Liễu Lan mỉm cười một cách tự tin, bảo: “Chuyện này thì cô có thể yên tâm.
Lúc trước tôi luôn phụ trách công tác điều tra và nghiên cứu ở bên Hoa Hạ, đặc biệt là về võ thuật Hoa Hạ, nhà họ Triệu và nhà họ Lý.
Vốn dĩ ông Thường dự tính để tôi chỉ định phương pháp ứng phó, mấy năm qua tôi đã biết được không ít.”
“Nhà họ Lý?” Triệu Tinh đột nhiên trầm ngâm, do dự nói: “Bây giờ động đến nhà họ Lý thì vẫn còn quá sớm.
Gốc rễ của nhà họ Lý ở Hoa Hạ đã quá sâu, mặc dù hiện giờ các quốc gia toàn cầu hóa vốn đều có một ít đất đai tự nhân, nhưng đất vùng Hoa Hạ lại rất đặc biệt”
Liễu Lan lấy một bản báo cáo ra, nói: “Việc tôi muốn làm không phải là động đến nhà họ Lý mà là lợi dụng bọn họ.
Đây đều là những chuyện mà nhà họ Lý đã âm thầm làm, bọn họ là những kẻ không chịu nhàn rỗi đâu.”
Triệu Tinh sửng sốt, cầm bản báo cáo mà Liễu Lan đưa, bà ta đọc một lượt rồi nói: “Vậy xem ra...!cô đã có dự định rồi?”
Liễu Lan gật đầu một cách nghiêm túc: “Các người cứ đợi tin tốt của tôi đi.”
Bắc Kinh, Hoa Hạ.
Tần Minh đã khôi phục lại thân phận, nhưng anh không quay lại trường đại học, dù sao thì đó cũng là trường của Triệu Chính Ngôn.
Nhưng anh cũng không thể quay về công ty Hoàn Vũ, bởi vì Tần Mặc cứ liên tục bám theo anh.
Chiếc Rolls Royce của anh đi đến đâu cũng bị Tần Mặc theo đuổi.
Tần Minh hơi mất kiên nhẫn, hỏi: “Bà đi theo tôi làm gì? Hiện giờ tôi không thể cùng bà quay về nhà họ Triệu đâu.”
Tần Mặc túm lấy Tần Minh, nói: “Mẹ không bảo con quay về nhà họ Triệu.
Mẹ cũng có bất động sản ở Bắc Kinh mà, huống hồ mẹ không thể chăm nom con trai
mình sao? Nếu con có gì muốn oán trách mẹ thì con có thể nói, nói luôn ngay bây giờ.
Hoặc nếu con muốn đi làm xét nghiệm ADN thì chúng ta sẽ đi ngay lập tức”
Tần Minh trợn trắng mắt, chuyện gì đang xảy ra vậy? Anh hoàn toàn không ngờ rằng thân thể của mình lại máu chó như vậy.
Mặc dù bản thân Tần Minh có gia cảnh nghèo khó, nhưng đạo lý “cha mẹ yêu thương, con cái hiếu thuận” khiến anh không thể oán trách người làm ba làm mẹ này quá nhiều, huống hồ hai người họ cũng bị Triệu Trinh giấu giếm..