Thiếu Tướng Đại Nhân, Khẽ Cưng Chiều

Với phu nhân cũng không thèm để ý đến ông ta, "Lão Với, ông nói với ông ta! Tôi hôm nay lập tức muốn mang con gái nuôi của tôi đi đến nhà chúng ta sống! Nói với ông ta có việc gì thì cứ đến Với gia nhà chúng ta mình giải quyết!"

Dứt lời, Với phu nhân liền dắt theo Vu Tư Nguyên cùng Hàn Mộ Vi rời đi.

Đại sảng của bữa tiệc trở thành một mảng trầm mặc.

Hàn Tử Tư trong lòng tuy rằng đang vô cùng phẫn nộ, mà cũng biết giờ phút này là nên tìm cách để biện bạch chứ không phải là để phát hoả lên, chỉ cười một tiếng, "Làm cho mọi người chê cười rồi...... con gái lớn nhà tôi không biết thế nào lại thường xuyên làm cho bản thân bị thương...... Đứa nhỏ này tính tình có một chút khó gần gũi, không thích ở bên cạnh tôi cùng nói chuyện, tôi cùng Băng Tinh chăm sóc cho con bé cũng rất là vất vả, thường xuyên không thể hiểu được con bé tại sao lại hay mang một thân đầy thương tích như vậy quay về nhà...... Với tổng, đa tạ quý phu nhân đã chiếu cố con bé nhà tôi! Băng Tinh, buổi tiếc có thể bắt đầu được rồi, nhanh chóng bảo Tiểu Vũ đi xuống đây đi!"

Hàn Tử Tư nói những lời này cũng chẳng có tác dụng gì cả, bởi vì tất cả mọi việc phát sinh vừa rồi bọn họ đều đã được tận mắt chứng kiến.


Hơn nữa còn có không ít vị ohu nhân cũng tiểu thư cũng đã nhìn thấy chuyện Hàn Mộ Vũ ở trên giường cùng với Quý An Thừa, hiện tại lại nghe được những lời như thế từ Hàn Tử Tư, đều nhịn không được châu đầu ghé tai mà nở nụ cười, trong ánh mắt tràn ngập sự trào phúng.

Lưu Băng Tinh sắc mặt có chút cứng đờ.

Hàn Tử Tư phát giác ra có cái gì đó không đúng quay sang nhìn bà ta một cái, "Băng Tinh?"

Lưu Băng Tinh cứng đờ mà cười một chút, "Tiểu Vũ vẫn còn đang chuẩn bị...... con bé hôm nay thân thể của nó có chút không được thoải mái cho lắm."

Lời nói này làm cho vài vị phu nhân ở đó đã không nhịn được đã trực tiếp cười thành tiếng!

"Có phải thật sự là không được thoải mái thật hay không...... Dù sao cũng còn nhỏ tuổi, lần đầu tiên trải nghiệm......" Có người nhỏ giọng mà cười nói.

Sắc mặt của Lưu Băng Tinh liền lập tức đen lại, đưa mắt nhìn người nói chuyện nó, phát hiện ra đó là vị Lưu phu nhân ngày thường vẫn hay tìm cách đối phó với bà ta, nhịn rồi lại nhịn, mới một lần nữa cười ra tới, "Các vị cũng đừng đứng ở đây nữa, buổi tiệc cũng sắp được bắt đầu rồi......"

Nếu không đêm nay lại phát sinh ra hai chuyện như thế, Lưu Băng Tinh người làm chủ của buổi tiệc hôm nay nói lên lời nói vẫn sẽ có sức thuyết phục với người khác, nhưng mà hiện tại, có không ích người cười rộ lên, ngay sau đó vẫn đi theo dòng người mà tẩn dần ra.


Hàn Tử Tư cảm giác thấy không đúng, nói: "bà cùng tôi đi lên lầu!"

Lưu Băng Tinh cắn răng, miễn cưỡng mà cười một chút, rồi đi theo Hàn Tử Tư lên lầu.

"Bang" một tiếng, mặt của Lưu Băng Tinh bị tát mạnh đến mức nghiêng sang một bên!

Răng vô tình cắn phải đầu lưỡi của bản thân, Lưu Băng Tinh đã nếm thấy được vị tanh của máu ở trong miệng.

Hàn Tử Tư trừng mắt, lạnh lùng mà nhìn gười phụ nữ đứng ở trước mặt: "Được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều!! Không phải chính bà đã nói hết thảy tất cả mọi chuyện đều nằm hết ở trong tay sao?! Bây giờ chuyện này là như thế nào đây?! Tiểu Vũ tại sao lại cùng cái tên tiểu tử kia của Quý gia ngủ với nhau?! Còn nữa,vết thương trên người của Vi Vi là như thế nào,làm sao mà có?!"

Lưu Băng Tinh trừng lớn đôi mắt, không dám tin tưởng mà trừng mắt nhìn vào ông ta: "Ông là đang nghi ngờ là tôi làm như thế sao?!"


Bà ta cho dù có chán ghét Hàn Mộ Vi đến như thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ không làm ra loại chuyện như vậy a......

Làm cho Hàn Mộ Vi bị thương ở thời điểm quan trọng để làm gi, bà ta có thể có được lợi ích gì?!

"Ngoại trừ bà thì còn ai vào đây?! Chẳng lẽ là nó lại tự làm cho chính mình bị thương như vậy sao?!" Hàn Tử Tư hung hăng mà đá vào một chân của Lưu Băng Tinh! Lưu Băng Tinh lập tức bị gạt ngã, lăn xuống trên đất cực kỳ đáng thương, cực kỳ chật vật.

Không dám tin được mà nhìn người đàn ông đang ở trước mặt mình, Lưu Băng Tinh cắn môi dưới, cuối cùng vẫn là cố gắng nhịn xuống, nói: "Đó chính là do nó tự làm chính mình bị thương!! Mục đích chính là muốn giá họa cho tôi và ông đó...... Tử Tư, ông đừng có quên, mấy ngày hôm trước nó giống như là một con chó nổi điên cắn đứt miếng thịt của ông!! Nó còn có chuyện gì mà không thể làm ra được nữa?! Tử Tư, ông phải tin tưởng tôi, Lưu Băng Tinh tôi đã đi theo ông lâu đến như vậy rồi, có lúc nào lại làm ra sơ suất trong lúc quan trọng như thế này...... Tôi cho dù là không hề thích nó, cũng sẽ không ngay vào đêm nay,ở thời điểm này......"

- ------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận