Editor: Thơ Thơ
Tiểu huyệt nhăn nheo bị đầu lưỡi ướt át liếm qua, thịt mềm kia thậm chí tiến vào miệng huyệt non mềm, tình sắc mà nhúc nhích liếm láp trong vách hồng nhạt. Chương Diệc chỉ cảm thấy hết thảy cảm quan thân thể đều tập trung ở giữa hai đùi kia nơi khiến người xấu hổ không thôi, mỗi một tia khoái cảm nhỏ bé đều bị khuếch trương vô hạn. Anh trầm thấp rên rỉ lên, con ngươi đen sắc bén mất đi tiêu cự, lồng ngực no đủ không ngừng phập phồng. Chu Dĩ Nam ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh, thấy hai má anh ửng đỏ, môi ướt át hơi mở ra, mơ hồ lộ ra một đầu lưỡi hồng nhạt, hoàn toàn là một dáng dấp dục hỏa khó nhịn, cảm xúc nhất thời dâng trào không thôi.
Tiểu Diệc như vậy, mặc dù có chút xa lạ, mà lại cực kỳ gợi cảm dụ người. Tầm mắt của anh băn khoăn qua thân thể anh dương cương cường tráng, chân Chương Diệc rất dài, đường nét cơ thịt đẹp đẽ mà mạnh mẽ, mỗi một nơi đều vừa đúng. Anh vuốt ve màu da anh hơi thiển đại giữa hai chân, nơi đó da thịt mềm mại mà bóng loáng. Anh cúi đầu, mê muội mà gặm cắn ở trên da thịt này bóng loáng, đồng thời luồn một ngón tay vào miệng huyệt ướt nhẹp màu đỏ sẫm, đào bên trong thịt mềm êm ái.
Mùi thơm ngát ngọt ngào hương cam quýt cùng tùng mộc tràn ngập không khí man mát. Ngón tay tìm tòi ở trong người không biết lúc nào tăng cường đến hai cái, đốt ngón tay dài nhỏ kia tùy ý đâm trong vách mềm mại mà ướt át, đưa tới ruột thịt từng trận co rút nhanh, nơi sâu xa tâm huyệt càng bị trêu chọc đến không ngừng tuôn ra chất lỏng mang theo mị hương dục vọng.
"Ha a ——" không biết bị ngón tay kia tác quái chọc vào một chỗ nào, eo Chương Diệc banh đến chặc nhất, trong miệng bỗng nhiên phát ra một tiếng khàn khàn rên rỉ biến điệu. Tiếng than nhẹ mềm mại đáng yêu không có xương tiến vào trong tai Chu Dĩ Nam, anh rũ mắt xuống, khóe miệng sung sướng câu lên, hai ngón tay khép lại, càng ngày càng dùng sức mà nghiền nát nơi nhô ra trong vách ấm bé nhỏ.
"Ừm... Đừng... A..." Chương Diệc cắn môi, đầu bất lực mà lay động. Ngón tay dài nhỏ mang tới khoái cảm thường thường chớp mắt là qua, thân thể còn chưa kịp tỉ mỉ dư vị lại lâm vào bên trong lửa tình dục dày vò. Chương Diệc bị Chu Dĩ Nam không trên không dưới như thế, huyệt thịt càng trống rỗng ngứa. Anh nhấc lên chân trái, không nhịn được cà cà ở trên eo Chu Dĩ Nam, tất cả bên trong giọng điệu đều là khát cầu, "Đừng đùa... Tiến vào..." Thơ_Thơ_diendan
Chu Dĩ Nam cúi người, yêu thương hôn một cái ở trên mi mắt anh dính nước mắt, ngón tay vẫn hãm ở trong cơ thể anh.
"Gọi tôi Anh Dĩ Nam."
Chương Diệc mở to mắt nhìn anh, có chút không rõ tại sao Chu Dĩ Nam lại để cho anh đổi giọng. Một phút chốc Dĩ Nam, một phút chốc Anh Dĩ Nam, đây là đang cùng anh chơi tình thú sao?
"Dĩ Nam... Anh." Tuy rằng trong lòng nghi hoặc, nhưng Chương Diệc vẫn cố nén xấu hổ hô một tiếng.
Chu Dĩ Nam cưng chiều mà ừm một tiếng, anh rút ngón tay ra, nhấc hai chân Chương Diệc lên, cởi quần bơi mình ra, dục vọng ngạnh nhiệt nở lớn liền đè ở miệng huyệt anh ẩm nhuyễn. Chương Diệc ngẩng đầu lên, nỗ lực hướng lên trên liếc mắt một cái, nhất thời trong lòng giật mình. Mặc dù Anh Nam coi như gầy yếu tái nhợt, mà phía dưới cái đồ vật kia nhổng lên thật cao lại sinh long hoạt hổ, hơn nữa nhỏ bé đặc biệt kinh người... Nghĩ tới đây một cái thịt bổng muốn chọc vào bên trong thân thể mình, Chương Diệc có chút sợ sợ, đồng thời trong lòng liền mơ hồ sinh ra vẻ mong đợi. Thơ_Thơ_diendan
"Tiểu Diệc, tôi muốn đi vào."
Chu Dĩ Nam nắm chặt hai đầu gối anh, chậm rãi áp xuống. Eo Chương Diệc cơ hồ chiết khấu, bất quá thân thể của anh luôn luôn dẻo dai rất tốt, loại tư thế này độ khó cao không để cho anh cảm thấy bất kỳ khó chịu nào. Anh thấy mặt Chu Dĩ Nam càng ngày càng gần, trái tim dường như muốn nhảy ra khỏi khoang ngực. Anh có thể rõ ràng mà cảm giác côn th*t kia ngạnh nhiệt cọ động ở giữa hai đùi anh, tâm huyệt trống rỗng mà ngứa mong đợi co rúm lại, khát vọng bị quất, bị lấp đầy. Lúc anh không có ý thức, hai tay đã tự động vòng quanh cổ Chu Dĩ Nam.
"Ừm..."
Tính khí cụ bóng loáng đỉnh phá tan miệng huyệt, kiên định mà mạnh mẽ thâm nhập bên trong. Loại này bên trong thân thể tạo ra cảm giác vô luận từng trải bao nhiêu lần cũng không tốt, dù sao trên bản chất anh còn là Alpha. Chương Diệc cau mày, khó khăn thích ứng trong cơ thể nóng rực. Dáng dấp này rơi vào trong mắt Chu Dĩ Nam lại thay đổi tầng ý tứ, anh cho là Chương Diệc sợ đau, cắn răng rút ra dục vọng chôn ở trong cơ thể anh. Thơ_Thơ_diendan
"Tiểu Diệc, đau không?" Anh cúi đầu, trong mắt loé ra thương tiếc, an ủi mà hôn khóe môi Chương Diệc.
"Không có chuyện gì..." Chương Diệc không nghĩ tới anh cứ như vậy rút ra, hậu huyệt trái lại không thích ứng mà ngọ nguậy, lông mi anh rũ xuống, có chút thẹn nói, "em không quan trọng lắm, anh tới đi..."
Chu Dĩ Nam ừm một tiếng, trên trán anh trắng nõn đều là đầy mồ hôi hột, hiển nhiên cũng nhịn cực kỳ khổ cực. Chương Diệc nhìn ra có chút đau lòng, mu bàn tay lau mồ hôi ẩm ướt trên thái dương cho anh, Chu Dĩ Nam thuận thế cúi đầu hôn anh, sau đó eo thân tầng tầng đỉnh phía trước.
Thịt thô to nhận một chút chen tách ruột thịt run lẩy bẩy, ngứa đến tâm huyệt. Chương Diệc kinh sợ thở hổn hển một tiếng, mũi chân căng ra đến mức thẳng tắp, nơi sâu xa tâm huyệt tràn ra một luồng chất lỏng vị ngọt dục vọng. Chu Dĩ Nam đem hết tiếng anh rên rỉ nuốt vào trong miệng, đầu lưỡi ở trong khoang miệng ấm áp càn quét, đồng thời hạ thân chầm chậm mà mạnh mẽ va chạm lên.
