Thiếu Gia Phong Lưu

Thường Nhạc vỗ vỗ vào bàn tay nhỏ của Nô, nhẹ nhàng an ủi.

- Người trẻ tuổi, vì loại yêu vật này không đáng, mau tránh ra. Xác ướp nhẹ lắc đầu. Ánh hào quang đỏ trong con mắt càng ngày càng nổi lên.

- Yêu vật?

Thường Nhạc nở nụ cười tà ma: - Nếu ông muốn tiêu diệt yêu quái. Vậy thì hãy tiêu diệt bản thân mình trước đã.

- Hừ!

Xác ướp hừ một cái lạnh lùng, lập tức nói:
- Người trẻ tuổi, đừng tưởng rằng có Hiên Viên chân khí thì sẽ có thể chống đỡ được tất cả.

Giữa lúc nói chuyện, xác ướp tiến về phía trước một bước. Lơ đãng một bước dường như một luồng tiến vào trong tâm mình. Thường Nhạc hít một hơi thật sâu. Thật không thể ngờ, ở một nơi nhỏ bé này lại có thế có tên biến thái như vậy.

- Giết!

Hai tay Thường Nhạc ở phía trước biến ảo ra một góc độ kì dị, một ngọn lửa mạnh mẽ nhanh chóng phóng ra.

- Mẹ nhà nó!
Con mắt đỏ của xác ướp bỗng nhiên ảm đạm lại, trong miệng bất ngờ nhảy ra mấy chữ này.

- Móa!

Thường đại thiếu gia của chúng ta cũng chuẩn bị biểu diễn một lần trước mắt Nô, cũng tại trên nửa con đường của thái giám, hắn tức giận dập ngọn lửa xuống. Phóng khoáng quay người nhìn về phía Nô.

Nô sờ sợ nhìn Thường Nhạc. Thần sắc có chút phức tạp nói: - Thiếu gia, Nô là quái vật. Người có để ý không?


- Ha ha ha ha, yêu, bản thiếu gia thích. Nếu là quỷ thì lại càng hay. Hài, vậy làm mấy chuyện lại càng đã rồi.
Trên mặt Thường Nhạc lộ ra vẻ cười tà ma.

Nôlúc này mới từ từ yên tâm trở lại. Nhưng vẫn có một chút lo lắng: - Thiếu gia, NôNô mang lại phiền phức cho cậu rồi.

- Nhớ kỹ. Chỉ cần là người của thiếu gia thì mãi mãi sẽ không có ai dám động vào. Trong đầu Thường Nhạc bất giác hiện ra bóng dáng của xác ướp. Lời nói của hắn hơi hơi chuyển: - Nô, bây giờ có thể nói cho thiếu gia biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì rồi chứ!

- Thiếu gia, Nô…

Nhìn thấy thần thái do dự không quyết của Nô. Thường Nhạc đã hiểu. Hắn cười nhạt: - Tôi từ trước đến nay đều không miễn cưỡng người phụ nữ của mình. Sau này đợi ngươi sau khi cảm thấy thời cơ chín muồi thì nói cho tôi biết.

Trong con mắt NôNô lộ ra một vẻ cảm động: - Cám ơn thiếu gia!

Nô đi theo phía sau Thường Nhạc. Bước đi lặng lẽ, thần sắc không ngừng biến đổi. Dường như ra quyết định gì đó rồi dứt khoát nói: - Thiếu gia, mục sư thần thánh và tôi đều đang tìm thứ giống nhau. Vì thế tôi và ông ta mới có thể gặp nhau.

- Thứ gì?

Bước chân Thường Nhạc bất giác chậm lại. Thứ mà đủ làm cho xác ướp thích thú chắc chắn không thể đơn giản như thế.
- Bộ đồ kỵ sĩ hắc ám!

Thần sắc Nô mang vài phần chờ mong.

Thường nhạc sửng sốt. Tiếp trên mặt lộ ra một nụ cười: - Cô tưởng đang chơi game online à? Bộ đồ kỵ sĩ hắc ám đều ra rồi!

