Thiếu Nữ 9 Tuổi

Nan Nan im lặng không nói gì, không đợi Nan Nan nói, Phong Nghiêm lập tức lên tiếng:

- Lộ Khiết, Thái tử phi sau tai nạn sức khỏe vẫn chưa bình phục hoàn toàn, e là không thể đáp ứng muội được đâu

- Ai nha hoàng huynh- Phong Lộ Khiết cười- Muội đâu có yêu cầu Thái tử phi làm gì nặng nhọc, y có thể chỉ đứng đó mà thể hiện thôi cũng được mà

Phong Triệu Nghiêm không nói gì, Nan Nan nhìn không khí đầu áp lực cộng thêm hàng trăm con mắt đang nhìn về phía mình. Ặc, cô công chúa này rốt cục có lại lịch gì mà chỉ nói một câu thôi khiến tên não tàn này im thít vậy, không ổn, cứ thế này thì mình không chết vì từ chối thì cũng chết gì áp lực mất, tình huống như này, đành phải dùng hạ sách vậy

- Công chúa- Nan Nan mỉm cười- Ta cũng không phải thông minh tài năng gì, chỉ cố gắng học những gì mình cần biết để giúp ích cho Thánh thượng, Hoàng hậu,công chúa đã muốn xem trí tuệ của ta như vậy thì ta tin chắc công chúa không những là một người rất thông minh lại ham học hỏi a

/ Giang Lăng Y nàng rốt cục muốn làm gì??/

Nan Nan tuy nói rất trôi chảy nhưng thực chất đang rất căng thẳng, thậm chí còn toát mồ hôi, tim đập thình thịch và thầm cầu mong mình không nói sai gì cả

- ...vậy nên nhân cơ hội hoàng thất ta có buổi tiệc vui như vậy, sao cả hai chúng ta không cùng thể hiện bản thân mình chút

- Ý người là gì?- Lộ Khiết nghi ngờ hỏi

Khuôn mặt này, nếu mình nhớ không nhầm, người này là Trưởng công chúa, Phong Lộ Khiết

- Chúng ta làm như vậy đi, vừa vui vừa giải trí, ta hỏi người một câu hỏi, nếu người trả lời được thì người sẽ hỏi lại ta, còn không thì ta sẽ có quyền đề nghị người một việc, nếu ta thua thì ta cũng có thể bị người đề nghị làm bất cứ điều gì a

Nan Nan nói xong rồi nhìn về chỗ Thái hậu với đôi mắt cầu xin giúp đỡ, cơ mà cũng chả cần Nan Nan, Thái hậu vốn cũng sẽ giúp cô

- Khiết nhi, ta thấy ý tưởng này rất mới lạ, sao không thử để mọi người cùng thưởng thức

Phong Lộ Khiết không nói gì, khuôn mặt trầm ngâm một lúc

- Được thôi, người hỏi đi

May quá, thoát rồi

- Công chúa, giờ ta sẽ hỏi trước, câu hỏi của ta vừa có tính giải trí vừa là một câu hỏi vui, mong người đừng để ý a. Câu hỏi là: Một cây táo to và cao có một quả táo trên cây, để hái táo, một người cõng hai người kia lên, nhưng vẫn cách bài phân nữa mới hái được táo, vậy tại sao họ vẫn hái được táo a


Nan Nan vừa hỏi xong, mọi người bắt đầu nhìn nhau xì xầm, câu hỏi nghe vừa đặc biệt vừa lạ tai, Phong Lộ Khiết đứng đó nghĩ, cô nghĩ mãi không ra bèn tức giận

- Thái tử phi người rõ là cố tình làm khó ta, câu hỏi này vốn đâu có câu trả lời…!!

- Vậy nghĩa là công chúa chịu thua rồi- Nan Nan mỉm cười hiền từ( cười giả đấy)

Phong Lộ Khiết rất bực lườm cô, hai nắm tay gờ chặt, dù gì đây cũng chỉ là một câu hỏi vui, y không chấp

- Được, Thái tử phi người nói xem, câu trả lời là gì

- Hồi công chúa, ba người đó đổi lại vị trí cho nhau, cho người cao nhất lên đầu a

Mọi người ngạc nhiên nhìn Nan Nan, Phong Lộ Khiết hiện rõ vẻ mặt không phục

- Câu..câu tả lời không hề hợp lí chút nào!!

- Công chúa, trong câu hỏi ta vốn không hề đề cập đến chiều cao, cũng không nói cả ba đều có chiều cao như nhau, vậy nên câu trả lời của ta hoàn toàn hợp lí a, công chúa đừng để bụng, chỉ là một câu hỏi vui thôi

- Người....

