiến hỏi: “Sức khỏe còn trụ được không?”
Thường Hồng Hi nói: “Có gì cứ nói thẳng đi”
Hoàng Tiến đáp: “Phùng Đông Tường làm phản rồi, ông ta vẫn không thể từ bỏ được nhà họ Triệu, chuyện Thường Nhụy chết dường như có liên quan đến ông ta.
Tần Minh giải thích: “Ông ta với Thường Nhụy và nhà họ Triệu cùng một giuộc, cái chết của Thường Nhụy không liên quan đến ông ta, nhưng tạo phản là sự thật.
Ba, chuyện này giao cho con xử lý đi
Thường Hồng Hi gật đầu nói: “Haiz, tôi cũng là người sắp chết rồi, chuyện của tập đoàn sau này giao hết cho Tần Minh đi.
Tôi không còn nhiều thời gian, mỗi ngày chỉ xem tin tức, đời này cứ thế qua đi."
Tần Minh an ủi: “Ba, biết đâu trời phù hộ cho người tốt, sẽ ổn thôi.
Thường Hồng Hi khựng lại, hỏi: “Phải rồi, ba nghe nói về chuyện ở Bắc Kinh gần đây.
Mặc dù Thường Nhụy là cô của ba nhưng ba không gặp nhiều, con cũng bị cuốn vào cái chết của bà ta à? Trương Toàn Chân là bạn thân ba của ba khi xưa, con định giải quyết thế nào?”
Tần Minh đáp: “Ba nuôi, con sẽ giúp Trương Toàn Chân, Thường Nhụy âm mưu giết con, Trương Toàn Chân bảo vệ che chở cho con nên mới ra tay giết người.” “Thường Nhụy muốn giết con? Không lý nào lại thế" Thường Hồng Hi ngạc nhiên hỏi: “Có phải Triệu Trinh ở phía sau giật dây không?”
Tần Minh đáp: “Vẫn chưa có chứng cứ, nhưng...!khả năng cao là thế.
Lấy danh nghĩa liên hôn, thực ra là nghĩa cách giết con.
Không giết được con, có thể cũng muốn con trở thành như ba nuôi và Triệu Tinh “Nhà họ Triệu!”
Bàn tay già nua của Thường Hồng Hi siết chặt thành nắm đấm, thở dài nói: “Ba là vết xe đổ, con trai, nhà họ Lý với nhà họ Triệu hợp sức, con phải cẩn thận.
Sau này ba không còn nữa, tự con có thể quyết định, con có thể dựa vào những người bạn già bên cạnh ba.
Thường Hồng Hi chỉ vào Hoàng Tiến ở bên cạnh.
Hai người đang nói chuyện, đột nhiên chuông báo động của vệ sĩ ở bên cạnh vang lên.
Tổng Dĩnh đứng cách đó không xa vội chạy lại, nói: “Không ổn rồi, cậu chủ, ông Thường, có người đột nhập vào viện điều dưỡng.”
Tần Minh cau mày: “Không thể nào, ở đây là nơi có cấp độ bảo vệ cao nhất, bảo vệ canh gác cũng được trang bị súng.”
Hoàng Tiến nói: “Cậu chủ, di chuyển trước đã.
Ở Bắc Kinh mọi chuyện đều có khả năng, trước đây ông Thường cũng bị ám sát rất nhiều lần, chuyện này rất bình thường.
“Nhưng..” Tần Minh vẫn bất ngờ, nếu cả viện điều dưỡng này cũng có thể bị đột nhập, vậy thì họ không bất cứ tuyến phòng thủ nào.
Vừa dứt lời, Tần Minh ý thức được có điều không đúng, bởi vì tiểu đội ám sát của anh cũng từng bị cao thủ cảnh giới như Tống Nghĩa Tinh xử lý hai lần.
Có lẽ đây chính là ý nghĩa cho sự tồn tại của nhà họ Lý, mỗi một người đều mạnh như A Long, còn thành thạo cách tác chiến đặc chủng, không hẳn là không có khả năng thâm nhập được vào đây.
Anh lập tức nói: “Tiểu Dĩnh, cô đi ngăn tất cả mọi người.
Ba, có thể chuyện ba quay về bị người ta biết rồi.”
Tổng Dĩnh thực hiện mệnh lệnh..