- Thật mà, Nô không lừa cậu. Vĩnh viễn đối với bộ đồ khí thế hắc ám mà nói. Thực lực bất kì người nào cũng đều có thể tăng gấp bội lần. Nô cũng không ngờ rằng bộ đồ kỵ sĩ hắc ám lại có thể xuất hiện ở thành phố nhỏ này. Nô nghiêm túc nói.


Thường Nhạc nghĩ đến kỵ sĩ thần thánh, nghĩ đến Dương Phát. Bọn họ đều là cao thủ, mà lại cùng xuất hiện ở cái thành phố nhỏ này. Nếu là một sự trùng hợp. Vậy thì rõ ràng là nói láo.

Ánh mắt bắt đầu trở nên thâm thúy: - Vậy tại sao cô lại biết bộ đồ kỵ sĩ lại có ở thành phố này?

Nô cẩn thận nhìn Thường Nhạc. Thần sắc phức tạp nói: - Sau khi Nô đến đây mới tiếp nhận được thông báo, tuyệt đối không phải giả.

Thường Nhạc cũng không hỏi tiếp nữa. Những thứ này chỉ cần biết là đủ rồi. Nếu bảo vật xuất hiện ở đây thì mình tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Sau lần quay về trụ sở Điểm G, Thường Nhạc nhìn thấy Huyết Hổ, Kim Ti, Phong…đều ngồi đó nói chuyện vui vẻ. Hắn tà ma cười nói: - Chẳng lẽ thiếu gia ta ra ngoài liều mạng. Các người chẳng hề lo lắng sao?
- Ha ha, dựa vào thân thủ của thiếu gia, người hại được cậu trong thiên hạ căn bản vẫn chưa ra đời. Lúc Huyết Hổ nhìn thấy Thường Nhạc, hưng phấn tiến lại vỗ vỗ mông.

- Được rồi, hôm nay đến đây thôi. Mọi người cũng mệt rồi, nghỉ sớm đi!

Thường Nhạc duỗi lưng mỏi một lúc. Vừa mới cùng kỵ sĩ thần thánh chiến đấu một trận khiến cho Hiên Viên chân khí mình lại có khuynh hướng đột phá.

- Vâng! Huyết Hổ và Phong, bọn họ chuồn còn nhanh hơn thỏ. Kim Ti đi đến trước mặt Thường Nhạc, nói khẽ: - Thiếu gia, tôi có chuyện muốn nói riêng với cậu một lúc.
- Nói riêng!

Thường nhạc nhìn thân hình to lớn của Kim Ti, dục vọng bất giác xông ra. Chẳng lẽ cô ta muốn quyến rũ mình? Dù sao mình cũng là người đứng đắn, làm sao có thể tùy tiện bao gái chứ. Vả lại mới quen biết vài ngày, nuôi dưỡng nuôi dưỡng còn cần phải có thời gian…

Tuy nhiên, cô ta mà kêu khóc cần mình thì mình cũng khó mà tránh khỏi.

Nhìn Thường Nhạc tự mình nhìn chằm chằm vào đầu. Mặt Kim Ti bất giác đỏ lên. Còn đâu cái khí phách lúc mới gặp Thường Nhạc nữa, ngượng ngùng nói: - Thiếu gia, chúng ta bàn việc chính trước đã.


- Bàn việc chính trước, được thì bàn việc chính trước.
Thường Nhạc lấy lại tinh thần. Việc chính bàn xong thì phải bàn đến việc riêng rồi. Ha ha, nhất định phải bàn thật tốt.

- Thiếu gia, bang chủ Phi Kỵ cần thành viên đều là do con gái tổ thành. Cá tính bọn họ khá dã man. Tôi muốn mời thiếu gia ngày mai giành dành chút thời gian, chứng minh một lúc thực lực bản thân. Như vậy bọn họ có thể sẽ khôn ngoan hơn nhiều.

Kim Ti len lén nhìn Thường Nhạc.

Thường nhạc bất giác mỉm cười. chút tâm tư của nha đầu Kim Ti này sao mình lại không hiểu chứ: - Yên tâm. Ngày mai thiếu gia sẽ chứng minh cho bọn họ xem. Nhưng…

Thường Nhạc cố ý dừng lại một lúc. Ánh mắt rực lửa nhìn về phía Kim Ti:
- Chúng ta có nhất thiết phải trao đổi sâu hơn một lúc không. Như vậy cũng có thể thể hiện sự quan tâm của ta đối với cấp dưới.

Dùng kiểu ngữ khí này đùa giỡn thì ngay cả tên ngốc cũng có thể nhìn ra. Thân hình mềm mại của Kim Ti run lên, trên khuôn mặt lại nổi lên sắc hồng. Chiếc miệng nhỏ anh đào của cô ấy nhẹ bĩu một cái: - Thiếu gia, chúng ta vào phòng trao đổi nhé!

- Mẹ nhà nó! Mỹ nữ phương tây đúng là cởi mở thật! Nhìn thân hình siêu cấp của Kim Ti. Bên dưới Thường Nhạc đã bắt đầu có phản ứng.

Bước chân Kim Ti hơi nhanh một chút. Mà đại công tử Thường Nhạc chúng ta lại cố ý chậm lại một chút. Để cho Kim Ti điều chỉnh xong tinh thần. Như vậy mới có thể để cho hai bên giao lưu tốt hơn.
Trong lúc Thường Nhạc đi vào phòng, chuẩn bị đâu đấy cùng với bộ hạ giao lưu trao đổi, thì cả người hắn ta ngây hẳn ra.

Trước mắt, Kim Ti đang khỏa thân đứng trước mặt hắn. Nước da trắng như tuyết đẹp tuyệt vời. Rừng rậm bên dưới lại càng mang vẻ mê hoặc vô cùng… Ánh mắt đầy vẻ quyến rũ…

- Kim Ti, thật ra thiếu gia tôi là người đàng hoàng. Ngươi sao lại có thể quyến rũ thiếu gia như thế này! Dục vọng trong cơ thể Thường Nhạc hoàn toàn bị đốt cháy rồi. Nhưng miệng hắn vẫn trịnh trọng nói.

- Chẳng lẽ tôi đã đoán sai?
Kim Ti mê muội, ánh mắt bất giác nhìn về phía Thường Nhạc. Thần sắc bắt đầu biến đổi trở nên không tự nhiên. Nhưng khi cô tiếp xúc đến thứ có tính tiêu chí bên dưới Thường Nhạc thì khì khì cười lên một cái: - Tôi tin thiếu gia là người đứng đắn. Nhưng thiếu gia có một ngày mà trở nên đứng đắn thì không phải là người nữa rồi.

Đều đã nói đến phần này rồi. Giả vờ giả vịt nữa, Thường Nhạc sợ rằng đến hắn cũng không thể tha thứ cho bản thân. Một người lạ mặt, đôi môi nồng ấm đã ngoan cố bao trùm lên đôi môi ngọt đỏ mọng của Kim Ti.

Kim Ti căn bản không kịp phản ứng, Thường Nhạc chuyển động với vận tốc rất nhanh. Những lời nói phía dưới của cô ta đều bị lưỡi quái này bất ngờ xông vào nhấn chìm hết rồi.
Cảm giác dính dính, cô ta từ trước đến nay chưa từng thử qua. Cảm giác này lại còn rất dễ chịu, rất đặc biệt. Lúc Kim Ti hoàn toàn chìm đắm trong nụ hôn nồng cháy.


Đầu lưỡi linh hoạt của Thường Nhạc đã vươn đến chiếc môi nhỏ anh đào ngọt ngào của Kim Ti.

Tiếp đến Thường Nhạc dùng bàn tay mềm mại vuốt ve đùi ngọc ngà của thiếu nữ. Trên rồi dưới từ từ di chuyển, tay Kim Ti ôm chặt Thường Nhạc.

Dường như làm cho Thường Nhạc hoàn toàn tan chảy vào trong thân thể mình. Kiểu chủ động này, kiểu liều lĩnh này làm cho Thường Nhạc càm thấy sướng ngất ngây.

Thường Nhạc tiếp tục hôn Kim Ti, bàn tay trái tà ác ôn kia đã tiếp xúc đến nơi thần bí của thiếu nữ rồi. Thân hình mềm mại của Kim Ti run lên. Tiếp đến chủ động dịch xuống phía dưới một chút khiến tay kia của Thường Nhạc lại càng thuận tiện tiếp xúc đến chỗ đó.

Cuối cùng, Thường Nhạc tiếp xúc được đến bộ phận thần bí của thiếu nữ. Hai miếng thịt lồi mềm mại vô cùng. Thường Nhạc dùng ngón tay trỏ nghịch ngợm không ngừng giữa hai miếng. Kim Ti không có cách nào nhịn nồi đành kêu lên ư ư. Kiểu rên rỉ kích thích này nhanh chóng chiếm trọn cả đầu Thường Nhạc. Loại cảm giác này khiến người đàn ông nào kháng cự được.

Thường Nhạc lúc này đã ở trong loại cảm giác này. Bên dưới đã trương lên, dường như là muốn bùng phát. Với loại kích thích này, bản năng của hắn bộc phát ra. Thường Nhạc dùng ngón tay giữa chọc mạnh vào cửa thần bí Kim Ti. Kim Ti kêu một tiếng - A! Toàn thân không ngừng co rút.
Thường Nhạc cảm thấy một dòng chảy ấm nóng trào ra ngoài. Mặt đất hắc ám dần dần bao phủ khắp tất cả. Thời khắc rung động con tim toàn ngắn như thế, sự chuyển biến nhân sinh cũng hoàn thành trong chớp mắt, ai cũng đều không có cách nào dự đoán được tương lai của mình. Mộng tưởng của người thiếu nữ trong sáng, lần đầu tiên duy nhất. Thời khắc cô ấy vừa trào đời, cô ấy tuyệt đối không thể đoán được rằng người đàn ông nào sẽ có được nó!

Trinh tiết quý giá của người con gái mãi mãi không còn tồn tại nữa!

Một thiếu nữa xinh đẹp, một người đàn ông theo đuổi đối tượng mộng ảo, ,ột thiếu nữ xinh đẹp khiến con người ta phát cuồng. Cô ấy cũng từng có vô số mộng tưởng, nhưng bây giờ những mộng tưởng đó đều từ từ rời xa bản thân. Vui vẻ mới là trong phút chốc, mới là theo đuổi vĩnh hằng!
Cơn đau đớn thân dưới đã nói rõ ràng cho cô ấy biết. Thời đại trong sáng của người thiếu nữ đã qua rồi, cô ấy đã không còn là người phụ nữ tinh khiết không tì vết nữa!

Người đàn ông bên cạnh này, hắn là tên ác quỷ trên trời phái xuống, khiến lần đầu tiên của chính mình, thực sự không chịu được sự khống chế mà đáp ứng hắn. Kim Ti cũng không kìm được tự mình cảm thấy ngượng ngùng và dị dạng.

- Kim Ti, em là người nước nào? Trong lúc tất cả đều bình tĩnh trở lại, ánh mắt dữ dằn của Thường Nhạc nhìn Kim Ti, dịu dàng nói: - Người Mỹ! Kim Ti mạnh dạn hôn lên mặt Thường Nhạc một cái.

- Móa, sau này thiếu gia ta sẽ không bao giờ tin vào lời đồn nữa.
- Tại sao? Kim Ti sửng sốt, không kìm nổi sự ngạc nhiên nói.

- Đều nói ở Mỹ tìm trinh nữ trong thiếu nữ thành niên còn khó hơn mò kim đáy bể. Bản thiếu gia lần đầu tiên với một cô gái Mỹ. Ha ha, chính là một gói hàng nguyên kiện, bảo bối, em nói xem tôi còn có thể tin vào lời đồn nữa không?

Thường Nhạc nghĩ đến hành động trúc trắc vừa rồi của Kim T, bên dưới của hắn lại bắt đầu có phản ứng.

- Thiếu gia, người ta ăn không nổi nữa rồi… Sắc mặt Kim Ti nhợt nhạt, ngại ngùng nhìn Thường Nhạc: - Người ta… dùng miệng giải quyết cho thiếu gia nhé!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận