Trên bảng thứ hạng chỉ có đề tên và thứ hạng,hoàn toàn không ghi điểm thi và tên lớp, nhưng tên có thể xuất hiện trên bảng thứ hạng, cơ bản đều là thành tích từ giỏi đến cực giỏi. Nghe nói mỗi lần thi, hạng một trăm thì điểm bình quân mỗi môn cũng là từ tám mươi lăm điểm trở lên. Nói cách khác, thành tích lần này của Hàn Mộ Vi...... Bình quân điểm thi cũng ít nhất khoảng chín mươi trở lên!
Hướng lên trên bảng nhìn lại, Đệ nhất bảng vẫn luôn là Đoạn Thần Kiệt, cậu ta vẫn là niềm cao ngạo của lớp 2/3 bọn họ, cho nên Tề Tư Mẫn cùng đông đảo học sinh xuất sắc mới có thể đối ghen tị lại còn hâm mộ. Mà nữ sinh đối với cậu ta có vài phần tình ý nhiều hơn là ganh tỵ.
Bất quá, từ sau chuyện lần trước, Tề Tư Mẫn đối Đoạn Thần Kiệt đoạn tình cảm kia đã phai nhạt đi vài phần.
Lúc trước cô ta vì sai lầm của chính mình mà vu khống Hàn Mộ Vi với cả lớp, làm mọi người oan uổng Hàn Mộ Vi, Đoạn Thần Kiệt tuy rằng từ đầu tới cuối đều luôn giữ thái độ im lặng, bất quá Tề Tư Mẫn mẫn cảm mà cảm giác được, sau khi chân tướng được sáng tỏ rõ ràng, Đoạn Thần Kiệt đối với cô ta so với lúc trước lạnh nhạt đi vài phần. Từ trước liền tính bọn họ học sinh xuất sắc chi gian lẫn nhau đều có mang cảnh giới, bất quá ngẫu nhiên cùng cậu ta thảo luận vài đề bài, Đoạn Thần Kiệt vẫn là rất vui lòng. Hiện tại, Đoạn Thần Kiệt đối cô ta......
Tề Tư Mẫn cười khổ thanh. Ý thức được điểm này lúc sau, ngay từ đầu tuy rằng khổ sở, nhưng cũng biết nói đây đều là chính mình sai, không trách những người khác......
Trước kia liền không có khả năng, bởi vì Đoạn Thần Kiệt không chỉ thành tích tốt, mặt khác các phương diện cũng thực ưu tú, ngay cả diện mạo cũng thanh tú trên mặt lộ ra vài nét tuấn lãng, nghe nói gia cảnh cũng thực rất tốt......
Mà cô, trong nhà bất quá cũng chỉ là mở quầy bán quà vặt, lớn lên trông cũng bình thường, duy nhất nên cũng chính là thành tích không tồi.
Nữ sinh giống như Tề Tư Vũ cũng rất nhiều, Đoạn Thần Kiệt hẳn là sẽ không nhìn trúng tới cô ta.
Tề Tư Mẫn có tự mình hiểu lấy, liền cố tình lại cùng Đoạn Thần Kiệt bảo trì khoảng cách, chậm rãi, đem đoạn tình cảm này dần dần phai nhạt xuống......
Trở lại trong lớp, Hàn Mộ Vi tâm tình có chút phức tạp.
Tiết học đầu tiên là toán học, quý lão sư cầm một chồng bài thi tiến vào, nhìn thấy bộ dạng khẩn trương của cả lớp, không nhịn được bật cười.
"Lần thi nào các em thi không tệ lắm, cơ bản đều là thi bằng chính thực lực của chính mình. Lão sư đặc biệt muốn khen ngợi vài người...... Phương Vu, đổng Tiểu Lỗi......" Quý lão sư đọc lên mấy cái tên, cuối cùng nhìn về phía cuối cùng một loạt, "Còn có...... Hàn Mộ Vi."
"Em Hàn Mộ Vi thật sự có sự tiến bộ rất lớn! Lão sư thấy nỗ lực của các em như vậy thật sự rất vui mừng!Cả lớp nên lấy học sinh Hàn làm tấm gương trước mắt, các bạn học này đã dùng sự thật chứng minh rồi, vô luận khi nào, chỉ cần chúng ta nguyện ý nỗ lực, thành tích đều là có thể đề cao!"
Bài thi phát xuống dưới, Hàn Mộ Vi còn không có phát đến, nghiêng phía trước Đổng Tiểu Lỗi nhìn chính mình lần đầu tiên vượt qua đạt tiêu chuẩn tuyến bài thi, hưng phấn mà chuyển hướng Hàn Mộ Vi, "Hàn Mộ Vi, lần này ít nhiều có cậu!! Sau khi tan học mình mời cậu đi uống nước nha!"
Hàn Mộ Vi lần đầu tiên nhận được sự đối đãi nhiệt tình như vậy, có chút không thích ứng, nhìn Đổng Tiểu Lỗi cười một chút, gật gật đầu.
Một lát sau, Phương Vu cũng bắt được bài thi, vị trí ngồi của Phương Vũ có chút xa chô của Hàn Mộ Vi, triều Hàn Mộ Vi chớp chớp mắt, dùng khẩu hình nói cho cô thấy: "72 điểm a!"
Nhìn hai người này bộ dạng vui mừng đều lộ rõ trên mặt, Hàn Mộ Vi tâm tình cũng sung sướng lên.
Tiểu bao tử nói được không sai, trợ giúp người khác đồng thời, cũng là ở trợ giúp chính mình.
Cô, đã lâu không được vui vẻ như thế này!
"Phương Vu đối với người gia tăng rồi 3 điểm hảo cảm giá trị", "Đổng Tiểu Lỗi đối với người gia tăng rồi 3 điểm hảo cảm giá trị"......
Hàn Mộ Vi nghe trong đầu một tràng thông báo, trong mắt mang theo ý cười, sau đó bị một cái bóng ma che khuất.
Ngẩng đầu lên, nguyên lai là người phụ trách phát bài thi ra Đoạn Thần Kiệt.
Đoạn Thần Kiệt nhấp môi nhìn cô, không biết vì sao, Hàn Mộ Vi cảm thấy vẻ mặt của cậu ta có chút quái quái.
"Cậu."
- ------