Editor: Thơ Thơ
Đêm đã khuya.
Bên trong gian phòng, bầu không khí lửa nóng mà dâm mỹ đang kéo dài. Trong không khí tràn đầy khí vị tín tức tố Omega và Beta động dục nồng nặc, ngọt ngào, hơi say, hai cỗ khí vị đan xen vào nhau, khó bỏ khó phân.
"Ừm... Quá nhanh... Ha a..."
Ngón tay Chương Diệc cơ hồ rơi vào bên trên lưng trần của Tô Nhiên, chớp mắt nhiệt lưu truyền vào thân thể anh, anh sảng khoái đến đầu ngón chân đều banh ra, viền mắt sung nước mắt sinh lý, phần eo càng chủ động với lên trên, đón ý nói hùa Tô Nhiên mãnh liệt va chạm.
Hai người gần như cùng lúc đến cao trào.
Tô Nhiên chậm rãi từ trong thân thể anh lui ra, Chương Diệc mở mắt mông lung thấy anh, ngũ quan anh anh tuấn nhíu nhíu, oán giận tựa giật giật eo, để miệng huyệt ẩm nhuyễn nuốt tính khí cụ Tô Nhiên đến càng sâu.
"Ha a... Không muốn... Đi ra..." Thơ_Thơ_dd
"Chúng ta đổi cái tư thế." Tô Nhiên khàn khàn nói, anh vuốt ve mồ hôi ẩm ướt lưng người đàn ông, không ngừng hôn vành tai cùng hai má anh ửng hồng. Mỗi một nơi trên thân thể Chương Diệc, cũng làm cho anh mê muội như vậy.
Lần này biến thành Chương Diệc đưa lưng về phía anh, tư thế ngồi ở trên đùi anh.
Cái tư thế này để Chương Diệc có càng nhiều không gian hoạt động, Tô Nhiên nhìn anh ngẩng cổ, cẩn thận ngồi đi xuống, bắp thịt nơi cái đùi lớn căng đến chặc nhất, cả người tỏa ra mùi vị dương cương gợi cảm khó có thể dùng lời diễn tả được.
Tô Nhiên không kịp đợi, lúc miệng huyệt Chương Diệc còn có tính khí cụ của anh đỉnh làm phiền, anh ôm eo anh, tầng tầng đi xuống nhấn một cái.
Cô thu một tiếng, tính khí cụ thô cứng đỉnh đi vào bên trong ruột thịt ướt át mà căng mịn.
"Ừm..." từ nơi sâu xa của cuống họng Chương Diệc phát ra một tiếng than nhẹ cực kỳ ngọt ngào.
Tính khí cụ của Tô Nhiên chôn ở trong cơ thể anh liền trướng lớn hơn một vòng. Anh biết đến, mới vừa thọt tới điểm mẫn cảm người đàn ông. Nếu không nói, anh bóp lấy xương hông Chương Diệc, tàn bạo mà luật động.
Ở trên giường làm hai lần, Tô Nhiên liền mang Chương Diệc tới trong phòng tắm che kín đơn mặt kính.
Mặt kính sáng loáng đơn độc, từ mỗi góc độ phản xạ ra cảnh tượng bọn họ giao hợp.
Hai chân Chương Diệc mở lớn mà ngồi ở trên bồn rửa tay, Tô Nhiên ôm eo anh, khố bộ mạnh mẽ mà trước sau lay động.
tiếng ba ba ba va chạm thân thể vang lên toàn bộ nội thất.
Chương Diệc nhấc lên mí mắt, nhìn mặt người đàn ông trong gương đắm chìm bên trong tình dục. Xa lạ mà phóng đãng, giống như là một người khác.
Tựa hồ là không hài lòng sự phân tâm của anh, Tô Nhiên đột nhiên tầng tầng đụng phải anh một chút. Thơ_Thơ_dd
Thân thể Chương Diệc căng thẳng một chút, hai tay theo bản năng mà ôm cổ anh.
Thanh niên gặm cắn ở ngực anh ngẩng đầu, nôn nóng mà tìm kiếm môi của anh. Anh hôn qua hàm dưới của người đàn ông, khóe miệng, ngậm bờ môi mềm mại của người đàn ông tầng tầng mút vào. Sắc môi Chương Diệc nhạt, rất nhanh bị anh cắn đến đỏ sẫm.
Cùng lúc đó, hạ thân Tô Nhiên trì hoãn va chạm, chín cạn một sâu đậm mà đánh xuyên, lúc Chương Diệc bị mài đến không chịu nổi, mới có thể săn sóc mà đỉnh lộng điểm mẫn cảm của anh.
"Cho tôi... Dùng sức... Ha a..." Chương Diệc đã bị dục hỏa thiêu đến có chút thần trí không rõ, thân thể trống rỗng theo bản năng đòi hỏi tính khí cụ có thể an ủi ngứa trong cơ thể anh.
"Đừng nóng vội, lập tức... Cho anh..."
Tô Nhiên mơ hồ không rõ mà nỉ non, đầu lưỡi đỉnh đi vào khoang miệng người đàn ông trơn trợt tùy ý quấy làm, tốc độ hạ thân đánh xuyên cũng từ từ tăng nhanh.
Lần này thời kỳ động dục Chương Diệc giằng co gần mười tiếng.
Sau khi kết thúc ở buồng tắm lần kia, Tô Nhiên sợ anh bệnh vừa khỏi, thân thể không chịu nổi, muốn cho anh ăn một chút gì, có thể ăn đến một nửa, Chương Diệc liền bò đến trên đùi anh.
Một tay Tô Nhiên ôm lấy eo anh, thả xuống mâm thức ăn, duỗi tay lần mò, hậu huyệt người đàn ông mới dọn dẹp sạch sẽ lại trở nên ướt nhẹp.
"Tôi muốn..." Chương Diệc mở chân ra ngồi ở trên đùi anh, cắn môi dưới đỏ sẫm, đôi mắt thâm thúy khẽ nâng lên, bất mãn muốn tìm mà nhìn anh.
Tô Nhiên hít một hơi thật sâu, Chương Diệc như vậy, bây giờ anh không có bất kỳ ý chí nào chống lại.
Anh lúc này, cũng không có nhận ra được nơi sâu xa đáy mắt Chương Diệc khác thường. Thơ_Thơ_dd
**
"Ừm... Ha a... Nhanh chút..."
Đã không biết là lần thứ mấy làm.
Hai chân Chương Diệc thon dài mạnh mẽ câu bên cái hông của anh, theo anh đỉnh lộng, thân thể không ngừng trước sau lay động, nơi cổ tản ra cực kỳ nồng nặc, khí vị tín tức tố thơm ngọt thời kỳ động dục.
Hậu huyệt của anh đã sớm ẩm ướt đến rối tinh rối mù, thân thể mỗi một nơi da thịt đều mẫn cảm yếu mệnh. Chính là Tô Nhiên nhẹ nhàng cắn rái tai của anh một cái, cũng có thể làm cho hậu huyệt của anh co rút nhanh một trận, thậm chí trực tiếp đạt đến cao trào.
Tô Nhiên mở hai chân của anh, một bên làm anh một bên tỉ mỉ nhìn chăm chú anh.
Lúc này anh mới nhận ra được, trong đôi mắt Chương Diệc tựa hồ ít đi thứ gì.
"Dùng sức..." tay người đàn ông tóm chặt bờ vai anh, con ngươi đen mông lung nhìn anh, tựa hồ không hài lòng động tác anh đột nhiên trở nên chậm.
Tô Nhiên không có nghĩ sâu, rất nhanh sa vào trong thân thể Chương Diệc.
Ít nhất thời khắc này, anh ta là cần anh.
**
Lúc này, Chu trạch.
"Đều sắp hai ngày rồi!" Bùi Tịch đột nhiên vỗ một chưởng lên bàn. Anh mới từ quê nhà vội trở về khu thủ đô, áo gió nhiều nếp nhăn, liền vội vã tới gặp Chu Dĩ Nam, hy vọng có thể hỏi thăm được tin tức có liên quan với Chương Diệc.
"anh dĩ nhiên nói với tôi anh cũng không rõ ràng hả? !"
