Thiếu Soái Mỗi Ngày Đều Đang Ghen 2: Phu Nhân Lại Đi Hiện Trường Án Mạng Rồi


CHƯƠNG 18: ÁN TỬ NHA HOÀN NGÔN GIA ĐẦU TỈNH 7


Dịch giả: Luna Wong


Một tiếng hô này của Tĩnh Tri, Ngôn Khanh mới phát giác trước mặt sinh ra hai người, vì vậy để quyển sách trên tay xuống, hoạt động xương cổ có chút cứng còng, từ từ nói rằng: “Gặp chuyện lãnh tĩnh, không thể cấp bách.”


“Nga nga, Tĩnh Tri đã biết, lần sau Tĩnh Tri nhất định chú ý.” Tĩnh Tri thở hổn hển tiến lên, “Tiểu thư, tuy rằng tôi bươi đống rác không có tìm được gối đầu và trải giường, nhưng tôi nghe được một tin tức thập phần trọng yếu, Thúy Nùng này trước đây cùng a Lực ở hậu trù từng có thân mật, a Lực bình thường đi dãy nhà sau tìm Thúy Nùng, còn có người thấy bọn họ hẹn hò ở trong rừng cây nhỏ. Bất quá, sau này Thúy Nùng bị điều đến trong viện của đại thiếu gia, giữa cô ấy và a Lực không vãng lai nữa, có người nói a Lực chưa từ bỏ ý định, đuổi theo Thúy Nùng không tha, hai người còn hung hăng nháo một trận, Thúy Nùng cào rách mặt của a Lực.”



Mộ Dung đặt dược liệu mua được lên trên bàn, “Chẳng lẽ là a Lực vì tham sinh hận hại chết Thúy Nùng rồi sao?”


Tĩnh Tri cấp vội vàng gật đầu: “Tiểu Nguyệt nói, a Lực đã từng nhiều lần tuyên bố muốn để Thúy Nùng sống không tốt, Thúy Nùng đặc biệt sợ hắn, tôi thấy a, Thúy Nùng chết chính là a Lực này làm.”


“Không phải hắn.” Ngôn Khanh cực kỳ khẳng định phủ nhận ý của hai cá nhân, “A Lực là người thô, tự nhiên không dùng nổi gối đầu lông ngỗng, bất quá, hắn vẫn có thể cung cấp cho chúng ta một ít đầu mối mới. Đi thôi, đi gặp a Lực này một lần.”


A Lực là hậu trù một cái thớt gỗ thông thường, bình thường phụ trách cắt rau chặt thịt các loại công tác giúp việc bếp núc, không cao, vóc người cũng không khôi ngô, thân thể lại thập phần cường tráng.


Bookwaves.com.vn

Ngôn Khanh không muốn kinh động người khác, liền để Mộ Dung gọi a Lực vào trù phòng thêm củi lửa, vừa nhìn thấy Ngôn Khanh ngồi ở chỗ kia, a Lực đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó là hành lễ: “Lục tiểu thư.”


Ngôn Khanh tinh tế quan sát hắn một hồi mới mở miệng nói: “Chuyện của Thúy Nùng, ngươi biết bao nhiêu?”



A Lực nghe vậy, biến sắc, theo bản năng lui về phía sau hai bước, Mộ Dung vội vàng ngăn chặn cửa, trầm giọng nói: “Trốn là trốn không thoát, tốt nhất anh khai thực đi.”


“Lục tiểu thư, tôi và cô ấy sớm đã không có lui tới, cái gì tôi cũng không biết, cái chết của cô ấy không có một chút xíu quan hệ với tôi.” A lực phịch một tiếng quỳ xuống đất, trong miệng hô to vô tội.


Ngôn Khanh chờ anh ta hô xong một hồi mới chậm rãi mở miệng: “Thúy Nùng là bị người hại chết.”


“Hại chết?” Trong nháy mắt A Lực đình chỉ hô hào, đầy mặt khiếp sợ nhìn Ngôn Khanh, mà Ngôn Khanh không nói lời gì nữa, chỉ là bình tĩnh đón nhận tầm mắt của anh ta.


Một lát sau, a Lực đột nhiên oa một tiếng khóc lên, vừa khóc vừa hô: “Ta đã nói cóc ghẻ không có khả năng ăn được thịt thiên nga, nhưng cô ấy cứ không tín, hiện tại tốt rồi, chủ tử không có làm được, lại kép luôn cái mạng của mình vào.”



Tĩnh Tri và Mộ Dung nhìn nhau, Tĩnh Tri nhịn không được hỏi tới: “A Lực, hiện tại lục tiểu thư làm chủ cho anh, nói hết chuyện anh biết ra, anh và Thúy Nùng rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”


A Lực nức nở nửa ngày, lúc này mới đứt quảng nói rằng: “Tôi và Thúy Nùng đã quen biết trước khi đến Ngôn gia, tính là, tính là quan hệ yêu đương đi. Vốn có chúng tôi vẫn thật tốt, nghĩ kiếm thêm mấy năm tiền nữa thì về quê kết hôn, nhưng đột nhiên có một ngày, Thúy Nùng nói không thích tôi nữa rồi, tôi hỏi cô ấy nguyên nhân, cô ấy ú ớ không chịu nói. Tôi liền len lén theo dõi cô ấy, kết quả phát hiện cô ấy và đại thiếu gia có quan hệ bất thanh bất bạch, tôi lôi kéo cô ấy giằng co, cô ấy lại khuyên tôi chết tâm, còn nói muốn gả cho đại thiếu gia làm di thái thái, sau này có thể hưởng vinh hoa phú quý. Tôi đã tìm cô ấy nhiều lần, cô ấy đều nói lời khó nghe với tôi, còn bảo tôi không nên phá hư hạnh phúc của cô ấy, ngay, ngay một tuần trước đó, tôi uống một chút rượu, lại muốn để cho cô ấy hồi tâm chuyển ý, kết quả là thấy gương mặt sưng không còn hình dáng của cô ấy, cô ấy khóc nói là đại thiếu nãi nãi đánh, tôi khuyên cô ấy chết tâm đi, cô ấy nói đã đến một bước này rồi, không thể thất bại trong gang tấc, cô ấy nói cô ấy có biện pháp để đại thiếu gia nạp cô ấy.”


“Sau khi đó thì sao?” Tĩnh Tri vội vã hỏi.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận