Thiếu Niên Tuyệt Sắc

Che mắt bị xả xuống, tiểu Hòa thoáng chốc gặp lại quang minh, nghi hoặc chớp chớp ánh mắt, bị bắt ngửa đầu nhìn nam nhân gần trong gang tấc.
Xa lạ nam nhân có diện mạo thập phần lạnh lùng; đường cong khuôn mặt kiên cường giống như đao khắc; đôi mắt thâm trầm ý tứ hàm xúc không rõ; toàn thân đều toát ra hơi thở vị cư địa vị cao.
Người xa lạ mang theo cảm giác áp bách, ánh mắt ở trên mặt tiểu Hòa dừng lại mấy lần, sau đó buông tay ra.
” Thật có lỗi, hình như quấy rầy đến trò chơi của mọi người.”
Tiểu Hòa thối lui từng bước, quay đầu lại nhìn xem các bạn. Các sinh viên thì ngơ ngác nhìn hai người.
Tiểu Hòa nói:” Không sao.”
Nam nhân xa lạ nhìn xuống tấm vải che mắt trong tay.” Cần ta giúp ngươi một lần nữa buột lên không ?”
Tiểu Hòa lắc đầu.
Nam nhân gật đầu, trả lại vải cho hắn, sau đó bước đi về phòng trong. Trợ lý phía sau hắn cầm đồ vật còn đang lăng lăng nhìn tiểu Hòa, nam nhân xa lạ đi rồi thật xa hắn mới phát hiện, cước bộ vội vàng chạy theo.
@
Chờ nam nhân xa lạ đi vào biệt thự nhìn không thấy, tiểu Hòa chạy đến Mập Mạp oán giận.
” Các ngươi vì sao không báo ta biết ?”
Luôn luôn thực vô sỉ Mập Mạp quẫn bách một chút, sau đó hắc hắc hai tiếng:” Quy tắc trò chơi không cho phép nói chuyện.” Tổng không thể nói bản thân bị nam nhân kia chấn ở đi, thật nhiều mất mặt a.
” Kỳ thật các ngươi rất giống.” Mập Mạp bình luận nói.
Đều là cái loại người làm cho người ta chợt vừa thấy nói không ra lời, bất đồng chính là Quý Tử Hòa bởi vì xinh đẹp kinh người, mà xa lạ nam nhân kia là bởi vì bức nhân khí thế.
” Không giống a, hắn so với ta cao, hơn nữa mặt sờ lên thực cứng.” Mặt mình sờ lên rất mềm……
Tiểu Hòa phản đối, còn thật sự phát biểu tâm đắc sau khi phi lễ người ta, cuối cùng thở dài:” Nếu ta cũng như vậy thì tốt rồi.”
Tiểu Hòa thực ghen tị nam nhân.
@
Nhạc Tại Uyên một tay cầm điện thoại, một tay nhẹ nhàng đánh lên tay vịn sofa. Đây là thói quen khi hắn tự hỏi.
” Trước kia ngươi tựa hồ nói qua muốn mời bá phụ bá mẫu đến Bắc Kinh du lịch, ta nơi này vừa có hai vé máy bay miễn phí……”
Điện thoại đầu kia là Duẫn Thu giọng nói lạnh như băng:” Cám ơn hảo ý của ngươi, tâm lĩnh.”
” Không khách khí.” Gặp được đến cự tuyệt lạnh như băng, Nhạc Tại Uyên vẫn nhất phái ôn hòa.” Vốn muốn nói, nếu bá phụ bá mẫu tới, ta có thể làm hướng dẫn du lịch, bất quá nếu Hạ Kình có xe, đại khái cũng không cần dùng đến ta.”
Duẫn Thu bên kia trầm mặc hồi lâu.” Hắn vừa mới đi làm, như thế nào sẽ có xe ? “
” Phải không? Ta ở trước cửa trường quân đội nhìn đến vài lần.” Nhạc Tại Uyên từ từ nói,” Bất quá có lẽ ta nhìn sai rồi cũng không chừng.”
Lại là một trận trầm mặc, Duẫn Thu lên tiếng trước, giọng nói đã rõ ràng có dao động.” Không có chuyện gì nữa ta cúp máy.”
” Tốt, tái kiến.”
