Nữ MC vui mừng nói: "Ồ, hóa ra hai người tới du lịch, vậy thì tốt quá.
Hai người có thể tiếp nhận cuộc phỏng vấn của chúng tôi không? Chúng tôi là đài phát thanh truyền hình trực tiếp của CCTV đang thực hiện chương trình liên quan tới nội dung đồng bào Hoa Hạ chúng ta đi du lịch ở các nơi đón tết Nguyên đán năm nay.
Tôi nói thật, rất khó tìm được đồng bào của mình ở Okinawa này.
Phỏng vấn à?
Tần Minh không muốn tham dự vào chuyện nhàm chán này.
Anh lắc đầu nói: "Không được, mong anh chị đừng quấy rầy chúng tôi."
Nữ Mc thoáng ngẩn người rồi lúng túng nói: "Cậu nhóc đừng lãnh đạm như vậy chứ? Chúng tôi còn thiếu một tài liệu thực tế nữa là có thể kết thúc công việc.
Hai người giúp chúng tôi đi."
Tần Minh gãi đầu, nhìn Bạch Ngọc Thuần Hỏi: "Em thấy sao?"
Bạch Ngọc Thuần nói: "Em thấy cũng được.
Ôi, lên ti vi, mơ ước của em lúc còn nhỏ chính là được lên ti vi đấy"
Tần Minh nói: "Vậy em tiếp nhận phỏng vấn đi, anh sang bên kia chờ em."
Cuối cùng, chỉ có một mình Bạch Ngọc Thuần tiếp nhận phỏng vấn.
Nữ MC chuẩn bị một lát mới nói: "Chào các quý vị khán giả, trong lúc cả nước đang vui mừng chào đón kỳ nghỉ tết Nguyên đán, có không ít du khách trong nước đã lựa chọn đến huyện Okinawa có khí hậu dễ chịu để nghỉ phép.
Hôm nay đúng lúc là năm mới của Nhật Bản, có thể nói là vô cùng náo nhiệt.
Người đứng bên cạnh tôi là cô Bạch...!Xin hỏi cô Bạch, cô và bạn trai mới giận dỗi nhau à?"
"Dạ? Bạn trai ạ? Anh ấy...!bọn em...!Bạch Ngọc Thuần vừa nghe vậy thì lập tức hoảng hốt.
Cô ấy phải trả lời câu này thế nào đây? Sao MC này không làm theo lẽ thường vậy?
Lúc này, nhân viên nặng máy quay lia ống kính về phía Tần Minh đang chơi điện thoại bên cạnh.
Lúc ống kính quay lại, mặt Bạch Ngọc Thuần đã đỏ như trái táo rồi.
Cô ấy vẫn không biết nên trả lời thế nào.
Nữ MC cười ha ha: "Xem ra cô Bạch rất xấu hổ.
Vậy xin hỏi cô Bạch, bây giờ mức sống trong nước ta được nâng cao, rất nhiều người đều lựa chọn đi du lịch trong kỳ nghỉ phép, xin hỏi cô có hạnh phúc không?"
Bạch Ngọc Thuần vẫn còn đang bối rối, ngượng ngùng nói: "Tôi họ Bạch.
À không đúng, tôi hạnh phúc, hạnh phúc..."
Nữ MC mỉm cười nói: "Ha ha ha, tôi có thể nhận ra được.
Cô tới đây du lịch cùng bạn trai à?"
Ống kính máy quay lại lia về phía Tần Minh, anh vẫn đang cúi đầu chơi điện thoại.
Bạch Ngọc Thuần cảm thấy mình nhất định phải giải thích rõ ràng.
Cho dù cô ấy rất muốn điều này là sự thật nhưng không phải vẫn là không phải.
Cô ấy vội vàng nói: "Anh ấy...!anh ấy không phải là bạn trai tôi.
"Ồ, hóa ra cô Bạch đã kết hôn rồi, là tôi nhầm."
Nữ MC vội vàng sửa lại lời.
Dù sao hai người vừa mới ôm nhau, nếu không phải người yêu thì chính là vợ chồng.
"Dạ? Cái này...!cái này..."
Bạch Ngọc Thuần nghẹn lời.
Sao cô ấy càng giải thích lại càng sai vậy? Nhưng trong đầu cô ấy tưởng tượng, nếu cô ấy đúng là vợ của Tần Minh thì tốt biết bao nhiêu?
Dù chỉ mới tưởng tượng trong nháy mắt đã khiến cô ấy tươi cười rạng rỡ, lộ rõ vẻ hạnh phúc.
Người quay phim đã vô cùng nhạy bén nắm bắt được cảnh này.
Đây chính là cảm giác hạnh phúc của người dân trong nước đấy! Đúng là tài liệu tuyên truyền cực tốt!
Nữ MC lại hỏi: "Vậy cô Bạch thỏa mãn chứ?"
Bạch Ngọc Thuần có hơi choáng váng nói: "Tôi...!tôi là người Hán.
Ôi, tôi thỏa mãn, tôi rất kiêu ngạo trước sự giàu mạnh của đất nước hiện nay."
Ống kính đã quay phía người dẫn chương trình.
Nữ MC nói một tràng thuật ngữ kết thúc buổi phỏng vấn.
Cuộc phỏng vấn bên này kết thúc, Tần Minh bước tới nói: "Chúng ta tìm một nơi yên tĩnh nói chuyện đi"
Bạch Ngọc Thuần gật đầu và đi theo phía sau Tần Minh.
Mà lúc này, kênh truyền hình ở trong nước đúng lúc phát chương trình truyền hình trực tiếp này.
Trong căn hộ sang trọng nào đó vọng ra một giọng nói căm tức và oán hận.
"Tên khốn kiếp kia! "
Rắc!
Một tiếng động lớn vang lên, Mộc Tiêu Kiều tức giận cầm điều khiển từ xa ném mạnh về phía màn hình ti vi.
Mười phút sau, cô ta vừa nói chuyện qua điện thoại vừa kéo vali ra ngoài: "Tiểu Lệ, cuối năm công ty không có việc gì, tôi muốn đi công tác một chuyến.
Có chuyện gì, cô tạm thời xử lý nhé..