Thiếu Nữ Tiết Sữa


Editor: Uniirr

Chu Thăng tâm tình tốt duy trì một ngày, rốt cục đợi đến tan học.

"Cửu Vi!" Mặt mày hớn hở.

Giống một kẻ lỗ mãng.

"Hôm nay đi nhà tôi?"

Hà Cửu Vi cảm thấy buồn cười.

"Nhà cậu? Ba mẹ cậu không ở nhà?"

Chu Thăng "Chậc" một tiếng nhíu mày nghĩ nghĩ.

"Cậu coi như...!Giúp tôi học bù đi! Bạn cùng lớp, giúp đỡ lẫn nhau!"

Hà Cửu Vi kéo kéo khóe miệng.

"...!Sao cũng được."

Hà Cửu Vi đồng ý, Chu Thăng muốn nắm tay cô, cô gạt ra.

"Không động thủ động cước!"

Chu Thăng ủy khuất, bĩu môi.

"Cậu ỷ vào tôi thích cậu, cậu mới như vậy!"

"Thích tôi?" Hà Cửu Vi âm thanh rất nhẹ.

"Không phải là nghĩ thao tôi?"

Chu Thăng nhất thời á khẩu không trả lời được.

Quả thật, hắn cũng đã khai trai hai năm trước.

Bởi vì sau lưng là Chu gia, hắn vô pháp vô thiên, mặc kệ là nữ nhân nào, đều nhào lên người hắn, Chu Thăng cũng không cự tuyệt.

Đến ngày đó, hắn nhìn thấy Hà Cửu Vi vừa tỉnh ngủ.

Nói là đẹp như thiên thần cũng không khoa trương, không phải cô đẹp nhất ,nhưng tuyệt đối cực kỳ có hương vị!

Ngay lúc đó trong đầu đều nghĩ đem cô cởi sạch ném lên giường, hung hăng thao cô!

Nhưng Hà Cửu Vi chỉ nói một nửa đúng một nửa sai, trừ bỏ muốn thao cô, hắn cũng muốn cùng với cô yêu đương.

Nhưng, bọn họ cùng một loại người.

Cho nên, vẫn đừng nói ra, rất mất mặt.

Hà Cửu Vi đến nhà Chu Thăng, ba Chu vừa từ thư phòng bước ra.

"Ba, đây là bạn học của con, đến cho con học bù !"

Thời điểm Chu Thăng nói những lời này mặt không đỏ tâm không nhảy, làm cho ba Chu đang xuống lầu lảo đảo, có chút xấu hổ nói với nam nhân bên cạnh.

"Đây là con trai của tôi, Chu Thăng."

Nam nhân không đáp lại, chỉ nhìn thấy Hà Cửu Vi đứng ở phòng khách ngẩng đầu cười ngọt ngào.

"Chào chú, cháu là Hà Cửu Vi."

Nói xong ánh mắt Hà Cửu Vi không tự giác nhìn về phía nam nhân bên cạnh ba Chu, vì sao có cảm giác quen thuộc đâu?

Hắn khoảng hai mươi mấy tuổi, cũng không biết cùng ba Chu có quan hệ gì, nhưng theo lý thuyết cùng cô không có liên quan gì mới đúng a...

"Ôi chao, chào cháu, vất vả cho cháu, nhịn được tính khí của xú tiểu tử thối!" Dứt lời ba Chu cười hiền từ.

Chu Thăng lập tức lớn tiếng phản bác.

"Ba vì sao không chừa chút mặt mũi cho con? Còn có khách!"

Làm khách Tô Nhượng nhìn Hà Cửu Vi một cái liền đem ánh mắt dời đi, mặt không đổi sắc, bình tĩnh nói.

"Xem ra mọi người đồn thổi đều là lời đồn.

Lệnh lang rõ ràng rất thích học, đều mời bằng hữu về nhà cùng học bù."

Ba Chu xấu hổ, cũng chỉ có thể gật đầu, rốt cuộc cũng cho Chu Thăng mặt mũi.

Tô Nhượng là tôn tử mà lão gia tử Tô gia yêu thương, ba Chu mời hắn đến nhà nghị sự với ý tứ mượn sức.

Trường Giang sóng sau đè sóng trước, trời mới biết ba Chu có thể cùng Tô Nhượng nhỏ hơn hắn mười tuổi trò chuyện với nhau thật vui là cái thể nghiệm gì.

Nhưng không thể phủ nhận, Tô Nhượng là một nhân tài.

Chu Thăng không muốn vô nghĩa, kéo Hà Cửu Vi đi lên lầu.

Hai người kia xuống lầu thời điểm đi thoáng qua nhau, Hà Cửu Vi lễ phép mỉm cười gật đầu, lại nói.

"Chúng ta phải đi học bù."

Ánh mắt nhìn Tô Nhượng nhiều hai giây, trong lòng nghi hoặc càng sâu, rốt cuộc gặp qua ở đâu?

"Ai nha cậu đừng nói nữa, mau đi thôi!"

"Cậu gấp cái gì? Học tập không gấp được..."

Tô Nhượng dừng lại, quay đầu nhìn bóng dáng Hà Cửu Vi bị kéo có chút lảo đảo, trên mặt trấn định, trong lòng đã mừng như điên.

Nhanh như vậy đã gặp nhau, sữa đường của anh.

_____\


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui