Thiếu Niên Tu Chân Xuyên Qua Cơ Giáp

Nếu đã hạ quyết tâm, Ninh Hữu liền không chần chờ nữa.

Cậu trước tiên đào ra một khối quặng đồng đúng là tài liệu tốt để luyện khí, cho dù có vài chỗ hơi có chút không vừa ý, nhưng sau khi được cậu cô đọng, cũng sẽ tuyệt đối không xảy ra vấn đề.

Nói làm là làm, linh khí trong đan điền Ninh Hữu trướng động, quang mang kim hỏa nổi lên.

Cặp con ngươi đen bóng thanh triệt kia của Ninh Hữu lúc này có vẻ càng thêm trầm mịch, hơi có chút gợn sóng bất kinh.

Tay phải cậu khẽ nhếch, linh khí tinh thuần cô đọng từ lòng bàn tay tràn ra, phảng phất như có một dòng khí không nhìn thấy được, cuốn quặng đồng trên mặt đất dựng lên, bay tới trước người cậu.

Đầu ngón tay khẽ nhúc nhích, một khối đồng nhỏ bằng ngón cái bị cắt xuống, mặt cắt chỉnh tề bóng loáng.

Đồng thời, Ninh Hữu nâng tay trái lên, đối diện với khối đồng phiêu phiêu giữa không trung kia, một ngọn linh hỏa tinh thuần đột nhiên xuất hiện, nhiệt độ cực cao khiến cho không khí chung quanh đều có chút hơi hơi rung động.

Đợi khi linh hỏa đem quặng đồng bao lại thiêu đốt, hai tay Ninh Hữu hóa một độ cong huyền diệu, bỗng nhiên ép xuống.


Trong phút chốc, linh hỏa đại thịnh, đem toàn bộ quặng mỏ tối đen chiếu sáng choang một mảnh.

Khối đồng vốn ở trạng thái cố định thoáng chốc bị hòa tan, dần dần biến thành một đoàn chất lỏng màu lục sắc, mà giữa chất lỏng này hỗn tạp mấy hạt tròn màu đen không thể nhận ra, theo chất lỏng lưu động chậm rãi chuyển động.

Bàn tay Ninh Hữu hơi đổi, trong đôi mắt đen thanh triệt trong sáng hiện lên một đạo quang mang màu đỏ, vốn linh hỏa đang thiêu đốt mãnh liệt bỗng nhiên bị áp súc, biến thành chỉ còn một nửa bộ dạng lúc trước, mà màu sắc của linh hỏa cũng bắt đầu trở nên nhạt dần.

Vốn là ngọn lửa màu đỏ dần dần chuyển thành màu trắng.

Nhiệt độ khủng bố làm không khí chung quanh bỗng nhiên bốc lên, dòng khí cực nóng khiến tóc rối trên trán của Ninh Hữu cũng bốc lên.

Mà lúc này, đoàn dịch đồng kia đã biến thành một đoàn khí thể màu xanh đậm, trong linh hỏa bao lại chậm rãi lưu động.

Trong đó những hạt tròn màu đen mắt thường không thể nhìn thấy được sớm đã tách rời ra, rơi xuống đất.

Kim hỏa chi sắc trong mắt Ninh Hữu chậm rãi phai nhạt xuống, nhan sắc thấu đen có vẻ phá lệ thần bí.

Bắt đầu khởi động đoàn linh hỏa gần như màu trắng kia chậm rãi từ trắng bạch chuyển thành hồng, ngọn lửa đang nhảy lên cực nhanh an phận xuống, chỉ là lẳng lặng quay chung quanh.

Đoàn khí thể màu xanh đậm kia theo nhiệt độ hạ xuống, chậm rãi ngưng hợp lại, hóa thành một giọt lại một giọt dịch châu màu xanh biếc.

Theo linh hỏa áp súc, dịch châu không ngừng sáp lại với nhau, cuối cùng dung hợp thành một đoàn chất lỏng xanh đậm không ngừng lưu động.

Ninh Hữu mặt không cảm xúc, rất có bộ dáng thế ngoại cao nhân, quanh thân như có một loại hơi thở nghiêm nghị không thể thân cận.

Mí mắt cậu khẽ nhúc nhích, vật hình cầu màu đen vốn đặt ở bên cạnh kia lập tức bị nâng lên bay tới trước người cậu.


Kết cấu nguyên bản được suy đoán ra lập tức hiện ra ở bên trong thức hải của Ninh Hữu.

Một đạo linh hỏa nhỏ từ trong đoàn linh hỏa kia rời ra, bao lấy một giọt dịch đồng, theo ý niệm của Ninh Hữu, bay vào bên trong chỗ hổng của vật màu đen hình cầu kia.

Mà đúng lúc này, chỗ đứt gãy của hai đoạn đường tuyến bỗng nhiên hiện lên, chỗ đứt nối lại với nhau.

Mà đoàn linh hỏa bao lấy dịch đồng còn lại kia thì tiến vào bay quanh chúng.

Thần niệm Ninh Hữu khẽ nhúc nhích, đoàn linh hỏa kia liền bám vào chỗ tiếp nối hai tuyến.

Mà linh khí còn lại thì bám vào chỗ bị đứt gãy đã được nối lại, phòng ngừa bị linh hỏa thiêu đốt.

Dịch đồng còn lại bên trong linh hỏa phảng phất như bị đánh tan tác phân tán ra, mắt thường không thể thấy được các lốm đốm thật nhỏ bám vào chỗ đứt gãy.

Trong một tức này, tất cả dịch đồng đều bám vào mặt tiếp nối, thành công đem hai tiết diện kết hợp hoàn mỹ với nhau.

Lúc này, linh hỏa bao bọc lấy dịch đồng hoàn toàn tiêu tán không còn, chỉ có linh khí vẫn như cũ vờn quanh đang kiên cố hóa dịch đồng chung quanh.


Rất nhanh, dịch đồng đã hoàn toàn đông cứng lại, một tuyến một tuyến hoàn mỹ tiếp nối với nhau.

……

Dưới sự khống chế của Ninh Hữu, tất cả điểm bị cắt đứt cùng thiết bị rơi rớt đều được dựa theo phương pháp sửa chữa chính xác trong thức hải kết nối hoàn mỹ.

Thời điểm một cái thiết bị cuối cùng thành công khảm vào bản thể hình cung, trên trán Ninh Hữu chảy xuống một giọt mồ hôi.

Sắc mặt Ninh Hữu lúc này có chút trắng bệch, nhìn thành quả đã được sửa chữa tốt, tinh thần cậu khẽ buông lỏng, vật hình cầu màu đen vốn lơ lửng ở trước người lập tức vững vàng rơi trên mặt đất.

Vừa mới từ trong trạng thái luyện khí thoát ra, hơi thở lạnh lùng cự người ngàn dặm của Ninh Hữu liền lập tức tiêu tán không còn một mảnh.

Giống như từ một thế ngoại cao nhân bỗng nhiên biến thành thiếu niên nhà bên, có chút bất ngờ đột nhiên, rồi lại tự nhiên hài hòa nói không nên lời.

Mi mắt cậu cong cong, trong ánh mắt thanh triệt trong sáng tràn đầy hưng phấn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận