Nhiếp Hải Đường bỗng đứng dậy, nói: “Muộn rồi, tôi phải đi xử lý chuyện của nhà họ Lý và nhà họ Triệu.
Sau buổi thi đấu hôm nay, họ cực kỳ căm thù Tần Minh, tôi cũng được xem như một phần tử của Hoàng phái, tôi không có thời gian ở đây chờ tin tức với các cô
Mộc Tiêu Kiều cũng đứng lên: “Không phải là cô sốt ruột đi nghe ngóng tin tức à? Cô cảm thấy cái cô thư ký lạnh lùng ngạo mạn đó sẽ nói cho cô chắc? Còn lâu cô ta mới nói cho cô biết tin tức của Tần Minh
Tôn Thường Hi gật đầu nói: "Cái cô Tống Dĩnh đó quả thật là lạnh lùng, lại luôn tỏ thái độ thù địch, nhưng đối phương là thư ký của Tần Minh, cho nên biết nhiều chuyện nhất.”
Đột nhiên, Nhiếp Hải Đường và Mộc Tiêu Kiều nhìn nhau, rồi đồng thời nhìn về phía Tôn Thường Hi, nói: “Chị Tôn, chị quan tâm Tần Minh là bọn em rất vui, nhưng chị và anh ấy có quan hệ gì?"
“Hở?”
Tôn Thường Hi nhìn hai cô gái đều tỏ thái độ thù địch với mình giống hệt bộ dạng của Tổng Dĩnh trước kia khi họ gặp nhau, thầm sợ hãi: “Tần Minh, cậu là đồ lăng nhăng đứng núi này trông núi nọ! Chờ cậu về tôi sẽ công khai cái thai trong bụng, để xem cậu làm thế nào!”
“Hắt xì.
Hiện tại, Tần Minh vừa mới đổ bộ lên bờ biển Okinawa nào đó của Nhật Bản, anh xoa mũi, hắt hơi một cái rồi tự giễu: “Ôi trời, cuối năm rồi, lạnh thật đấy.
Hay là có nàng nào lại nhớ mình?”
“Cậu chủ, tôi đã liên hệ với xã trưởng Công Thức Xã, đối phương cũng là người phụ trách việc làm ăn của Hoàn Vũ chúng ta ở phía nam Nhật Bản, đồng thời tôi cũng liên hệ với một thiếu tá của quân đội Mỹ ở căn cứ Okinawa, anh ta cũng là người của Hoàn Vũ.
Họ sẽ đến đón cậu.
Tần Minh gật đầu, cấp dưới lái máy bay này là một trong số ít người do Hoàn Vũ bồi dưỡng sẵn lòng phản bội Thường Hồng Hi và đi theo anh.
Thật ra, việc này phải nói đến kế hoạch thay máu toàn bộ nhân viên khi Tần Minh vẫn còn ở thành phố Quảng.
Anh đã thay đổi không ít người, phi công này cũng là người mới, mới từ doanh trại huấn luyện ra không bao lâu.
Tần Minh vỗ vai anh ta, nói: “Làm tốt lắm, sau khi chuyện này kết thúc chắc chắn sẽ được thăng chức tăng lương.
Đúng rồi, anh tên gì? Quê ở đâu? Xuất thân thế nào?”
Phi công nói: “Thưa cậu chủ, tôi tên là Khương Thành Vũ, là người Triều Tiên.
Ba mẹ là những người vượt biên khỏi Triều Tiên nhưng đều chết ở Hàn Quốc, từ nhỏ tôi đã bị Hoàn Vũ nhận vào doanh trại huấn luyện Thái Bình Dương, hiểu biết sơ qua về chuyện của tập đoàn ở Đông Á.
Hai người họ đang trò chuyện, bỗng nhiên có hai đoàn xe xuất hiện ở bờ biển.
Tần Minh thấy rõ, một bên là đội ngũ ăn mặc như doanh nhân, có khoảng mười người, hơn nữa hơn một nửa đều là vệ sĩ.
Người dẫn đầu là Toshio Inoue, tổ trưởng của sản nghiệp ở phía nam Nhật Bản mà anh đã gặp khi xưa.
Bên còn lại đi xe quân đội tới, hiển nhiên là Leiden, thiếu tá quân đội Mỹ ở căn cứ Okinawa.
“Cậu chủ! Cậu không sao là tốt rồi.
Hai người họ cùng tiến lên và kh lưng một cách cung kính, dùng thứ tiếng Trung sút sẹo chào hỏi anh.
Tần Minh gật đầu, sự chú ý của anh tập trung trên người Leiden.
So với loại thương nhân lớn tuổi nhưng không trung thành với Thường Hồng Hi như Toshio Inoue.
Một thành viên trẻ tuổi mang quốc tịch Mỹ như Leiden là do Hoàn Vũ dùng thủ đoạn sắp xếp cho anh ta gia nhập quân đội như một quân cờ nằm vùng, độ trung thành của anh ta sẽ được khảo nghiệm.
Hiện nay Tần Minh đang ở trong thời kỳ nhạy cảm, anh tín người con thứ hai và thứ ba của Thường Hồng Hi là Thường Tuấn Đông cùng Thường Quân Diệp sẽ sớm được tự do và khôi phục thế lực, hơn nữa bắt đầu mời chào cấp dưới cũ.
Chẳng mấy chốc, trong Hoàn Vũ sẽ nổ ra một cuộc đấu tranh giữa những người thừa kế, nhưng thuộc hạ cũ sẽ tin tưởng Tần Minh hay tin tưởng hai người con của Thường Hồng Hi?
Tần Minh không thể gây khó dễ.
Tần Minh nghe nói nhà họ Lâm có phương pháp khống chế lòng người, anh tha mạng cho Thường Hồng Hi cũng là để lợi dụng thân phận của đối phương trấn an cấp dưới, sau đó chuyển sang phương pháp hòa bình, tránh cho nội đấu kéo dài quá lâu.
Nhưng hiển nhiên việc này còn cần một tháng nữa mới có thể tiến hành.
Câu thứ hai của Leiden dùng tiếng Anh để nói: “Cậu chủ, cậu lên xe tôi hay là lên xe của anh Toshio? Chúng tôi sẽ giải quyết vấn đề máy bay, cậu không cần quan tâm”
Tần Minh nghĩ thầm: “Người này chỉ mang theo bốn người đi cùng, chỉ nhìn mặt ngoài thì không biết được anh ta có phản bội mình hay không.
Chi bằng để lộ sơ hở cho anh ta xem phản ứng đi.”
Nghĩ xong, Tần Minh dùng tiếng Anh đáp lại: “Lên xe của anh đi, tối nay nghỉ ngơi trước đã.
Toshio anh sắp xếp chỗ nghỉ đi!
Một nhóm cấp dưới của Hoàn Vũ vây quanh Tần Minh rời đi..