"......"
Cô hiện tại liền mỏi mệt thì làm sao bây giờ?
Hàn Mộ Vi trong đầu mới vừa toát ra những lời này, tiểu bao tử liền kêu sợ hãi lên: "Không có khả năng!! Chủ nhân, người bây giờ sao lại có thể có tư tưởng như vậy...... Làm một bánh bao tốt, nên tạo thêm nhiều thứ cho bản thân mình không nên làm lãng phí nhiều thời gian a......"
Hàn Mộ Vi cười khẽ lên.
Tiểu Bao Tử lúc này mới phát hiện, Hàn Mộ Vi căn bản là đang trêu đùa nó!
"......" Tiểu Bao Tử trầm mặc thật lâu, "Chủ nhân, người trở nên hư rồi!!"
Hàn Mộ Vi nghiêm trang: "Cái này được gọi là hài hước."
Về đến nhà, Hàn Mộ Vi vào phòng mở cửa sổ ra, theo bản năng mà nhìn phía cách vách......
Vẫn là không có một bóng người.
Mấy ngày nay, tựa hồ lại càng quạnh quẽ. Tựa hồ trở về thời điểm lúc Lưu nãi nãi vừa mới qua đời, toàn bộ ở bên đó trống rỗng, không có lấy một bóng người......
Mặc Dung Uyên......
Đã rời đi thật rồi!
Không nói với cô một câu gì đã liền rời đi rồi!!
Hàn Mộ Vi chậm rãi rũ xuống lông mi, xả lên khóe miệng, lại cười không nổi.
Cũng là, cô không còn thú vị với hắn nữa, hắn nói dạy cô thuật phòng thân có lẽ chỉ là hứng thú nhất thời thôi......
Hắn căn bản vốn là không có nghĩa vụ phải đến để từ biệt với cô.
Hàn Mộ Vi yên lặng mà rời khỏi cưa sổ, tiếp tục việc đọc sách của mình.
Người khác sau khi thi xong rồi, cho dù là Đoạn Thần Kiệt cùng Tề Tư Mẫn nổi tiếng chăm chỉ nỗ lực hơn người khác, cũng đều sẽ không muốn đọc đến sách, ít nhất hiện tại sẽ không xem sách đâu.
Nhưng Hàn Mộ Vi lại không giống như vậy, người khác thì có rất nhiều phương thức thả lòng, còn cô lại không có.
Trong phòng cô chỉ có sách, mà thứ làm cô hứng thú duy nhất cũng chỉ có sách
Cô thậm chí so với những bạn học khác cũng khác biệt hẳn,thậm chí máy tính còn không động đến, lần trước trên mạng tin tức truyền đến ồn ào huyên náo như vậy, cô cũng nghe nói qua một chút, nhưng chưa từng nghĩ đến việc sẽ vào xem thử ra sao.
Đọc sách xong, sau đó luyện chữ xong, Hàn Mộ Vi đúng giờ ở 11 giờ rửa mặt xong, an tĩnh mà lên giường ngủ.
Nếu người khác mà biết được cuộc sống hằng ngày của cô chính là thế này đây, chỉ sợ sẽ cảm thấy cô thật sự giống như một người cổ đại nhưng lại đang sinh sống ở thời hiện đại! Hàn Mộ Vi thậm chí chỉ có ăn bữa ăn chính, một lần ăn cơm chuẩn xác đã no đến tám phần rồi, Hàn Mộ Vi chưa bao giờ ăn đồ ăn vặt, đồ uống cũng vĩnh viễn luôn là nước sôi để nguội thôi......
Hàn Mộ Vi như vậy nghĩ, lại phát hiện chính mình thế nhưng mất ngủ lên.
Như vậy cô, rất khó làm cho người ta thích, đúng không? Rõ ràng biết được, nên trước kia cũng chưa bao giờ mong chờ điều đó. Ngay cả Với phu nhân đối với Hàn Mộ Vi tốt như vậy, cô cũng cảm thấy có thể có có thể không, đối với Với phu nhân cũng chỉ có hảo cảm hơn một chút so với những người khác, lại càng không nghĩ tới việc sẽ cùng Với phu nhân thân thiết hơn nữa
Trần Hi ngồi ở ngay quần bar của một quán bar, mặt vô biểu tình mà uống rượu.
Lần trước chuyện tin tức sau khi được sáng tỏ ra hết mọi chuyện, toà báo của của cô ta đã bị rất nhiều cư dân mạng chỉ trích thậm tệ, rất nhiều người trong nghề cũng mượn chuyện này mà dùng để châm chọc bọn họ,một phóng viên nhỏ nhoi chỉ vì cái lợi trước mắt ngay cả nguyên tắc vốn có của một người phóng viên nên có cũng không hề có, liền sự thật cũng chưa biết rõ ràng thế nào đã đem đăng lên báo đài, quả thực chính là sự sỉ nhục cho giới truyền thông mà......
Bởi vì việc này, cô bị chủ biên của mình chê trách phê phán nặng nề, nếu không phải bởi vì cha mẹ cô ta cùng ông chủ công ty có một chút quan hệ thân thiết, cô ta đã sớm bị sa thải lâu rồi.
Nhưng việc như thế này vẫn không thể bỏ qua, Trần Hi vẫn là bởi vậy bị khấu trừ ba tháng tiền thưởng, công việc trước đó cô ta đảm nhận cũng đã được chuyển giao lại cho một đồng nghiệp khác tiếp nhận, chỉ giao cho cô ta một ít công việc đánh những tin tức nhỏ thôi.
Trần Hi vẫn luôn lập chí trở thành một phóng viên cả nước ai ai cũng đều biết đến như Lý Vĩ vậy, sao có thể cam tâm trong ba tháng chỉ có thể làm công việc đánh những tin tức nhỏ nhoi này chứ? Mặc dù bằng cấp của cô ta thật là không cao, nhưng mà kinh nghiệm và công tác cũng trải qua giống như những người khác, thế mà bản không thể đi đến ở những toàn soạn lớn khác để làm việc, chỉ có thể tiếp tục làm việc ở cái toà soạn nhỏ nhoi này cho dù không cam tâm.
Nghĩ đến đây, Trần Hi tâm tình càng không được vui.
"Cho tôi thêm một ly nữa!"
Lạnh lùng mà triều bartender nói, Trần Hi lại uống xong ly đó, đang muốn rời đi, lại bị một người khác ngăn cản lại......
- ------