Chu Dĩ Nam ngồi ở xe lăn, trong con ngươi xẹt qua một tia đau xót, anh nhẹ giọng nói: "Tôi xác thực không rõ ràng, ngày đó Tiểu Diệc đi rồi, rốt cuộc không còn liên lạc qua tôi." Thơ_Thơ_dd
"anh cũng không có hỏi qua anh ta?" Bùi Tịch không thể tin được anh thật có thể làm được như thế.
Chu Dĩ Nam lắc lắc đầu.
"anh cũng không sợ anh ta có chuyện sao?" Bùi Tịch trào phúng mà nhìn anh.
Chu Dĩ Nam xiết chặt bàn tay, nhắm mắt lại, nói: "Sẽ không, Tiểu Diệc là quân nhân vô cùng xuất sắc —— "
"Tôi nói là phóng xạ trên người anh!" Bùi Tịch đột nhiên đánh gãy anh, thần sắc biến đến vô cùng buồn bực và lo lắng.
"tuyến thể anh ta đã sản sinh nhiễu sóng, thời kỳ động dục lần sau ở nơi này mấy ngày!"
"anh nói cái gì?" Từ đầu đến cuối đều trong hình ảnh toàn tức bàng thính Alan đứng lên, con ngươi xanh biếc hiện ra khiếp sợ và thần sắc kinh ngạc.
Việc đã đến nước này, Bùi Tịch biết mình giấu diếm cũng vô ích. Anh cúi thấp đầu, chậm rãi nói: "Lần trước tại Tinh Mang hào tôi phát hiện, tuyến thể anh sinh ra không thể nghịch chuyển nhiễu sóng, sẽ từ từ trở thành thể chất Omega ẩn hình bên trong."
Alan rất rõ ràng đây là ý gì, anh chính là bên trong ẩn hình thể chất Alpha, nói cách khác ngoại trừ thời kỳ động dục bên ngoài, khí vị trên người anh nghe lên càng tiếp cận Tín tức tố Omega. Nói như vậy, Chương Diệc sau đó ...
"Tôi vẫn luôn chưa nói cho anh ta biết, chính là sợ anh ta không tiếp thụ được chính mình biến thành Omega."
"anh nói thời kỳ động dục của anh ta, cách mấy ngày ở nơi này?" Chu Dĩ Nam ngẩng đầu lên, sắc mặt tái nhợt trước nay chưa từng có. Anh nhớ tới cái buổi chiều kia, Chương Diệc tuyệt vọng như vậy đi ra sân trước Chu trạch, nhưng anh thậm chí ngay cả một cái ánh mắt quan tâm đều không có cho anh ta.
Bùi Tịch gật gật đầu.
"Hết thảy người cùng anh ta có chút quan hệ, thuộc hạ của anh ta, bằng hữu, tôi đều hỏi qua, cũng không người nào nói gặp qua anh ấy." Thơ_Thơ_dd
"Còn có một người ——" Chu Dĩ Nam nắm nắm đấm, cố hết sức từ ghế lăn đứng lên, "anh không có hỏi."
**
Nắng sớm mờ mờ.
Tô Nhiên mở mắt ra, chuyện thứ nhất chính là đến xem người đàn ông bên cạnh.
Vẫn tốt, Chương Diệc còn rất tốt mà nằm ở trong lồng ngực của anh.
Tô Nhiên tỉ mỉ nhìn chăm chú mặt anh ngủ, đưa tay ra yêu thương vuốt ve gò má của anh.
Dưới chăn mỏng, hai người đều trần trụi. Chương Diệc không quá thoải mái ở trong lồng ngực của anh cọ hai lần, tối hôm qua tuy rằng Tô Nhiên vất vả cả một đêm, mà bị anh một cọ như thế, bụng dưới sinh ra chút cảm giác khô nóng quen biết.
Tô Nhiên rõ ràng, lại làm như vậy, hai người đều phải kiệt sức mà chết. Anh nâng mặt Chương Diệc lên, hôn một cái trên cái trán anh, bất đắc dĩ liền cưng chiều mà khẽ thở dài: "Trưởng quan..."
Người đàn ông tựa hồ ở trong mộng nghe được anh, mi mắt anh dày đặc giật giật, lập tức chậm rãi mở, giống như sơ sinh điệp dực.
"... Cậu là ai?"