Ngón tay gõ tay vịn dừng lại, Nhạc Tại Uyên đứng dậy đến quầy rượu rót một ly hồng rượu, mỉm cười nhấp một ngụm, sau đó hạ ly rượu đi hướng về cửa sổ, ánh mắt lơ đãng nhìn trước sân biệt thự, lại nhìn thấy một màn gây chấn kinh.
Thiếu niên xinh đẹp với tư thái bị hiếp bức tựa vào trên thân nam nhân cao lớn, lãnh cứng rắn. Sau đó nam nhân thân thủ vạch trần mảnh vải che mắt thiếu niên, động tác cường thế giữ lấy làm cho người ta liên tưởng đến nghi thức cổ đại nào đó.
Nhạc Tại Uyên gắt gao cầm ly rượu trong suốt.
Tuy rằng rất xa không phải thực rõ ràng, nhưng thân là đệ đệ Nhạc Gia Mục, Nhạc Tại Uyên lại thập phần dễ dàng bắt giữ tới trong đó ẩn hàm ý tứ xâm lược.
Bình thường đại ca luôn thanh sắc bất động, thế nhưng biểu hiện ra tình tự mãnh liệt như vậy……
Trong ly rượu, chất lỏng màu đỏ hơi hơi lay động.
Khi Nhạc Gia Mục bước vào biệt thự, Nhạc Tại Uyên một ngụm uống cạn.
@
” Đại ca, ngươi không phải ngày mai mới trở về sao?”
” Đàm phán thực thuận lợi.” Nhạc Gia Mục ý bảo trợ lý buông văn kiện xuống.” Nhất thời quên ngươi ở trong này chiêu đãi sinh viên, bằng không ta sẽ quay về khách sạn.”
Hai người không nói nữa, trợ lý buông đồ xuống, sau đó cung kính đi ra. Nhạc Tại Uyên rót một ly rượu cho anh trai, nghĩ đến hắn sẽ hỏi bản thân gì đó, không ngờ hắn lại cúi đầu xem văn kiện.
” Đại ca vừa rồi có gặp sinh viên của ta không ?” Cuối cùng vẫn là Nhạc Tại Uyên thiếu kiên nhẫn mở miệng trước.
Nhạc Gia Mục nhìn hắn một cái, đem văn kiện đặt ở một bên.
” Gặp, vừa vào cửa đã bị một đệ tử của ngươi bắt được, sờ tới sờ lui.”
” Ta nhìn thấy. Đại ca…” Nhạc Tại Uyên cân nhắc từng câu từng chữ nói,” …vừa rồi nam hài kia…chính là người gần nhất cùng ta cùng một chỗ.”
Nhạc Gia Mục vẻ mặt không hề kinh ngạc, nhẹ lay ly rượu trong tay.” Ngươi chừng nào thì đối với nam hài cảm thấy hứng thú ?”
Nhạc Tại Uyên vốn muốn nói trong trò chơi nhận thức, nhưng là bỗng nhiên nhớ tới điều gì, liếc nhìn đại ca hắn một cái, sửa miệng nói:” Là nam hay là nữ có quan hệ gì. Đại ca, có em dâu xinh đẹp như vậy chẳng lẽ không tốt ?”
” Không tốt.” Nhạc Gia Mục thản nhiên nói.
Nhạc Tại Uyên ngẩn ra.
” Tốt lắm, bận rộn mệt mỏi rồi, ta đi lên nghỉ ngơi.” Nhạc Gia Mục đặt ly rượu qua một bên, tỏ vẻ chấm dứt nói chuyện.” Ngươi hôm nay muốn ở đây hay là trở về, tùy ý đi.”
Nhạc Tại Uyên gật đầu, đứng dậy nhìn theo bóng dáng ca ca lên lầu. Gia Mục từ đầu tới đuôi một câu không đề cập tới Quý Tử Hòa làm cho hắn hơi hơi yên lòng. Xem ra là đa tâm rồi. Quý Tử Hòa dung mạo đích xác mê hoặc nhân, nhưng đại ca cũng là có tiếng mắt cao hơn đỉnh, không chỉ có chọn dung mạo, còn chọn khí chất, chọn tài học, chọn cách nói năng, tuổi còn nhỏ tiểu như Quý Tử Hòa đại khái không nhập được vào mắt hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui