Thiếu Gia Ngông Cuồng


“Đúng là khách quý” Liễu Lan mỉm cười hờ hững.

Triệu Tinh vào thẳng vấn đề: “Cô Liễu, chúc mừng cô đã đảm nhiệm vị trí thành viên của bốn nguyên lão mới”
Liễu Lan đứng dậy, khẽ cười và đáp: “Chỉ là tạm thời mà thôi, huống hồ ở Bắc Mỹ, thân phận nguyên lão này của tôi cũng là có tiếng mà không có miếng”
Thường Ni nói: “Vậy còn phải xem cô đứng về phe nào.”
Triệu Tinh đưa tay ra ngăn cản con gái mình nói lời lỗ mãng, bà ta nói: “Cô Liễu, cô cũng biết rõ hiện giờ nhà
họ Thường chúng tôi đang quản lý Hoàn Vũ, tạm thời không nói đến người ngoài, còn nội bộ thì trong cuộc cạnh tranh giữa tôi và Tần Minh, sớm đưa ra lựa chọn đứng về phe nào thì vẫn tốt hơn.

Không phải là tôi ép cô, nhưng cô nên hiểu đạo lý một bầy tôi không thể có hai chủ”
Liễu Lan đáp: “Bà nói rất đúng, chính “Kế hoạch đào tạo cán bộ dự bị” mà năm đó ông Thương ban hành đã cứu tôi thoát khỏi cảnh lang thang đầu đường xó chợ, giúp tôi từ con gái của một kẻ lang thang trở thành người có kỹ năng kiếm sống, thậm chí còn bước chân vào siêu doanh nghiệp như Hoàn Vũ.


Tôi sẽ mãi mãi trung thành cống hiến với Thường Hồng Hi và người thừa kế của ông ấy”
Triệu Tinh nghe cô ta nói vậy thì mặt mày lập tức trở nên hớn hở.

Bà ta bước vào phòng làm việc, nói: “Vậy hẳn là cô cũng hiểu rõ ai mới là người thừa kế hợp pháp”
“Không sai, chính là các người.

Tên Tần Minh kia chỉ là nghiệt chủng của nhà họ Triệu” Liễu Lan nói một cách hùng hồn: “Theo tôi được biết thì ông Thường không thể nào bắt tay giảng hòa với người nhà họ Triệu được.”
Triệu Tinh rất hài lòng với câu trả lời này của Liễu Lan, bà ta chủ động bước tới bắt tay với cô ta, nói: “Cô biết chọn lựa như vậy là tốt nhất.


Tần Minh đã lừa gạt biết bao nhiêu người rồi.

Cũng có rất nhiều người thèm khát công lao sự nghiệp bao năm qua của chồng tôi, thành tựu của ông ấy suýt chút nữa đã rơi vào tay người khác”
Liễu Lan bắt tay bà ta, nói: “Bà Triệu, bà yên tâm đi, tôi sẽ giết chết Tần Minh cho bà.

Cậu ta không có tư cách thừa kế mọi thứ của ông Thường”.

Thường Ni đứng ở bên cạnh nói: “Liễu Lan, cô đừng có ba hoa chích chòe.

Cô muốn đối phó với Tần Minh.

nhưng bây giờ anh ta đã trở nên rất tài giỏi, đã không còn là tên nhóc nghèo chưa trải sự đời như trước đây nữa”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận