“ Lục Tử Dương gửi đến đấy.” Hắn đẩy tập tài liệu đó về phía cô.
“ Bên trong là hợp đồng hợp tác của hai bên, còn có hồ sơ của những người tham gia vào lần này.” Dừng lại một lúc, Vương Sở Minh nói tiếp.
“ Quân đâu?” Vương Gia Ninh nhìn lướt qua hồ sơ của từng người, thấy không có người nên có cô nhìn lên hỏi.
“ Cậu ta chưa về. Chắc không tham gia được.” Vương Sở Minh nhàn nhạt trả lời.
Vương Gia Ninh không nói gì thêm, cô lấy điện thoại bấm máy gọi cho ai đó.
( - Anh Tử.) Đầu bên kia chuyền đến tiếng nói trầm lặng của một người đàn ông.
“ Bao giờ về?” Vương Gia Ninh trực tiếp vào thẳng vấn đề.
( - Có chuyện gì à?)
“ Bao giờ về?” Cô lần nữa lập lại câu hỏi của mình.
( - Nếu muốn bây giờ sẽ lập tức xuất hiện trước mặt em.)
“ Được. Gặp ở căn cứ.” Cô không nhiều lời, trực tiếp cúp máy.
Vương Sở Minh nhìn thấy cảnh trước mặt chỉ biết thở dài. Anh ta có lẽ đã quá quen với chuyện này, ai bảo căn cứ chỉ có mình Vương Gia Ninh là con gái nên ai ở đó cũng xem cô là bảo bối.
…………
Vì chuyện hôm trước nên Thẩm Giai Giai ở nhà lấy lại bình tĩnh vài hôm. Giờ mọi chuyện ở Quảng trường, Vương Gia Ninh sẽ đứng lên quản lý. Những người vi phạm vào quy tắc của Quảng trường mấy hôm trước giờ đây cô sẽ giải quyết một lượt cho xong.
“ Đưa những người vi phạm quy tắc lên tầng thượng.” Vương Gia Ninh nói với mấy người vệ sĩ sau đó tiến vào thang máy đi thẳng lên tầng thượng.
Một lúc sau, mấy người bị nhốt ở tầng hầm được đưa lên trên tầng thượng, trong đó còn có cả tên Đen hôm trước.
“ Kéo tên đó qua một bên.” Cô ra hiệu cho mấy vệ sĩ kéo tên Đen đó qua một bên.
“ Anh tỷ, nhị thiếu của Đường gia hôm trước chơi hàng trong phòng vip số 3.” Một tên vệ sĩ chỉ về phía người con trai đang ngồi trên nền đất.
“ Đường nhị thiếu, anh đã vi phạm vào luật ở đây rồi. Nên giờ chúng ta xử lí theo luật.” Vương Gia Ninh tiến lại gần người họ Đường đó, nâng mặt anh ta lên.
“ Con ch* đ**m này, mày nghĩ mày là cái thá gì? Tao muốn làm gì thì kệ m* tao. Luật cái cục c*t.” Tên đó hất tay cô ra, lên giọng.
Câu nói của hắn vừa dứt liền lập tức ăn một cước vào mồm. Cú cước chân đó của Vương Gia Ninh khiến tên đó cùng mấy tên khác tái mét mặt.
“ Bà đây nói cho mày biết, đã bước vào tấm thảm xanh ở trước cửa lớn thì phải tuân thủ luật ở đây. Còn không thì cút.”
“ Đưa tên này xuống xử lí theo luật sau đó ném về Đường gia.” Vương Gia Ninh phẩy phẩy tay ra hiệu.
“ Còn tên dám làm nhục nhân viên nữ của chúng ta thì đi tìm mấy tên biến thái chơi chét hắn đi.” Ánh mắt lạnh như băng của Vương Gia Ninh dừng lại trên người một tên khác.
Sau khi xử lí xong chuyện vi phạm luật ở đây thì ánh mặt sắc như dao ngưng lại trên tên Đen đó.
“ Con nhãi ranh, mày dám đựng đến tao thì kim chủ của tao sẽ san bằng cả cái Quảng trường này của mày.” Vừa nói tên đó vừa vùng vẫy thoát ra.
“ Cứ tự nhiên.” Một giọng nói sát lạnh truyền đến tai những người đang có mặt ở đó.
Vương Gia Ninh quay ra nhìn thì thấy bóng dáng cao lớn đang đi về phía mình.
“ Nếu có thể thì mày cứ làm. Không biết là chỗ này bị san bằng trước hay căn cứ của mày bị san bằng trước.” Người đó bước đến vòng tay ôm lấy eo Vương Gia Ninh.
“ Lục Tử Hàng. Sao anh lại đến đây?” Vương Gia Ninh có chút bất ngờ, cô không biết tại sao hắn lại biết chỗ này.
“ Mẹ tìm em.” Lục Tử Hàng ghé sát tai cô nói.
“ ……” Cô có chút không hiểu mẹ tìm cô thì có liên qua gì đén việc hắn xuất hiện ở đây.