Chương 8: Không thoát khỏi tình yêu.
Edit: Nhược Ảnh
Mấy ngày sau, quả nhiên Vu Đông không tới nữa. Hứa Nặc cho là rốt cuộc anh ta cũng nghĩ thông suốt, mặc dù trong lòng chua xót nhưng vẫn phải thở phào nhẹ nhõm.
Có một ngày Hứa Nặc tan việc trở về, nhìn thấy có người ngồi trước cửa nhà, bên cạnh là chiếc rương nhỏ, trong tay người ấy cầm một lá thư màu vàng, dường như đã ngủ thiếp đi, Hứa Nặc thở dài, sau đó đánh thức người nọ.
Đột nhiên Vu Đông mở mắt ra, kéo Hứa Nặc vào trong ngực, trong mắt nào còn vẻ buồn ngủ nữa.
Hứa Nặc hơi tức giận giãy giụa, "Anh buông tôi ra!"
Cô thở hổn hển đỏ mặt cất lá thư đi, Vu Đông rất tự giác không vào trong cùng cô.
Hứa Nặc tức giận, làm sao người này càng lớn càng tùy tiện vậy chứ?
Chăm sóc ba Hứa đi ngủ, Hứa Nặc trở về phòng mở thư ra.
Tiền giấy hồng hồng bị cắt thành những ngôi sao, chỉ là có hơi biến dạng.
Tờ thứ nhất, anh yêu em, không phải là áy náy.
Tờ thứ hai, anh còn đến nữa, em không tránh được đâu.
Tờ thứ ba, cảm ơn em, cho anh tình yêu chân thành như vậy.
Từng giọt nước mắt rơi xuống, rơi trên mấy nét chữ màu đen khiến chúng nhòe đi.
Hứa Nặc mở cửa, đôi mắt của người kia đang nhìn mình.
Anh nói, anh đã trở về.
--- Hoàn ---