Chị Bạch Anh khựng lại, rồi nói tiếp: “Nếu cậu Tần không tin thì có thể sai người theo chúng tôi về Tương Tây, bảo đảm một tháng sau sẽ giao cho cậu một Thường Hồng Hi nghe lời cậu tuyệt đối.
Tần Minh nheo mắt, nhà họ Lâm tính kế giỏi thật.
Thế này chẳng phải là để Lâm Vũ Nhu khống chế Thường Hồng Hi hay sao?
Từ lúc bắt đầu, quan hệ giữa anh và nhà họ Lâm đã dây dưa không rõ, nhất là Lâm Vũ Nhu, e rằng về sau còn phải gặp mặt thường xuyên.
Chị Bạch Anh thấy Tần Minh yên lặng thì nói tiếp: “Cậu Tần, tôi hiểu nỗi lo lắng của cậu, nhưng dĩ nhiên có vài việc nhà họ Lâm chúng tôi cũng phải nói thăng.
Chúng tôi sẽ không đối đầu với cậu, cậu không chỉ cứu nhà họ Lâm mà còn giúp chúng tôi lấy lại Trùng kinh bị mất”
“Thứ hai là cô chủ nhà chúng tôi chung thủy với cậu, con bé sẽ không làm việc gì có lỗi với cậu, đúng không?”
“Hơn nữa theo thời gian, giá trị lợi dụng của Thường Hồng Hi càng ngày càng thấp, nhất định cậu sẽ có thủ đoạn gạt bỏ sức ảnh hưởng của ông ta, đúng không? Làm sao chúng tôi dám giở trò trước mắt cậu chứ.
Quả thật Tần Minh không sợ nhà họ Lâm âm thầm giở trò, lần trước anh còn ép cổ trùng vua ra được cơ mà.
Sau khi tu luyện Hô Hấp Pháp, anh không có cảm giác đau đớn ở khí máu, kinh lạc trên cơ thể, cũng không sợ bị gieo trùng độc.
Nhưng khiến anh phiền muộn là nhà họ Lâm làm những việc này đều là vì thúc đẩy quan hệ của anh và Lâm Vũ Nhu.
Nhà họ Lâm vẫn chưa từ bỏ ý định à.
c
Nhưng Tần Minh cũng nói rõ: “Ý tốt của nhà họ Lâm tôi sẽ ghi nhớ trong lòng, nhưng chuyện của cô chủ nhà chị...!vẫn không có khả năng”
Tần Minh giao Thường Hồng Hi cho nhà họ Lâm, để nhà bọn họ đi máy bay trực thăng theo tuyến đường đặc biệt đến Đài Loan, nếu không một khi đến lãnh hải của Hoa Hạ cũng sẽ bị nhà họ Lý mang đi.
Sau khi chuẩn bị xong tất cả mọi việc, Tần Minh cũng định rời đi, đến Nhật Bản.
Tuy nhiên, trước khi đi Trương Toàn Chân đến tìm anh.
“Tần Minh..”
Trương Toàn Chân nói: “Có việc này tôi nhất định phải nói thật với cậu”
Tần Minh nói: “Thật ra thầy và Triệu Trinh không có mâu thuẫn? Tất cả chỉ là giả vờ?”
Trương Toàn Chân ngạc nhiên: “Cậu đoán ra được à?”
Tần Minh lắc đầu: “Vừa nãy cấp dưới của tôi nói thầy và Triệu Trinh trò chuyện với nhau rất lâu ở boong thuyền, anh ta nghe trộm được một ít.
Cho nên con đoán, thầy chứng thực cho con thôi”
Trương Toàn Chân cười gượng: “Cậu quả là một tên nhóc thông minh.
Không phải tôi và ông ta không có mâu thuẫn, nhưng chưa đến mức cả đời không qua lại với nhau.
Hơn nữa những năm qua tôi vẫn luôn làm hai việc, đó là tìm ra hung thủ sau màn ly gián năm anh em bọn tôi.
Bởi vì Thường Nhụy, bọn tôi phát hiện ra mình cũng chỉ là bị lợi dụng.
Bắt đầu là cái chết kỳ lạ của thầy bọn tôi cùng với cái chết ngoài ý muốn của Thường Đức Khải
“Còn việc thứ hai, Triệu Trinh biết Triệu Tụng Lễ có một đứa con trai vẫn luôn lưu lạc bên ngoài do bị người khác đánh tráo.
Thế nên thật ra ông ta đã biết sự tồn tại của cậu từ lâu rồi.
Ông ta ủy thác tôi tìm kiếm giúp ông ta, nửa năm trước tôi mới tìm được cậu ở thành phố Quảng
Tần Minh vô cùng kinh ngạc: “Vậy là từ đầu đến cuối ông ta đều đang giả vờ? Cho ai xem cơ?”
Trương Toàn Chân nói: “Cho người bên cạnh ông ta xem, Triệu Trinh là một người đa nghi, Thường Nhụy lại lừa gạt ông ta cả đời, cho nên ông ta trở nên đa nghi hơn bao giờ hết, Đôi lúc, ông ta còn lừa gạt chính mình.
Tần Minh im lặng, rồi anh bỗng mỉm cười bất đắc dĩ: “Thế nên con cũng là một quân cờ trong ván cờ của mấy người sao? Được lắm, đám cáo già các thầy.
Rõ ràng biết hết mọi thứ nhưng lại cố tình không nói, còn lôi kéo bao nhiêu người cùng diễn kịch.
Mà ông ta cứ giả vờ như không biết gì cả.
Đột nhiên, Tần Minh nhìn Trương Toàn Chân, nói: “Trước đây thầy bói cho Lý Mộng có số làm vợ nhà giàu, thầy chia ra hai người bọn con à? Có phải thầy đã có kế hoạch để con ở rể nhà họ Mộc từ trước rồi không? Chẳng qua không ngờ được con lại thích Nhiếp Hải Đường?”
Trương Toàn Chân lúng túng né tránh ánh mắt của Tần Minh: “Nào có, Lý Mộng quả thật tốt số, nhưng tính cách không được, cô ta tự khiến mình lỡ dở”
“Thầy!”.