Editor: Uniirr
Tôn nghiêm của nam nhân không thể xâm phạm! Hắn đang muốn trọng chấn hùng phong, nhất thời dừng lại, trong đầu có một linh quang thoáng hiện, liền ngoan ngoãn nằm trên giường.
Hắn nằm cũng muốn nằm có tôn nghiêm, rõ ràng là bộ dáng muốn chỉ giáo, lại làm cho người ta một loại cảm giác nhàn hạ thoải mái.
“Vậy em đến dạy dỗ anh đi.”
Hà Cửu Vi bị hắn đùa, cười.
“Anh thật đáng yêu!”
Nói xong liền xoay người ngồi trên người hắn.
“Hôm nay em muốn đại khai sát giới ha ha ha!”
“…”
Hà Cửu Vi thân thể mềm mại đè nặng gậy thịt của hắn, gậy thịt mạnh mẽ đứng lên! Tại vì hiện tại thần chí của cô không rõ, nam nhân quyết định không cùng cô so đo, liền tự cô vận động.
Hà Cửu Vi chống đỡ trên cơ bụng của nam nhân, cúi người khẽ cắn nhũ hoa, nam nhân hừ nhẹ một tiếng.
“Yêu tinh!”
Cô dùng đầu lưỡi tinh tế miêu tả hình dáng nhũ hoa, gậy thịt lại to lên vài phần, cao cao đỉnh khởi, vừa vặn nhắm ngay hoa huyệt.
Dùng sức ép bả vai của cô, miệng hoa huyệt miệng mở lớn, gậy thịt thuận thế đâm vào.
“A… Thật lớn… Đỉnh đến bụng a…”
Gậy thịt trực tiếp xâm nhập u huyệt, đâm cao đến hoa tâm, Hà Cửu Vi không có cảm giác được đau đớn mà gặp kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
“A… A a a… Tuyệt quá a…”
Mị thịt co rút nhanh làm cho gậy thịt sưng huyết phù phiếm, sữa bị kích hoạt bắn lung tung bốn phía, trên mặt nam nhân dính sữa tươi.
“Cửu Vi cũng thật ngọt!”
Thân dưới gậy thịt bị dâʍ ɖị©ɧ làm ẩm ướt, lại hưng phấn trong hoa huyệt thao một vòng.
Nhìn Hà Cửu Vi run rẩy, nam nhân không quan tâm véo thắt lưng của cô, vách tường thịt nóng bỏng cùng gậy thịt ma sát sinh nóng.
Truyền lại kɧoáı ©ảʍ ở trong cơ thể hoả tốc tán loạn, cô dâʍ đãиɠ kêu.
“A… Đừng… Thật thích… A…”
Gậy thịt mỗi khi đến đỉnh hoa tâm liền vội vàng rời khỏi, lại xâm nhập, túi tinh hoàn vì chuyển động thân dưới mà phát ra tiếng “Đùng đùng đùng”.
“Cửu Vi… Cửu Vi chính mình đến..."
Nam nhân buông tay ra, tùy ý cô tự xoa bộ ngực của mình nâng mông ngồi xuống.
Tư thế này làm cho Hà Cửu Vi có cảm giác tử ©υиɠ đều gặp ảo giác bị lêи đỉиɦ, làm cô thở gấp không ngừng.
Chỗ hai người ái ân dính một bãi dâʍ ŧᏂủy̠.
“A… Thoải mái… Mát mẻ a… Ân a…”
Bộ ngực theo động tác của cô toán loạn nhảy lên xuống, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch rêи ɾỉ, nước miếng chảy dọc theo cằm chảy xuống.
“Gậy thịt của anh cũng thật lớn… Thật sự là quá sung sướиɠ a… Ân a…”
Trời biết nam nhân nhẫn đến vất vả, mặt thanh thuần nhưng nói lời nói lại dâʍ đãиɠ, thiếu chút nữa hắn đã bỏ lỡ người này!
Tư thế này làm cho Hà Cửu Vi không bao lâu liền mệt mỏi, khí lực hao mòn càng lúc càng nhanh, qυყ đầυ bất mãn tần suất của cô mà nhắm thẳng đến điểm mẫn cảm mà chọc.
Cô thích đến nỗi dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng, tê liệt ngã xuống người nam nhân mà hưởng thụ.
Đầu Hà Cửu Vi áp vào trong ngực của nam nhân, nhũ hoa ma sát vào da hắn.
Cô nghiêng đầu cắn một ngụm.
“Không chơi nữa, em mệt quá.”
Nói thì nói như vậy, loạn huyệt còn không ngừng co rút lại áp bách gậy thịt, xen lẫn mị thịt mấp máy kẹp chặt qυყ đầυ, tinh tế mυ'ŧ vào mặt trên mỗi một căn gân xanh.
Nam nhân bị hút đến sảng khoái, nhíu mày.
“Không phải do em quyết định.”