Thiếu Soái Lạnh Lùng Sủng Bà Xã Lên Đến Tận Trời


Nói xong, cô luyến tiếc buông anh ra, đưa tay lên chào tạm biệt anh rồi khẽ mở cửa phòng đi ra ngoài.

Lúc Nhược Hy bước ra ngoài không lâu thì A Thành gõ cửa phòng anh:
"Sếp, có một nhiệm vụ cần anh và cả đội đi!"
Duật Hành cho A Thành mở cửa đi vào, cậu ấy bước vào cầm một xấp tài liệu dày, chỉ tay vào những tên tội phạm rồi nói:
"Đây là những tên bị truy nã về tội giết người đặc biệt nguy hiểm, bọn chúng đang trốn ở nhà kho XX ngoại thành, cấp trên vừa ra lệnh cho cả sếp và cả đội cùng đi thực hiện nhiệm vụ bắt tất cả tội phạm này về đây xét tội!"
Đối với anh, nhiệm vụ lần này cũng không có gì đáng ngại, Duật Hành nhìn A Thành rồi ra lệnh với cậu:
"Được rồi, cậu sắp xếp cả đội đi, tôi sẽ ra liền! Nhiệm vụ lần này rất là cấp bách, mọi người đều phải nghe theo sự chỉ dẫn của tôi, không được tự ý hành động!"
"Vâng, thưa sếp!"

A Thành đưa tay lên đầu nhận lệnh của anh, cậu ấy mở cửa phòng đi ra ngoài cho gọi tất cả cảnh sát trong trụ sở cùng nhau đi ra ngoài.

Nhóm của Ngụy Niên đang chuẩn bị quay phim thì thấy cậu ấy và mọi người đều đang chuẩn bị súng và vũ khí, Ngụy Niên nắm lấy tay cậu ấy rồi hỏi:
"Cậu và cả đội định đi đâu à?"
Ngụy Niên giựt nhẹ tay ra, gương mặt nghiêm trọng trả lời:
"Có một nhóm tội phạm giết người đặc biệt nguy hiểm bị truy nã đang ở nhà kho XX ngoại thành, chúng tôi được lệnh đi bắt bọn chúng về!"
Nhược Hy nghe thấy, nhanh chóng chạy đến hỏi A Thành:
"Ngụy Châu có đi cùng không?"
A Thành nhìn thẳng vào mắt cô rồi thật thà trả lời:
"Nhiệm vụ này không thể thiếu sếp được nên tất nhiên sếp cũng sẽ đi, chị dâu đừng lo, sếp rất lợi hại, sẽ không sao đâu!"
Nói chuyện được một lúc, Duật Hành tay cầm súng vừa đi vừa vác lên thắt lưng, Nhược Hy vừa nhìn thấy anh đã nắm lấy tay anh, khẽ nói nhỏ vào tai anh:
"Anh chú ý an toàn, em đợi anh trở về!"
Duật Hành đưa tay lên xoa đầu cô, miệng cười tươi nhìn cô nói:
"Anh biết rồi, trưa nay anh không thể đi ăn cùng với em rồi, em chịu khó hôm nay đi ăn với nhóm của Ngụy Niên đi!"
Nhược Hy gật đầu rồi chào tạm biệt anh, không hiểu sao trong lòng cô cứ có cảm giác bất an, lo lắng sợ nhiệm vụ lần này anh sẽ khó sống sót trở về.

Ngụy Niên cũng lo lắng nhìn A Thành rồi nói:
"Tiểu Thành Thành chú ý an toàn nhé, tôi đợi cậu trở về tặng cho cậu một thứ!"

A Thành mỉm cười gật đầu với Ngụy Niên rồi cùng anh và cả đội lên đường làm nhiệm vụ.

Vừa nhìn thấy Duật Hành đi, Giai Ninh nhìn thấy cô đang lo lắng liền đi đến chế giễu cô:
"Chị và Cố thiếu chỉ là bạn thân thôi mà, có phải chồng của chị đâu mà lo lắng nhiều như thế, có khi nhiệm vụ lần này anh ta sẽ chết cũng không chừng!"
Như Hạ nghe lời chế giễu của cô ta khiến chị rất tức giận mà đi đến tát vào mặt cô ta một cái, đôi mắt chị nhìn Giai Ninh lạnh lùng kèm theo đó là sự tức giận, chị bắt đầu mắng cô ta:
"Cô ăn nói cho đàng hoàng, mạng sống của người khác có thể nói đùa sao? Nếu không phải Nhược Hy không chịu nói ra thì tôi cũng sẽ không định nói đâu, Cố thiếu thật ra là! "
Nhựic Hy nghe chị sắp tiết lộ bí mật chuyện cô và Duật Hành kết hôn nên đã chắn tay ngăn lại không cho chị nói, cô tiến lên phía trước tát thật mạnh vào mặt của Giai Ninh khiến cho cô ta đứng không vững mà té xuống đất, Thiếu Đình đứng gần đó thấy thế liền chạy đến đỡ Giai Ninh, anh ta ngước lên mắng cô:
"Cô làm gì thế? Đây là em gái của cô đấy, cô có còn lương tâm không vậy hả?"
Khóe môi của Nhược Hy khẽ cong lên cười lạnh, cô liếc nhìn cả hai rồi lạnh lùng nói:
"Cô ta dám trù Duật Hành chết, anh nghĩ tôi có thể bình tĩnh sao? Anh nói cô ta là em gái tôi, có bao giờ cô ta xem tôi như chị gái hay không?"
Nhược Hy đã từng xem Giai Ninh là đứa em gái cô yêu thương nhất nhưng bây giờ tình cảm chị em đó đối với cô, nó chỉ là hạt cát sa mạc mà thôi.


Nhược Hy khẽ ngồi xuống đất nhìn Giai Ninh rồi cảnh cáo:
"Cô xem lời nói của tôi là gió thoảng mây bay à, lúc ở ngoài trụ sở tôi nói nếu cô dám xúc phạm Duật Hnahf, tôi sẽ bẻ gãy tay của cô, bây giờ xem ra tôi có thể thực hiện rồi!"
Ngụy Niên sợ cô sẽ bẻ gãy tay của Giai Ninh nên đã cúi người xuống nói nhỏ vào tai cô:
"Chị dâu, chị đừng bẻ tay cô ta, cô ta còn phải quay phim nữa!"
Cô mỉm cười rồi nói nhỏ vào tai Ngụy Niên:
"Em yên tâm, Thiếu Đình hắn ta chắc chắn sẽ ngăn lại ngay mà!"
Ngụy Niên nghe lời nói của cô có vẻ rất nghiêm túc nên đã đứng thẳng người xem cô giải quyết, Nhược Hy nhìn đôi tra nam tiện nữ, khẽ giơ tay của mình lên định bẻ thì Thiếu Đình đã ngăn lại:
"Cô muốn bẻ tay thì bẻ tay của tôi đây này, đừng bẻ gãy tay của cô ấy!"
"Được, như anh mong muốn!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận