Trong khi hai người tranh cãi, bà mối Vương đã chạy vào bên trong nhà, nhìn tình thế này khẳng định là Vương Ngưng không muốn bán khuê nữ.
Vì thế cười nói: “Ai, đây là nhị nha đúng không? Thật là xinh đẹp dộng lòng người nha, khó trách có thể gả cho Lý lõa bản.
Đúng rồi, ta nghe nói tam nhi nhà ngươi bị bệnh? Ta đây có một chút tiền giúp đỡ, ta mang nhị nha đi, ngươi cũng mau chiếu cố tốt cho tam nhi”Bà mối Vương nói chuyện rất khéo léo.
Thứ nhất là nói cho Vương Ngưng hiểu con gái ngươi gả cho một cái lão bản, tuy chỉ là vợ bé nhưng không phải chịu khổ.
Thứ hai là nhắc nhở Vương Ngưng nhi tử nhà ngươi bị bệnh, tiền trong nhà đều do Trịnh thái thái quản lý.
Nếu nàng hôm nay không đồng ý để bà mối Vương mang nhị nha đi, mẹ chồng nàng khẳng định sẽ không chi tiền cho nhi tử nàng xem bệnh.
Nàng là muốn mạng nhi tử hay giữ lại một đứa ngốc, chính nàng phải cân nhắc thật kỹ.Quả nhiên Vương Ngưng vừa nghe lời này liền cắn môi dưới không nói.
Cho dù Nhược thủy đã nói như thế là mua bán người trái phép nhưng chuyện này ở trong thôn lại là chuyện thường thấy.
Huống chi người bán lại là mẹ chồng mình, không phải mẹ mìn thật, nàng cũng không thể tố cáo được.Nhược Thủy thấy thế đứng lên, đối diện với bà mối Vương nói: “Vương đại nương sợ là không thể dẫn ta đi, ta xem Vương đại nương giữa hai đàu lông mày có hắc khí vờn quanh, sợ là không bao lâu nữa sẽ có người đến cửa gây chuyện.
Vương đại nương vẫn là nhanh chóng giải quyết chuyện này đi”Bà mối Vương sửng sôt một lát, không thể tin đươc nhìn Nhươc Thủy; “ Nhị nha, ngươi ….
Ngươi không ngốc? Ngươi nói bậy gì vậy?”Nhược Thủy biết trước đay mình là ngốc tử, hiện tại nói mình biết xem tướng khẳng định không có ai tin tưởng, đành phải bịa chuyện: “ Ta vừa rồi suýt bị nãi nãi đánh chết , may mắn Diêm Vương nói ta dương thọ còn chưa hết, đem ta trở về, đồng thời còn dạy ta kỹ năng đoán mệnh”Bà mối Vương trừng lớn hai con mắt bé tí, nhìn Nhược Thủy như thấy quái vật, nghĩ thầm nha đầu này hết ngốc nhưng lại bị điên rồi đi? Vừa định nói ra ý nghĩ vừa rồi thì bên ngoài của Chu gia lại phát ra tiếng xôn xao.“Ở đây, ta vừa nãy thấy họ Vương kia đi vào”Vừa dứt lời liền thấy một người trung niên cường tráng mặc một thân quân trang bước đến, phía sau còn có Lý lão nhị ở cách vách và người trong thôn đến xem náo nhiệt.Lý lão nhị tiến lên chỉ vào bà mối Vương nói với vị trung niên cường tráng: “ Lãnh đạo, chính là nàng ta, nàng là người bán khuê nữ ngài”Lại nói bà mối Vương không phải lần đầu làm chuyện bán khuê nữ nhà người khác.
Nơi đây là một thôn nghèo , trong nhà chỉ cần khó khăn không có gì ăn nữa nàng liền khuyên người trong nhà bán khuê nữ đổi tiền .Người trung niên tên là Trương Kiến Quốc, thời trẻ tham gia quân ngũ, năm năm không trở về , cũng chưa từng truyền tin về nhà một lần nào cả.
Người trong thôn đều cho rằng hắn chết trên chiến trường.Năm trước bà mối Vương thấy nhà Trương Kiến Quốc không có nam nhân, khuê nữ trong nhà lớn lên lại xinh đẹp, liền xúi giục mẹ của Trương Kiến Quốc thừa dịp con dâu không có ở nhà đem cháu gái bán lấy tiền.Trương Kiến Quốc thăng quan trở về nhà thăm người thân, ai ngờ về đến nhà liền thấy vợ đang khóc chửi mắng bà mối Vương không phải người, bán khuê nữ nhà mình.
Trương Kiến Quốc nghe xong liền nổi giận lôi đình, lập tức đến tìm bà mối Vương tính sổ.
Người trong thôn biết Trương Kiến Quốc đảm nhận chức vị trong quân đội đều ra sức nịnh nọt.
Lý lão nhị là tích cực nhất, trực tiếp dẫn Trương Kiến Quốc đến Chu gia“ Lão bà tử, ngươi đem khuê nữ hà ta bán chỗ nào”Trương Kiến Quốc hung tợn trừng mắt với bà mối Vương.
Nếu không phải bà mối Vương tuổi lớn, nắm đấm của Trương Kiến Quốc đã trực tiếp đánh lên người bà ta.Bà mối Vương thấy tình thế này lập tức hoảng sợ, đầu lại vang lên lời nói lúc nãy của Nhược Thủy.
Nhược thủy mới nói có người tìm đến cửa hỏi tội, liền có người tới, chẳng lẽ nàng thật sự có thể đoán mệnh?Thấy bà mối Vương không nói lời nào, bộ dáng như đi vào cõi thần tiên.
Trương Kiến Quốc cang thêm giận dữ, đi lên xách cổ áo của bà mối Vương, mắng: “Ngươi đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, ngươi mua bán người trái phép, lão tử hiện tại có thể đem ngươi đưa đến Cục cảnh sát tố cáo.
Ta có huynh đệ là đại đội trưởng đội cảnh sát, không cho ngươi ngồi tù đến chết, lão tử về sau liền cùng họ với ngươi”Bà mối Vương đã hoàn toàn hồi phục tinh thần, bị dọa không nhẹ, vội nói: “Ngươi là Kiến Quốc? Ai, khuê nữ ngươi là nương ngươi bán cho ta, ta chỉ là người kết nối hai nhà.
Mẹ ngươi là người thu tiền, muốn trị tội cũng là trị mẹ ngươi trước nha!!!”Trương Kiến Quốc nghe vậy khuôn mặt lập tức đỏ lên, hắn đương nhiên biết khuê nữ là do mẹ hắn bán, khi trở về nhà vợ hắn đã cũng đã nói.
Nhưng con không thể có ý kiến với mẹ, hắn cũng không thể đến tìm mẹ mình hỏi tội.
Hắn cũng không thể không cho vợ một cái phân xử nên mới đem tức giận ném tới chỗ bà mối Vương.
Nếu không phải bà ta xúi giục thì sao mẹ hắn có thể bán cháu gái của mình chứ?“Mẹ ta nói là do người lừa bà ấy, bà ấy không biết là ngươi đem khuê nữ của ta đi bán.
Ngươi không được đổ tội cho mẹ ta, ngươi không đem khuê nữ của ta giao ra đây ta đảm bảo đem ngươi tống vào trong nhà lao” Trương Kiến Quốc một lần nữa hung tợn uy hiếpBà mối Vương trong lòng liền gấp gáp, biết Trương Kiến Quốc muốn bắt mình phải nói ra nơi bán khuê nữ của hắn.
Nhưng nàng đem Trương Tiểu Quyên bán sang tay cho bọn buôn người a, ai mà biết Trương Tiểu Quyên hiện tại bị bán đi chỗ nào rồi?“Kiến Quốc, Tiểu Quyên bị ta bán sang tay cho người khác , ta quả thật không biết Tiểu Quyên đang ở đâu a!”.