Sắc mặt Triệu Trinh rất xấu, ông ta sờ vào túi, không biết điện thoại đã biến mất từ lúc nào rồi!
Ông ta nhìn xung quanh, họ đều là những người đã thoát ra khỏi khách sạn.
Mọi người đều không sao vì đám cháy không quá lớn và phòng cháy chữa cháy đến rất sớm, nhưng không biết tại sao gần như tất cả các con đường đều bị phong tỏa.
Trong cơn hoảng loạn, điện thoại di động của nhiều người đã biến mất, không phải một cái nửa cái mà là của mấy chục người.
Không ngoài ý muốn mà nói, hẳn phải có những tên trộm chuyên nghiệp trong số những người trốn thoát.
Triệu Trinh có thể đoán ngay ra được tên trộm có lẽ không phải là thèm muốn điện thoại di động của mọi người, mà là ngăn chặn ông ta liên lạc với thế giới bên ngoài, hoặc thế giới bên ngoài liên lạc với ông ta.
Hết lần này tới lần khác lại là một ngày đặc biệt như hôm nay, gặp phải lúc hai phải đấu võ, trong khi Tần Minh chết, nhà Triệu lại bị tấn công.
Mọi thứ không khó đoán ra, đây đều là do có người đứng đằng sau thao túng âm mưu.
Triệu Trinh im lặng hồi lâu, hít sâu một hơi, liếc mắt nhìn con trai thứ tư Triệu Tụng Lễ bên cạnh, vỗ vỗ tay ông ta nói: "Bên kia hình như không động đến gia đình của con.
Con đi lo liệu cho vợ và con trai con trước đi.
Triệu Tụng Lễ vội vàng nói: "Cha, chuyện hôm nay e rằng bên kia đã tính kể từ lâu.
Nếu không phải chúng ta phái quá nhiều người đuổi theo Trương Toàn Chân, bọn họ đã không bị bắt.
Bây giờ cha mới là người nguy hiểm nhất.
"
Triệu Trinh xua tay, nghiêm túc nói: "Mục tiêu không phải là cha, đừng lo.
Chúng bắt được người nhưng không giết, rõ ràng là muốn dùng cả nhà họ Triệu từ già đến trẻ để thương lượng điều kiện với cha.
Lời còn chưa dứt, đã có mấy cảnh sát tiến đến: "Ông Triệu, có người tố cáo ông có dính líu đến tội giết người, xin đi cùng chúng tôi một chuyến.
Triệu Trinh nhíu mày, lấy tức có một tên tuỳ tùng ở bên cạnh lấy giấy tờ tùy thân ra, nói: "Mở mắt chó của các người ra xem...
Triệu Trinh tức khắc kéo người bên cạnh lại và nói: "Nhiều người, tai vách mạch dừng, làm theo quy tắc đi.
Chẳng qua là kế sách kéo dài, tôi đi đến đồn cảnh sát một chuyến, cậu đi tìm luật sư.
Tụng Lễ, bây giờ con tạm thời phụ trách nhà họ Triệu, đừng để cho hạng người trộm cắp lợi dụng chỗ trống đi vào.
Trước tiên đừng tìm Trương Toàn Chân, điều chuyển mọi người trở về.
Nhờ vả bạn bè cũ ngày trước, cũng xin nhà mẹ đẻ của vợ con giúp đỡ.
Cửa ải này, nhà họ Triệu chúng ta nhất định phải đi qua.
Triệu Tụng Lễ đáp: "Vâng, thưa cha."
Triệu Tụng Lễ rời đi ngay lập tức, đầu tiên ông ta gọi điện thoại cho các con và yêu cầu bọn họ tập trung tại một tòa nhà nào đó ở trung tâm thành phố.
Hiển nhiên Tần Minh hoá trang sơ qua, giả làm Chính Ngôn đi tập hợp.
Giờ mọi người đều cho rằng "Tần Minh" đã chết và Triệu Chính Ngôn đã trở thành người thực vật, có thể nói anh đã có được sự che chắn tốt nhất.
Triệu Chính Đình và Triệu Nhược Thi đến khá sớm.
Tần Minh hoá trang cho mặt trắng hơn một chút, vết sẹo nơi khóe mắt cũng được che đi, mặc vào bộ quần áo trào lưu rộng thùng thình mà Triệu Chính Đình thường mặc, giả làm dáng vẻ uể oải thích ở trong nhà và nhìn vào máy tính quá lâu.
Triệu Tụng Lễ không nhiều lời, nói: "Mọi người đến đông đủ rồi.
Mặc Nhi, trước tiên bà đưa bọn nhỏ trở về Thượng Hải.
Sau đó liên lạc với cha của bà nhờ ông ấy giúp đỡ"
Tần Minh nghe thấy, ông ta muốn liên lụy đến ông cụ Tần ở Thượng Hải cũng là một đại gia cấp thế giới, nhưng lại chẳng đáng là gì so với Hoàn Vũ.
Nhưng mà dường như ông cụ Tần cũng rất có thể lực ở Trung Quốc.
Tần Minh thầm nghĩ: "Bây giờ phần lớn người chịu trách nhiệm của nhà họ Triệu đã bị Tần Minh bắt, Triệu Trinh cũng bị liên lụy.
Một mình Triệu Tụng Lễ không thể làm gì trong thời gian ngắn.
Một khi Triệu Trinh vượt qua được chuyện này, ông ta sẽ điều động nhân sự và hợp lực với nhà họ Lý, tất nhiên khi đó mình sẽ thua.
Vì vậy, cơ hội báo thù của mình chỉ có đêm nay..