- Hahahaha- Thánh thượng bỗng bật cười- Thái tử phi quả không sai, câu hỏi này đúng là mang tính giải trí a

Thánh thượng cười rồi. Áp lực xung quanh Nan Nan bỗng như được giảm xuống, cô thở phào nhẹ nhõm, những người ngồi đó người theo Lộ Khiết, người theo Nan Nan, nhưng cho dù phục hay không thì bọn họ vẫn phải theo sắc mặt của Thánh thượng, đặc biệt Nan Nan lại được Thái hậu yêu quý. Phong Triệu Nghiêm cũng không ngờ Nan Nan có thể giải quyết được vấn đề bằng một cách kì lạ như vậy, thấy Phong Nghiêm nhìn mình, Nan Nan cười với vẻ mặt đầy tự hào và đắc ý, tỏ ý kiểu “ Thấy sự lợi hại của ta chưa, thấy ta thông minh chưa, thấy ngươi não tàn chưa kekeke”

- Công chúa, ta thắng rồi a, ta mong công chúa cho phép ta ngồi xuống và chỉ làm người vô hình ở đây thôi, người xem, đứng một lúc ta sắp là cả người rồi

- Công chúa từ bi rộng lượng, đương nhiên là được rồi- Thái hậu cười nói

Phong Lộ Khiết không nói gì, cô quay đầu phật ý rồi ngồi xuống. Mọi chuyện tuy đã kết thúc, nhưng chuyện của rồi vẫn trong chủ đề bàn tán của mọi người, vẫn có vài con mắt vẫn đăng nhìn về phía Nan Nan, tóm lại cô giờ đã thành tâm điểm sự chú ý. Để không khí thay đổi, Thái hậu lại cho vài tiết mục lên

Haiz, mọi chuyện cuối cùng cũng yên ổn, làm ơn mau mau kết thúc đi. A Thi nhìn những ca kỹ đang múa, lúc sau mới chưa ý đến Nan Nan, hình như cô đang không được tốt lắm


- Thái tử phi, người sao vậy?- A Thi gọi nhỏ

- A Thi, hình như ta say rượu rồi, chúng..chúng ta có được ra ngoài không?

- Có thể ra ngoài mà, không sao đâu Thái tử phi

A Thi lấy tay đỡ Nan Nan ngồi dậy, hai người tới Ngự dược phòng lấy canh giải rượu

- Thái tử phi người ổn hơn rồi chứ a

- Vẫn còn choáng chút, hức rượu này mạnh quá

- Lạ quá, những buổi tiệc hoàng gia cho dù lớn nhưng Hoàng hậu chưa từng để loại rượu mạnh như vậy để tiếp cả

- Haha cô đâu cần nghiêm túc vậy, ta vốn đâu biết uống rượu

- / Lạ quá, tuy tửu lượng của Thái tử phi cũng không gọi là thấp, nhưng mà không lẽ mất trí nhớ là mất đi cả những cái từng cảm nhận trước đây sao??/

- A Thi chúng ta đi dạo quanh đây chút đi, ta không muốn vào đó đâu

- Dạ

Hai người từ Ngự dược phòng và trên đường tới hoa viên, do trời bắt đầu nắng nên họ đi ra nhà mái được xây trên hồ sen. Nan Nan tính ngồi xuống bàn uống nước gần đó thì có một giọng vang lên

- Thái tử phi thật rảnh rỗi ha

Nan Nan quay lại, Phong Lộ Khiết cùng với thị nữ của cô ta là Vinh Vinh, tại sao họ lại ở đây

- Thái tử phi..à không, Giang Lăng Y, ở đây không có người, ta nghĩ chúng ta nên thẳng thắn với nhau chút a


Trời đất a, ta cả tháng nay ngoan ngoãn ở Uyển viện mà sao giờ vẫn có người đến tìm ta vậy, Lăng Y ơi Lăng Y cô quá khứ đã tạo bao nhiêu nghiệp vậy

- Ha- Nan Nan cười nhếch nhìn Lộ Khiết- Nếu công chúa đã muốn thẳng thắn, vậy ta rất sẵn sàng

- Giang thị, ta vốn rất muốn nhẹ tay với ngưoi, nhưng mà từ việc xảy ra vừa rồi thì đừng mơ

- Oh, công chúa không trả lời được là do não của công chúa, có liên quan gì đến ta vậy

Lộ Khiết cười nhìn Nan Nan, Nan Nan thấy rõ cô ta có ý đồ gì đó khi đến đây

- Lộ Khiết công chúa, thuốc trong đồ ăn của A Thi là người ra tay đúng chứ?

