Tống Tử Kỳ cố gắng kéo dài thời gian tắm thật lâu. Ước chừng 1 giờ sau nàng mới bước ra khỏi phòng tắm. Tống Tử Kỳ mặc áo ngủ bằng lụa mỏng khiến dáng người nàng càng thêm lung linh, quyến rũ. Tống Tử Kỳ ngồi vào bàn trang điểm chăm sóc làn da mình. Thấy Lam Duẫn Ninh đang nằm ngủ say, Tống Tử Kỳ nhẹ gọi:
- Duẫn Ninh. Anh ngủ chưa?
Không có tiếng đáp lại. Tống Tử Kỳ vén chăn nằm vào bên cạnh Lam Duẫn Ninh. Ngắm nhìn khuôn mặt trắng trẻo, cái trán rộng, lông mi dài cong vút, mũi cao thẳng rồi đến đôi môi mỏng bạc tình. Nàng oán trách:
- Người đâu mà thật thà. Bảo ngủ là ngủ. Đồ heo ham ngủ. Véo chết anh.
Khi tay Tống Tử Kỳ chuẩn bị chạm vào Lam Duẫn Ninh thì bị bắt lại. Lam Duẫn Ninh mở mắt:
- Em đang làm gì vậy?
Tống Tử Kỳ đỏ mặt rụt tay về:
- Em...a...em không... không có làm gì cả. Mà sao anh chưa ngủ?
Lam Duẫn Ninh cười:
- Vì anh nghe thấy có ai oán trách anh đi ngủ nên phải thức dậy để chiều lòng người đó.
Tống Tử Kỳ cắn môi:
- Hóa ra là anh giả vờ ngủ.
Lam Duẫn Ninh cười xấu xa:
- Làm sao mà anh ngủ được. Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta. Vậy nên, con cừu non mau ngoan ngoãn nộp mạng đi. Hahaha.
Nói rồi Lam Duẫn Ninh chồm lên người Tống Tử Kỳ. Tống Tử Kỳ kêu lên:
- AAAAAA.
Nàng mở mắt ra nhưng lại thấy Lam Duẫn Ninh cười nhìn mình:
- Kỳ Nhi. Anh yêu em.
Tống Tử Kỳ vòng tay ôm lấy cổ Lam Duẫn Ninh:
- Em cũng yêu anh. Duẫn Ninh.
Môi Lam Duẫn Ninh hạ xuống đôi môi hồng mềm mại của Tống Tử Kỳ. Lúc đầu là mút mát nhẹ nhàng còn sau đó là môi lưỡi dây dưa. Lam Duẫn Ninh vươn đầu lưỡi cạy mở khoang miệng Tống Tử Kỳ. Tống Tử Kỳ vô cùng phối hợp đưa lưỡi cùng Lam Duẫn Ninh vũ khúc. Tiếng đánh lưỡi vang lên trong đêm thật rõ ràng. Đôi bàn tay hư hỏng của Lam Duẫn Ninh luồn vào trong chiếc áo lụa mỏng của Tống Tử Kỳ xoa nắn đôi gò bồng. Tống Tử Kỳ cảm thấy thật kì lạ nhưng chỉ kêu nhỏ:
- Ư...a... ưm... hư...a
Dứt ra khỏi nụ hôn cháy bỏng, Lam Duẫn Ninh mút chiếc cổ trắng ngần của Tống Tử Kỳ. Nàng ôm lấy đầu Lam Duẫn Ninh thở gấp:
- Không... để lại... dấu hôn. Em... còn... phải đến... đoàn phim... ha... ư... ân...a
Chuyển dần xuống xương quai xanh, Lam Duẫn Ninh há miệng cắn khiến Tống Tử Kỳ hét lên:
- A đau.
Thấy quần áo thật vướng bận, Lam Duẫn Ninh cởi ra áo phông của mình rồi lột phăng áo ngủ mỏng manh của Tống Tử Kỳ. Nhìn 2 con thỏ trắng căng mịn khiến Lam Duẫn Ninh phải nuốt nước miếng. Ngậm lấy đỉnh hồng mà mút, liếm rồi cắn nhẹ. Cả người Tống Tử Kỳ lâng lâng khó tả- 1 cảm giác trước đây chưa từng có. Vì Tống Tử Kỳ không mặc nội y nên mọi chuyện diễn ra thật suôn sẻ. Hôn vùng bụng phẳng lì rồi cái rốn nhỏ xinh và cuối cùng là vùng đào nguyên. Lam Duẫn Ninh nhẹ tách chân Tống Tử Kỳ thì bị nàng kẹp chặt lại:
- A... không cần... không cần nhìn.
Lam Duẫn Ninh dịu dàng:
- Không cần xấu hổ. Anh sẽ thật nhẹ nhàng.
Tống Tử Kỳ dịu lại rồi thả lỏng cơ thể. Lam Duẫn Ninh nhẹ nhàng tách được chân nàng ra: đóa hoa hồng non mơn mởn e ấp trong những hạt sương lấp lánh. Lam Duẫn Ninh nuốt nước miếng:
- Ực!
Tống Tử Kỳ xấu hổ khi nghe Lam Duẫn Ninh nuốt nước miếng. Nàng lấy 2 bàn tay che mặt mình lại. Lam Duẫn Ninh cúi đầu hôn lên đóa hoa hồng đang e thẹn kia. Đầu lưỡi tinh nghịch của Lam Duẫn Ninh đưa vào lại trượt ra cửa động hay mút và cắn nhẹ vào cánh hoa khiến Tống Tử Kỳ run rẩy. Nàng dùng 2 tay ôm lấy đầu Lam Duẫn Ninh như muốn đẩy ra nhưng hành động này càng khiến Lam Duẫn Ninh mạnh bạo hơn. Tống Tử Kỳ lên đỉnh khiến chất lỏng trắng tinh bắn lên mặt Lam Duẫn Ninh. Nàng đỏ mặt định đưa tay lau mặt cho Lam Duẫn Ninh thì nhận được nụ hôn bất ngờ. Lam Duẫn Ninh say mê mút lấy đôi môi Tống Tử Kỳ. Tay trái hư hỏng xoa nắn đôi gò bồng trắng nõn trong khi tay phải lần xuống phía dưới cánh hoa của Tống Tử Kỳ. Lam Duẫn Ninh nhẹ nhàng đưa ngón tay giữa vào trong động cốc nhưng của nàng thật chật chội và ấm nóng. Tống Tử Kỳ khó hiểu khi Lam Duẫn Ninh dừng lại nhưng khi nàng nhìn vào đôi mắt tràn đầy lo lắng của chồng mình. Tống Tử Kỳ vỗ vỗ lưng Lam Duẫn Ninh làm động tác đồng ý. Nhận được sự cho phép của Tống Tử Kỳ, Lam Duẫn Ninh đưa ngón tay vào sâu trong động cốc. Khi chạm vào tấm màng thể hiện sự trinh tiết của người con gái, Lam Duẫn Ninh đẩy mạnh tay phá vỡ nó. Tống Tử Kỳ nhăn mặt đau đớn nhưng bị Lam Duẫn Ninh hôn sâu nên chỉ rên rỉ trong miệng:
- A... ư.... ư... ưm...
Lam Duẫn Ninh dứt ra khỏi nụ hôn nhìn xuống ngón tay mình đã vào ngập trong động nhưng lạc hồng của Tống Tử Kỳ lại khá nhiều. Lạc hồng theo cánh hoa chảy xuống drap giường trắng tinh thành những đốm đỏ khá to. Lam Duẫn Ninh định rút ngón tay ra nhưng Tống Tử Kỳ đã đè cổ tay Lam Duẫn Ninh lại. Nàng thở dốc:
- Em không sao. Mình tiếp tục.
Lam Duẫn Ninh hôn môi nàng. Tay bắt đầu đưa đẩy bên trong. Vách tường ẩm ướt, ấm áp bao bọc lấy ngón tay của Lam Duẫn Ninh khiến Lam Duẫn Ninh tê dại. Liên tục ra vào động cốc khiến cơ thể Tống Tử Kỳ cũng theo nhịp đung đưa. Đột ngột đưa thêm 1 ngón tay, Tống Tử Kỳ kêu lên:
- A..
Lam Duẫn Ninh lo lắng:
- Sao vậy?
Tống Tử Kỳ lắc đầu:
- Không...a...em... chỉ... ư... hơi... ân... bất ngờ.
Lam Duẫn Ninh gật đầu rồi tiếp tục luật động. Tống Tử Kỳ rên rỉ:
- A... Ninh... em... sắp... ra... ư... không... aaaaa....em ra....
Tống Tử Kỳ lên đỉnh lần thứ 2. Chất lỏng trong suốt cùng máu trinh còn sót lại chảy ướt drap giường. Lam Duẫn Ninh nằm xuống ôm lấy Tống Tử Kỳ:
- Em thấy sao hả lão bà?
Tống Tử Kỳ cũng nằm ngọn trong lòng Lam Duẫn Ninh:
- Anh khi dễ người ta. Dằn vặt em. Chỗ đó giờ thật đau.
Lam Duẫn Ninh xấu xa:
- Đau sao? Anh xoa xoa nha.
Tống Tử Kỳ thoát ra khỏi vòng tay của sắc lang xoay lưng về phía Lam Duẫn Ninh:
- Không cần. Anh làm đau em.
Lam Duẫn Ninh vẻ mặt vô tội nhào đến bên cạnh Tống Tử Kỳ:
- Anh đảm bảo nhẹ nhàng. Không làm em đau.
Thấy Tống Tử Kỳ im lặng, Lam Duẫn Ninh tưởng nàng đã ngủ liền gọi:
- Tiểu Kỳ. Tiểu Kỳ. Em ngủ rồi à?
Tống Tử Kỳ xoay người lại hỏi Lam Duẫn Ninh:
- Ninh. Anh phục vụ em như vậy anh không thấy khó chịu sao?
Lam Duẫn Ninh lắc đầu:
- Không có. Anh không khó chịu.
Tống Tử Kỳ vốn là 1 người thông minh nên nàng đã luồn tay xuống dưới áp lên quần Lam Duẫn Ninh. Phía dưới của Lam Duẫn Ninh đã trướng lên rất khó chịu nhưng vì sợ Tống Tử Kỳ gặp đau đớn nên không đề cập đến việc quan hệ tiếp. Tống Tử Kỳ nhìn Lam Duẫn Ninh:
- Sao anh không tiếp tục. Anh rất khó chịu mà.
Lam Duẫn Ninh vuốt tóc nàng:
- Anh sợ em đau. Không tốt.
Tống Tử Kỳ dùng tay vuốt ve lớp quần của Lam Duẫn Ninh:
- Không sao cả. Em tự nguyện làm.
Nói rồi Tống Tử Kỳ ngồi dậy cởi quần của Lam Duẫn Ninh ra. Không phải là chưa thấy qua dương vật của Lam Duẫn Ninh nhưng hôm nay vật này trướng to hơn so với lần hụt trước. Tống Tử Kỳ bước xuống giường để Lam Duẫn Ninh ngồi trên giường. Nàng quỳ gối trước dương vật đang cương cứng, dựng thẳng đứng. Tống Tử Kỳ hé miệng nhỏ nhắn ngậm lấy đầu khấc hồng hào. Dùng chiếc lưỡi nhỏ nhắn liếm đầu khấc rồi đến cái lỗ nhỏ trên đó. Mút toàn thân dương vật nhưng nó quá to và dài khiến má Tống Tử Kỳ phồng lên. Vừa mút vừa dùng tay vuốt ve thân dương vật khiến Lam Duẫn Ninh sướng điên. Lam Duẫn Ninh chống 2 tay xuống giường, giọng khàn khàn:
- A... đúng rồi...
Tống Tử Kỳ vui vẻ khi Lam Duẫn Ninh cảm thấy sung sướng nên ra sức làm thật nhanh, thật mạnh. Lam Duẫn Ninh giữ lấy đầu của Tống Tử Kỳ rồi đưa đẩy dương vật trong miệng nàng. Dương vật quá cỡ này mỗi lần đi vào đều đến cuống họng của Tống Tử Kỳ khiến nàng không thở nổi. Nàng bám vào hông của Lam Duẫn Ninh, khóe mắt ướt át nhưng không hề giãy giụa. Một lúc sau thì tất cả chất lỏng trắng đục từ lỗ nhỏ của đầu khấc bắn thẳng vào trong miệng nàng. Lam Duẫn Ninh rút dương vật ỉu xìu ra ngoài khiến tinh dịch theo khóe miệng Tống Tử Kỳ chảy xuống. Lam Duẫn Ninh vội vàng lau miệng rồi lau cả nước mắt cho nàng:
- Tiểu Kỳ. Em có sao không? Anh xin lỗi.
Tống Tử Kỳ lắc đầu:
- Không sao. Em không sao hết.
Nói rồi Tống Tử Kỳ lôi kéo Lam Duẫn Ninh ngồi trên giường và mình lại tiếp tục quỳ xuống. Nhưng lần này Lam Duẫn Ninh đã nhanh chóng kéo nàng đứng dậy:
- Quỳ như này rất mỏi. Chúng ta lên giường.
Tống Tử Kỳ răm rắp nghe theo. Nàng đặt Lam Duẫn Ninh nằm ngửa xuống giường còn bản thân mình thì quay ngược lại nên cả 2 đang trong tư thế 69. Tống Tử Kỳ dùng đôi gò bồng no đủ ma sát dương vật trong khi chiếc miệng nhỏ xinh liếm mút đầu khấc. Lam Duẫn Ninh tê dại:
- Tiểu Kỳ. Em học đâu ra mấy thứ này?
Tống Tử Kỳ dừng liếm rồi trả lời:
- Học từ mấy cuốn video. Em muốn đêm tân hôn của chúng ta hoàn hảo nhất.
Lam Duẫn Ninh không nói và ngẩng đầu giữ lấy mông nàng rồi dùng chiếc lưỡi tinh xảo trêu đùa đóa hoa của nàng. Tống Tử Kỳ đột nhiên khép chân lại ngượng ngùng:
- Chỗ đó... vừa... phá xong. Có lẽ... còn dính... máu trinh. Bẩn... bẩn lắm!
Lam Duẫn Ninh vuốt eo thon của nàng:
- Không chỗ nào bẩn cả. Em là nữ thần đẹp đẽ nhất.
Nhận được sự cổ vũ, Tống Tử Kỳ thả lỏng chân. Lam Duẫn Ninh lại tiếp tục công việc còn dang dở của mình. 2 người được một lúc rồi cùng xuất. Chất lỏng trong suốt của Tống Tử Kỳ bắn đầy mặt chồng mình còn tinh dịch của Lam Duẫn Ninh ra đầy tay nàng. Lam Duẫn Ninh thở dốc định ngồi dậy thì đã bị Tống Tử Kỳ cản lại. Nàng mỉm cười:
- Anh không cần phải ngồi dậy.
Lam Duẫn Ninh hỏi:
- Tại sao không cần?
Tống Tử Kỳ cười:
- Bởi vì a... Đêm nay a... Em muốn nằm trên.
------------------------------------
Au thật xin lỗi mọi người trong thời gian qua đã biến mất nhưng au rất bận. Nhưng h đã quay lại và ít khi biến mất hơn. Xin lỗi toàn thể đại gia (^-^)!