Thiếu Niên Miêu Cương Lại Đi Cướp Cửu Quận Chúa Trên Đường Hòa Thân


Nửa đêm sương dày đặc, bên ngoài cửa sổ treo một vầng trăng rằm, ngoài cửa có tiếng bước chân nhẹ nhàng quen thuộc truyền tới.

Nửa đêm Tiểu Ngọc mắc vệ sinh nên tỉnh giấc và cẩn thận trèo xuống giường, cô nhóc không nghĩ sẽ đánh thức Cửu quận chúa, nhỏ thì nhỏ nhưng cũng có thể tự làm chuyện của mình.

Đang rón ra rón rén ngồi xổm đi vệ sinh thì bỗng nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa, Tiểu Ngọc trợn tròn mắt, tay nắm chặt quần, có chút sợ hãi mà rút đầu lại, chờ người ở ngoài mở cửa vào ngủ.

Một lát sau, thiếu niên ở ngoài cửa vẫn chưa làm theo những gì cô nhóc mong muốn, mà chậm rãi ngừng lại ở trước cửa phòng Cửu quận chúa.

Tiểu Ngọc hít một hơi thật sâu.

Ca ca xấu xa sẽ không muốn vào đây đâu đúng không? Cô nhóc vẫn chưa kéo quần lên, cô nhóc không muốn để ca ca xấu xa nhìn thấy bộ dáng đi vệ sinh của mình, huhu……Hơi thở của cô nhóc trở nên nặng nề hơn, Cửu quận chúa ở trong phòng đang ngủ như mơ thấy gì đó, khẽ trở mình.

Tiếng bước chân ngoài cửa chậm rãi vang lên, sau đó ở phía đối diện phát ra một chút động tĩnh, có người đi vào.

Tiểu Ngọc thở phào nhẹ nhõm, run rẩy kéo quần lên, bước chân ngắn nhỏ chạy về phía chiếc giường lớn, chạy một nửa lại cảm thấy không yên tâm, lặng lẽ chạy đến cửa duỗi bàn tay ngắn ngủn nhỏ xíu kéo chốt mở cửa, lộ cái đầu ra ngoài nhìn trái nhìn phải.

Hành lang tối đen như mực, chỉ có một chút ánh sáng từ bóng trăng rằm lọt vào qua cửa sổ, Tiểu Ngọc mơ hồ nhìn thấy cánh cửa đối diện đã đóng lại.

Thật tốt quá, ca ca xấu xa đã thật sự trở về ngủ.

Tiểu Ngọc vỗ vỗ ngực.

Sau gáy đột nhiên hơi lạnh, Tiểu Ngọc hoảng sợ ngẩng đầu lên, phát hiện thiếu niên thế nhưng lại đang đứng bên cửa, một thân màu xanh đen của hắn hòa vào bóng tối, cô nhóc căn bản không thể phát hiện ra hắn.

Thiếu niên một tay bế cô nhóc lên, ban đầu, cô nhóc định giở trò cũ, ý đồ khóc thật lớn nhưng hắn đã nhàn nhạt lên tiếng trước: “Nếu ngươi dám khóc thành tiếng, sau này ta sẽ để cho cổ trùng của ta đưa ngươi đi ngủ.

”“…… Hức.

” Tiểu Ngọc nước mắt lưng tròng, ngậm miệng lại.

Dù là nửa đêm thiếu niên cũng không chút mềm lòng đối với cô nhóc, khuôn mặt sắc lạnh ẩn trong màn đêm lãnh đạm, xoay người nắm lấy cổ áo của Tiểu Ngọc.

“Đêm nay ngươi không nhìn thấy ta, nhớ kỹ chưa?” Đôi mắt thiếu niên nhìn nàng, gằn giọng.

“Nhưng mà……” Thiếu niên nheo mắt, Tiểu Ngọc vội vàng che miệng lại, dùng sức gật đầu: “Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc không nhìn thấy ca ca xấu xa!”Lúc này thiếu niên mới đặt cô nhóc xuống, trước khi nước mắt cô nhóc rơi, không biết hắn đã lấy từ đâu ra một túi bánh đường, ánh mắt tiểu hài tử lộ vẻ kinh hỉ*.

*Vừa kinh ngạc vừa vui vẻ.

“Trở về ngủ.

” Thiếu niên đem bánh đường đặt lên cái đầu nhỏ của cô nhóc, đưa mắt liếc vào trong phòng: “Đừng đánh thức A Cửu.

”Tiểu Ngọc ôm bánh đường khó xử mà trở lại giường, lặng lẽ vùi mình vào lòng Cửu quận chúa đang ngủ say, trong lòng nghẹn đến mức khó chịu, cô nhóc càng không giữ được lời nói, muốn cùng tỷ tỷ xinh đẹp chia sẻ đồ vật vừa mới thấy, nhưng ca ca xấu xa lại hù dọa không cho phép cô nhóc nói đã thấy hắn.

Nghẹn nửa ngày, Tiểu Ngọc chịu không nổi nội tâm dày vò, cảm giác như đi trên băng mỏng, cuối cùng ghé vào bên tai Cửu quận chúa, nói nhỏ: “Trên người ca ca xấu xa có mùi đã làm chuyện xấu.

”Cửu quận chúa trở mình.

Ngày hôm sau vừa tờ mờ sáng, một chiếc xe ngựa lặng lẽ chạy ra khỏi cổng thành.

Lúc này gã sai vặt ở sòng bài mới tỉnh dậy, bưng bồn đi đến bên giếng rửa mặt, phát hiện có người như đang nằm ngủ trên mặt đất, tức giận mà dùng một chân lật người nọ lại, khi nhìn thấy mặt người nọ, gã sai vặt lập tức sợ đến mức lập tức ngã ngồi trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch tê tâm liệt phế hô to.

“Giết người —— giết người!”Hôm nay nha môn chắc chắn sẽ không yên bình, vừa sáng sớm đã có bốn xác chết không thể nhận diện được tìm thấy, các thi thể đều bị thủng ruột.

Sau nhiều lần xác nhận, người ta kinh hoàng phát hiện ra rằng bốn người này chính là những kẻ đầu xỏ gây ra cuộc cãi vã với nữ tử Miêu tộc bí ẩn vào sáng ngày hôm qua.

Cái chết thật thê thảm, hơn nữa người chết lại vừa đúng chính là bốn người này, sao có thể trùng hợp như vậy?Nha môn kinh hãi, lập tức liền phái người đi đến quán trọ người phụ nữ Miêu tộc kia ở để tróc nã phạm nhân, thì biết được nữ tử kia đã rời khỏi thành cùng phu quân và con mình.

Lệnh truy nã lập tức được lan truyền rộng rãi.

Khác với vẻ hoảng loạn trong thành, lúc này ở ngoài thành, thủ phậm thật sự đang bị Cửu quận chúa quấn lấy miệt mài học thắt tóc.

Xe ngựa không lớn không nhỏ, vừa vặn cho ba người ngồi, xa phu ở bên ngoài đang nhàn nhã đánh xe, nghe ba người bên trong ầm ĩ câu được câu không.

Cửu quận chúa từ nhỏ đã không ai quản, tóc hoặc là buộc cao, hoặc là tìm một cây trâm tùy tiện cài lên.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui