Hai bên không vui vẻ gì, Tần Minh cúp điện thoại, anh cũng biết rõ người của Đông Anh Xã tập kích mình là Thường Tuấn Đông và Thường Quân Diệp.
Tần Minh nghĩ thầm: "Bây giờ ở đây rất nguy hiểm, phải lập tức di chuyển"
Đúng lúc này, Tống Dĩnh quay lại sau khi tiễn Bạch Ngọc Thuần đi, nói: "Cậu chủ, không hay rồi, chúng ta bị bao vây rồi"
Sắc mặt Tần Minh ngưng đọng, không hổ là một trong những người đứng đầu hội đồng quản trị cấp cao nhất của Hoàn Vũ, hiệu suất làm việc của Đông Anh Xã quá cao.
"Cho dù có nổ tung cả tòa nhà cũng phải giữ cái mạng của Tần Minh ở lại huyện Okinawa."
Tại trụ sở chính của Đông Anh Xã, Rokuro Yamamoto hét vào điện thoại, ông ta biết rất rõ Tần Minh có thể vươn lên chỉ trong nửa năm và chiếm giữ vị trí lãnh đạo cao nhất của Hoàn Vũ, là nhân tài mà Thường Hồng Hi đã bồi dưỡng nhiều năm.
Đa số mọi người đều đồng ý tin tưởng lời nói của anh, có thể thấy Tần Minh không phải là người tầm thường.
Nếu như chuyện Đông Anh Xã âm thầm tham dự vào vụ ám sát bị bại lộ rồi, vậy thì sau này sẽ không thể nói chuyện bình thường được nữa.
Rokuro Yamamoto biết người Hoa Hạ thích nhất là xong chuyện tính sổ, vì vậy ông ta tuyệt đối không thể để Tần Minh sống sót rời đi.
Sau khi Rokuro Yamamoto cúp máy, hai người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp bên cạnh sát lại nói: "Ông Yamamoto, cho dù đối phương có lợi hại đến đâu thì đây cũng là địa bàn của chúng ta, ông không cần lo lång."
"Bốp!"
Rokuro Yamamoto tát người phụ nữ của mình, tức giận nói: "Ngu ngốc, người có thể có chỗ đứng trong tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ, có ai là dễ đối phó chứ? Trên đời này không có pháp luật nào có thể nhắm vào Hoàn Vũ, đây mới là điều quan hấp dẫn nhất đối với chúng ta"
“Nhưng mà, đây cũng là nguyên nhân sâu xa khiến người của tập đoàn từ trước đến nay vẫn luôn tàn sát lẫn nhau.
"Tuyệt đối không thể coi thường tên Tần Minh kia được."
“Yahime”
Rokuro Yamamoto đột nhiên nghiêm túc nói.
“Kẹt”
Cánh cửa trượt kiểu Nhật được đẩy ra, một người phụ nữ trung niên bước vào và đáp lại: “Ông chủ”
Yamamoto nói: "Cô dẫn một nửa số người đến chi viện cho huyện Okinawa.
Nếu Tần Minh vượt qua tuyến phòng thủ thứ nhất thì mấy người liền phụ trách ngăn cậu ta lại, nhớ điều động chính quyền địa phương và nhóm mafia khác đến giúp đỡ.
Nghe nói Thiên sứ đen Tống Dĩnh cũng có mặt ở chiến trường.
đó, cẩn thận một chút" “Vâng” Sau khi Yahime trả lời liền lập tức rút lui và biến mất.
Cùng lúc đó, tại khách sạn Nhật Chiếu, huyện Okinawa, một tiếng nổ lớn khiến tất cả mọi người trong khách sạn lo lắng, sau đó tiếng chuông báo cháy không ngừng vang lên.
Tần Minh nhìn khách sạn đã hỗn loạn, mọi lối ra vào ở tầng dưới đều bị người của Đông Anh Xã và cảnh sát kiểm soát, tất cả người ra vào đều phải bị kiểm tra, nếu không chỉ có thể bị thiêu chết trong khách sạn.
Tần Minh chửi bới: "Thủ đoạn thật thâm độc"
Người của Ám Bộ tiến lên nói: "Cậu chủ, người của Hideto Yamamoto đã bị khống chế hết rồi, tiếp theo sẽ làm gì ạ?"
“Giết đi!”
Tần Minh lạnh lùng ra lệnh: “Tôi có thể đoán được Đông Anh Xã đã quyết định đứng về phe nào rồi, nhưng không ngờ lại kiên quyết như vậy.
Một lúc sau, người của Ám Bộ đã trở lại, cho thấy họ đã hoàn thành nhiệm vụ.
Nhóm hơn hai mươi người nhìn Tần Minh, bây giờ khách sạn mới bắt đầu cháy, nhưng đã có rất nhiều người ở dưới lầu rồi.
Nếu lỗ mãng chạy ra ngoài, chắc chắn sẽ bị người của Đông Anh Xã bắt giữ.
Trên nóc tòa nhà cũng không có trực thăng nào, cũng không thể chở nhiều người như vậy một lúc được..