"Ừm... A..."
Dục vọng phía trước Chương Diệc nhổng lên thật cao, bị Chu Dĩ Nam đỉnh đến như có như không mà đánh ở trên bụng. Anh muốn thân thủ đi thư giải, không ngờ lại bị người nắm lấy cánh tay. Chu Dĩ Nam rời đi môi của anh, con mắt màu hổ phách mang theo tình dục mê hoặc, anh nói giọng khàn khàn: "Không chuẩn bính, anh muốn em bị anh làm đến bắn ra."
Nghe lời này, trong đầu Chương Diệc oanh một tiếng, cọng tóc đều sắp dựng lên. Đây là Anh Nam ôn nhu khiêm tốn mà anh nhận thức sao? Bết bát hơn chính là, anh cảm thấy được Chu Dĩ Nam vẫn gợi cảm như cũ đến không thể cứu chữa.
Chương Diệc đàng hoàng bắt tay thả lại trên lưng Chu Dĩ Nam, thân thể dần dần thích ứng cự vật nhỏ bé trong cơ thể, cảm giác đau đớn ban đầu đã biến mất, tùy theo nổi lên chính là khoái cảm dầy đặc mà dài lâu. côn th*t nóng rực mỗi lần đều đâm vào nơi sâu xa tâm huyệt, đồng thời kỹ xảo mà ép qua nơi nhô ra trong cơ thể mẫn cảm, khoái cảm tiêu hồn thực cốt, như điện lưu một làn sóng rồi lại một làn sóng truyền khắp toàn thân. Thơ_Thơ_diendan
"Ha a... A..."
Chương Diệc phóng đãng rên rỉ lên, ruột thịt mẫn cảm hoàn toàn bị mài khai, vừa nhuyễn vừa ẩm ướt mút vào dị vật xâm lấn. Động tác Chu Dĩ Nam cố tình vẫn không nhanh không chậm, anh mò ra mặt của anh, lúc Chu Dĩ Nam lại một lần cúi đầu hôn môi anh, không nhịn được dùng chân dài quấn chặt hông của anh, ám chỉ mà gắp anh một chút.
"Ừm..."
Chu Dĩ Nam rên khẽ một tiếng, chôn ở trong cơ thể anh ngạnh nhiệt tựa hồ lại có xu thế nở lớn. Anh chớp chớp con mắt đẹp đẽ, đáy mắt ngậm lấy ý cười nói, "bên trong em thật khẩn."
Chương Diệc mắc cỡ mặt đỏ tới mang tai, không biết đáp lại ra sao, Chu Dĩ Nam đã khiêng hai cái chân anh lên trên vai, thêm tần suất nhanh bắt đầu đánh vào tiểu huyệt ấm. Bộ vị hai người kết hợp phát ra tiếng nước dính mà ám muội, trong không khí yên tĩnh đặc biệt vang dội.
"Ha a... Anh Dĩ Nam..."
Chương Diệc nhìn mặt mày Chu Dĩ Nam đắm chìm trong tình dục càng tuấn tú vô song, ngực có giòng nước ấm chảy qua. Tay anh không tự chủ nắm chặt lưng của anh, chủ động đón ý nói hùa anh va chạm. Khoái cảm dần dần tích lũy, lưng của anh từ lâu thấm mồ hôi ẩm ướt, lồng ngực no đủ không ngừng phập phồng, hai nụ hoa nhô ra chiến chiến nguy nguy đứng thẳng, tựa hồ chờ đợi người khác âu yếm. Tầm mắt Chu Dĩ Nam đảo qua ngực anh, trong con ngươi xẹt qua vẻ khác lạ, anh cúi đầu, đầu lưỡi một đường liếm láp qua sau gáy cùng ao hãm xương quai xanh Chương Diệc, cuối cùng dừng lại ở trên lồng ngực sâu đậm màu mật ong.