Lộ Khiết và A Thi đơ người, A Thi ngạc nhiên nhìn vào Nan Nan, Lộ Khiết nhìn Nan Nan với tu la nhãn

- Ngươi đám theo dõi bổn công chúa

- Đâu có/ Cô công chúa này ngông cuồng ngoài mặt, nhìn qua có vẻ là một người nóng tính, nông nổi, xem ra dễ đối phó rồi/ Công chúa vừa hãy cứ khăng khăng muốn xem ta thông thạo đến đâu, giờ ta vừa cho công chúa xem rồi đó, dựa vào vài chút manh mối ta đã lập tức đoán được là người đó, còn công chúa thì sao ta..há há, câu hỏi con nít đơn giản mà còn không trả lời được, cái đầu còn không đứa con nít

Phong Lộ Khiết ngày càng giận giữ, sát khí bừng bừng quanh người

- Vô lễ!! Ta là trưởng công chúa Đại triều, một khi ngưoi vẫn còn là Thái tử phi thì ta và ngươi vẫn ngang hàng, ngươi không sợ ta nói chuyện này với Thánh thượng sao!!

- Công chúa a, người đã nói chúng ta nên thẳng thắn với nhau, không liên quan tới người ngoài sao, xem ra Trưởng công chúa cao cao tại thượng cũng chỉ có vậy thôi

- Ngươi....-Lộ Khiết thấy rõ là đang dần điên lên

Ha, mẹ dạy quả không sai, đối với người nóng nảy như y, chỉ cần chọc điên lên là đối phương sẽ nổi tu la và sẽ quên đi ý đồ đang có, lần này xem ra mình an toàn rồi

- Vinh Vinh, dẫn thị nữ của Giang Lăng Y ra phía kia đợi!!!

A Thi nhìn Nan Nan, Nan Nan cười đầy tự tin, A Thi hiểu ý đi cùng Vinh Vinh đi ra phía ngoài

- Lăng Y, ngươi sẽ phải hối hận

Trong phòng tiệc, Phong Nghiêm nhìn đằng sau không thấy Nan Nan, hắn nhìn Lượng Cửu, y hiểu ý rồi hỏi cung nữ xung quanh, rồi ghé vào tai hắn


- Thái tử, Thái tử phi say rượu nên rá ngoài giải rượu a

- Gì cơ? Không phải ta đã âm thành sai người đổi rượu của y thành nước sao?

- Thuộc hạ cũng thấy lạ

- Mau đi tìm y

- Vâng

Lộ Khiết bấy giờ lại gần về phía Nan Nan hơn

- Ngươi đúng là không biết trời cao đất dày

- Đối với Hoàng hậu tương lai, thì người cũng vậy a

Lộ Khiết đầy sát khí nhìn Nan Nan, định lợi dụng lúc Nan Nan sơ hở, dùng lực giơ tay lên. Nan Nan phần ứng lập tử tức, cô lấy hai tay vớ lấy tay Lộ Khiết, một chân mở ra bằng vai, dừng lực hai tay rồi vừa cúi vừa quay lưng vật y xuống

Lộ Khiết trong trạng thái bị động, lúc chuẩn bị vật xuống nhận thấy tay Nan Nan lỏng hơn, y lập tức hất tay ra, lấy hai tay đáp đất, lộn lên một vòng trên không rồi tiếp đất bằng chân. Nan Nan thấy vậy, cười nhìn Lộ Khiết

- Thân thủ không tệ

- Ngươi cũng vậy- Lộ Khiết cười

- Không biết dông chúa đã rừng nghe nói nam nhân giao đấu cũng là giao hữu chưa

- Ha- Lộ Khiết đứng dậy- Không ngờ một khuê nữ như ngươi lại nói được điều này, ta cứ nghĩ tư tưởng này chỉ mình ta mới có chứ

- Có hay không, thử rồi biết

- Được

Nan Nan chạy vụt tới dùng tay đánh về phía diện Lộ Khiết, y cúi đầu tránh, lập tức xoay một vòng dùng chân đạp vào Nan Nan. Cô ngửa người xuống tránh, lấy hai tay chống vào đất rồi nảy mình lên tấn công bằng hai chân, Lộ Khiết lộn ra đằng sau thoát khỏi phạm vi Nan Nan. Hai người cứ vậy mà giao đấu, A Thi và Vinh Vinh tuy rất lo nhưng không ai dám ngăn cản

- Haha-Lộ Khiết cười- Ta ở trong cung lâu như vậy, chán ngán mấy tiểu thư khuê các chỉ suốt ngày nó làm bộ làm tịch, cuối cùng cũng tìm thấy một người hợp ý

- Ta cũng vậy, mấy kiểu đoan trang thục nữ đó ta nhìn cũng chán


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận