Thiếu Tướng Không Nghĩ Gả

“Em thực kích động.” Diệp Hoài Tây lời ít mà í nhiều, nhìn thấy vẻ mặt Cố Tử Khung lạnh hơn, hắn nắm chặc mười ngón tay cùng mình giao nhau, “Hắn nghĩ thật đẹp.”

“Ừ.” Cố Tử Khung ứng thanh.

Diệp Hoài Tây lại nhìn Cố Tử Khung, đối phương hình như đang trầm tư, hắn cũng không nói nữa, cùng người trở lại bên trong xe huyền phù, chạy về quân hạm.

“Em nghĩ Bá Ni đem omega trong kì động dục thả vào trong trấn nhỏ là có dụng ý.” Cố Tử Khung dựa vào sô pha nói, “Biết rõ omega trong kì động dục giống như một khối thịt béo đối với alpha, lỡ như  thả ra bị dấu hiệu, vậy tương đương mất đi một đối tượng thực nghiệm.”

“Đừng nghĩ.” Diệp Hoài Tây nói.

Cố Tử Khung nghe ra hai chứ này có vài phần ý tứ ngăn lại, đột nhiên nghĩ tới hắn chính là omega, trước khi gặp chính mình, cũng là dựa vào thuốc ức chế để vượt qua kì động dục, sau khi hai người cùng một chỗ, hình như chính mình vẫn không hỏi qua, thuốc ức chế của hắn là từ đâu. Có sự phỏng đoán giống như trời giáng dừng ở trong lòng Cố Tử Khung, làm cho hắn nháy mắt cả người đều lạnh như băng, không biết làm sao.

Chuyện Diệp Hoài Tây bài xích kì động dục của omega. Động dục liền đại biểu cho động vật mất đi lý trí đi tìm kiếm giúp đỡ, cho dù là ai, chỉ cần là alpha, omega sẽ giống như một người đàn bà phóng đãng mà rong chơi. Tử nhỏ đến lớn Diệp Hoài Tây được giáo dục không cách nào có thể nhìn thẳng vào đặc tính này, nhưng cố tình hắn chính là bởi vì động dục mời cùng Cố Tử Khung một chỗ. Dĩ nhiên hai người là thật tâm thích nhau, nhưng rốt cuộc vẫn không phải ở trạng thái thanh tĩnh, một chuyện thuận lý thành chương có dầu hiệu kết hợp, nghĩ như thế nào hắn đều có chút khó chịu.

Lúc này, Cố Tử Khung lại có ý đồ phân tích hành động của Bá Ni, khiến hắn có xúc động muốn chạy trốn, bởi vì hắn ở trên người omega tại thời điểm không thể cứu nhìn thấy bóng dáng của chính mình.

“Anh không phải….” Cố Tử Khung tạm dừng một chút, cân nhắc tìm từ ôn nhu nói, “Có phải nghĩ tới chuyện không tốt hay không?”

Diệp Hoài Tây hạ ánh mắt, lông mi thật dài run rẩy, biểu lộ tâm chủ nhân lúc này rất hoảng loạn, vì tránh cho thanh âm tiết lộ ra càng nhiều cảm xúc, Diệp Hoài Tây không nói một lời.

Hắn không nói liền đại biểu vết sẹo này không thể cho người ta chạm vào, Cố Tử Khung là alpha của hắn, theo lý phải tôn trọng lựa chọn của hắn, nhưng bộ dạng lúc này của Diệp Hoài Tây, giống như trân bảo dễ vỡ, làm cho Cố Tử Khung phải cẩn thận đối đãi, đem người ôm vào trong lòng ngực, thanh niên thấp giọng hỏi: “Khá hơn chút nào không?”

Diệp Hoài Tây khống chế cảm xúc của mình gần như xuất thần nhập hóa, giống như tinh chuẩn như máy móc, thời điểm Cố Tử Khung ôm hắn vào lòng, hắn liền khôi phục bình thường, chờ thanh niên không yên hỏi xong, hắn lại mang theo bộ dạng người bên ngoài chưa từng thấy cười nói: “Không có việc gì, quân hạm tới rồi.”

Cố Tử Khung giơ tay kéo hắn một chút, ôn nhu quá ngắn, mặt nạ đã được mang lên, nghĩ muốn che chở cũng không kịp, có thể làm chính là đúng lúc ôm hắn một cái, làm cho hắn cảm thấy trên thế gian này còn có thứ để hắn lưu luyến.

Diệp Hoài Tây cúi đầu, thấy trong mắt thanh niên tình tự phức tạp, trong lòng hắn đột nhiên tê rần, có chút ngập ngừng: “Đi thôi.”

“Ôm một cái.” Thanh niên bất động như núi, mở ra hai tay, ánh mắt thâm thúy lấp  lánh như sao, lấp lánh nhìn hắn, giống như đứa nhỏ đang đợi được ăn đường. Diệp Hoài Tây vốn nghĩ muốn quát lớn hắn đừng quấy rối, nhưng nhìn vào đôi mắt trong suốt còn có vài phần đáng yêu, tự dưng mềm lòng, theo tư thế của thanh niên, xoay người ôm lấy.

“Thực nghe lời.” Cố Tử Khung cười nhẹ một tiếng, môi chạm vào lỗ tai của hắn, “Đồng ý với em, đừng xằng bậy.”

“Anh lấy danh nghĩa của Diệp Hoài Tây đồng ý với em.” Mặt mày Diệp Hoài Tây loan loan, “Yên tâm chưa?”

“Lo lắng.” Cố Tử Khung nói. Đứng dậy cùng hắn đi ra khỏi xe huyền phù, vào trong quân hạm, “Bởi vì lo lắng, nên vẫn đi theo anh.”

“Tốt.” Diệp Hoài Tây cười khẽ đáp lại.

Hai người trở lại trong quân hạm, phó tướng đã sớm chờ lập tức chào đón, đưa bản vẽ trong tay tới trước mặt Diệp Hoài Tây: “Đây là cách tốt nhất mà tiểu tổ giám sát đã tính toán ra, còn có, Ngải Nhĩ Toa la hét muốn gặp ngài.”

Diệp Hoài Tây tiếp nhận, liệc mắt qua một cái, đưa qua cho Cố Tử Khung, đi thẳng đến văn phòng của tiểu tổ giám sát: “Lại chờ thêm một lúc, đừng để ý đến cô ta.”

Đời trước của Cố Tử Khung  chính là rất thảm, do Cố Thiên Lung cùng hoàng đế bệ hạ ban tặng, hắn tự lực cánh sinh học được rất nhiều thứ, trong đó liền có nghịch phương phá giải hệ thống phòng ngự, hắn cầm lấy phương pháp phá giải tốt nhất mà phó tướng nói, trên bản vẽ ghi lựa chọn phá giả là tám mươi lăm phần trăm, ngón tay lướt qua các hạng mục quy định cức nhắc, cuối cùng dừng lại ở dòng chữ bắn đạn biên sừng.

Mọi chuyện giống như là đã có luyện tập qua, hệ thống phòng ngự tinh xảo ở bên ngoài căn cứ chính là trang bị quân hạm năm đó Bá Ni dẫn theo người bao vây tiêu diệt hắn. Hắn có ý đồ muốn xoay người, lại gặp phải hệ thống phòng ngự biến hóa kỳ lạ này, vốn là tinh thần lực đã bị thương, bị treo lên không còn một mảnh, trước khi hệ thống bắt giữ tinh thần, hắn rốt cục nắm được bí quyết phá giải, nhưng thời gian hành động đã không kịp, Bá Ni mang tới chính là quân đoàn Hổ gầm, là mãnh tướng danh phù kì thực, bắt hắn dễ như trở bàn tay. Vì không muốn thi thể bị treo lên, hắn không tiếc tự bạo rồi xuyên qua, nguyên nhân chính là như vậy, mới có thể liệc mắt một cái liền nhận ra hệ thống quen thuộc này.

Diệp Hoài Tây đứng ở trước hình chiếu, một bên nghe phó tướng giải thích tình huống người máy trí năng mà tiểu tổ giám sát thả ra xác minh được, một bên phân tâm coi chừng vẻ mặt của Cố Tử Khung, thấy hắn chọn bản vẽ tám mươi lăm phần trăm, nhẹ nhàng: “Ừ?”

Cố Tử Khung lắc đầu không thể nhận ra, nhìn về phương hướng phó tướng.

Phó tướng bởi vì thiếu tướng cùng Cố nhị hoàng tử có trao đổi, lập tức dừng lại, nhìn bên này lại xem bên kia. Trong đầu hiện ra tin tức vừa mới xem một giờ trước, nói Diệp thiếu tướng cùng Cố nhị hoàng tử đã đăng kí trong danh sách, chỉ còn đi lĩnh giấy kết hôn nữa thôi, đúng lúc thời gian trước tin tức chuyện Cố Thiên Lung cùng Bá Ni vì Diệp Hoài Tây mà tranh giành tình nhân lại nổi lên  lần nữa, trong lúc nhất thời trên quang võng lại nghị luận ồn ào, ầm ĩ khiến cho lòng người bất an, đều đoán sao lại như vậy. Chỉ là chuyện liên quan đến Diệp Hoài Tây, thực dễ dàng dẫn đến chú ý của công chúng, lúc này đây cũng hơi thảm thiết, bởi vì nhân viên bên trong cục quản lý dân cư đã đứng ra nói chuyện.

Vị này tự xưng là nhân viên bên trong, đem chuyện Cố Thiên Lung cùng Bá Ni hối lộ nhân viên công tác nói ra, bọn họ hối lộ làm gì? Đương nhiên là muốn động chạm đến tỉ lệ phần trăm xứng đôi với Diệp Hoài Tây. Mọi người đều biết, quy trình làm việc trong cục quản lý dân cư là dựa vào bản ghi chép trước tiên, nếu lại tiến hành trí năng xứng đôi, thì tỉ lệ phần trăm xứng đôi thứ nhất đương nhiên sẽ được ưu tiên lựa chọn, cuối cùng sắp xếp cho hai bên gặp mặt, không có gì bất ngờ xảy ra thì kết quả đều tốt.

Hiện tại có người nói ra việc này, đơn giản là muốn kích động dân chúng, mượn bọn họ để khiến cho nghị viện cùng hoàng đế bệ hạ phải lên tiếng. Cái gì mà công bằng chính trực, vậy này tính là cái gì? Cái này coi như là lạm dụng  công quyền, làm việc thiên vị làm rối kỉ cương đi?

Ánh mắt của đa phần công chúng bị dẫn tới điểm này, còn một bộ phận vẫn như trước dừng ở trên người Diệp Hoài Tây, bọn họ ở trên quang võng giận dữ hỏi: Diệp thiếu tướng cùng Cố nhị hoàng tử có trong danh sách đăng kí, là có ý tứ gì?

Công chúng bị chuyện của Cố Thiên Lung cùng Bá Ni làm cho tức giận ngập đầu, giống như giọt nước tràn lỳ quay ngược lại làm khó dễ, thanh âm nổi giận chất vấn không tới hai mươi phút, vị nhân viên bên trong kia lại tiết lộ Cố Tử Khung đến cục quản lý dân cư tiến hành ghép đôi, hình ảnh có thể làm giả, nhưng tần số nhìn thì không thể, máy móc biểu hiện tỉ lệ xứng đôi kết quả cáo tới 99.9999%, nhóm công chúng là hét chưa đến nửa phút, lại cảm thấy bất bình cho Diệp Hoài Tây, nếu thân là thiếu tướng liên bang, ngay cả hôn nhân của bản thân còn không thể làm chủ được, vậy thì còn có nhân quyền gì đáng nói?

Hiện giờ ở trước mặt cục quản lý dân cư liên bang nói lên nhân quyền, thật là có chút buồn cười. Nhưng nhóm dân chúng đầu óc choáng váng mặc kệ, bọn họ muốn nghe xem ý tưởng của Diệp Hoài Tây.

Bản thân Diệp Hoài Tây cũng không ra mặt, chỉ để cho phó tướng La Thụy Lôi Nặc thả ra tin tức có điền vào tờ giấy đồng ý kết hôn, đó là hỏi han theo lệ thường ở cục quản lý dân cư, còn có con dấu của cục quản lý, không chỉ có như thế, bên cạnh con dấu còn có thêm một ấn kí, đó là gia huy của nhà họ Diệp, tỏ vẻ bản thân Diệp Hoài Tây đã thừa nhận việc này.

Quang võng bùng nổ, nhóm công chúng đều điên rồi.

Rất nhiều nam nhân phải kết hôn đều khiếp sợ không thể ngồi yên, nhân viên bên trong này lại đi đầu ra sức thổi gió, đem ngọn lửa vô danh một lần nữa thổi tới trên người Cố Thiên Lung cùng Bá Ni, tình thế so với trước con nghiêm trọng hơn. Ầm ĩ đến mức khiến hoàng đế bệ hạ đàm phán hòa bình đến sứt đầu mẻ trán, bọn họ như thế nào cũng không nghĩ tới chỉ bởi vì việc kết hôn của một thiếu tướng, lại có thể tạo thành thanh thế lớn đến như vậy.

Trước khi Diệp Hoài Tây trở về, hoàng đế bệ hạ đã chịu áp lực không ngừng liền lên tiếng tuyên bố, sẽ để cho pháp khoa viện điều tra rõ việc này, đương sự Cố Thiên Lung cùng Bá Ni Tạp Nạp Nhĩ, khi mọi chuyện còn chưa được làm rõ ràng, thì không được phép rời khỏi pháp khoa viện.

Liên bang vốn tôn sùng cách làm việc của chính phủ, lần này để cho nhóm công chúng nắm được cơ hội, khiến cho phóng viên trực tiếp phát lại quá trình pháp khoa viện mang hai vị đương sự về thẩm vấn, hoàng đế bệ hạ cảm thấy thêm một chuyện không bằng ít đi một chuyện, liền đồng ý.

Chuyền tình kế tiếp phát triển như thế nào, phó tướng không thể hiểu hết.

Lúc này phó tướng đang bị Diệp Hoài Tây cùng Cố Tử Khung nhìn chăm chú, thụ sủng nhược kinh hỏi: “Có vấn đề gì sao?”

“Phương án phá giải này ai đệ trình?” Diệp Hoài Tây hỏi.

Phó tướng vừa thấy, không nghĩ ngợi liền nói: “Đây là Áo Nhĩ chủ nhiệm truyền tới.”

“Đã biết.” Diệp Hoài Tây nâng tay thu hồi bản vẽ, hướng Cố Tử Khung nói, “Hẳn là Uy Liêm cung cấp.”

Cố Tử Khung nhíu mi.

Diệp Hoài Tây: “Hắn là chuyên gia nghiên cứu dược phẩm, nhưng em đừng quên thúc thúc là Áo Nhĩ Francis dạy học ở đại học Thánh Tây Nhĩ, đồng thời cũng là lão sư giảng bài của anh.”

Cố Tử Khung: “Không quên, đơn thuần chỉ cảm thấy bản vẽ này thực đúng dịp.”

“Không cần hoài nghi, thể hiện thành ý mà đưa tới.” Diệp Hoài Tây nói, hướng phó tướng không hiểu ra sao nói, “Đi chuẩn bị, mười phút sau xâm nhập vào hệ thống phòng ngự, đột kích tiến vào căn cứ.”

“Vâng!” Phó tướng chào theo kiểu quân đội, xoay người đến phòng điều khiển truyền đạt mệnh lệnh.

Diệp Hoài Tây cầm bản vẻ đi đến trước mặt tiểu tổ quan sát, chỉ vào khoảng trống ở trên bản vẽ của căn cứ hỏi: “Nơi này nếu chuyển tiếp thì có ảnh hưởng lớn bao nhiêu?”

Phỏng đoán này rất mơ hồ, làm cho người của tiểu tổ ngẩn người.

Vẫn là tiểu tổ trưởng phản ứng nhanh nhất, rất nhanh đã dựa vào màn hình mô phỏng mà tính toán, một phút đồng hồ sau, vẻ mặt tiểu tổ trưởng nghiêm túc đưa tin: “95%.”

Tỉ lệ rất cao, làm cho tâm của những người trong tiểu tổ đều hoảng sợ, Diệp Hoài Tây lãnh đạm đảo qua, khiến cho những người này bỗng nhiên an tĩnh lại.

“Tôi hy vọng sẽ không phạm cùng một loại sai lầm.” Diệp Hoài Tây bình tĩnh nói.

Chính là tiểu tổ trưởng đang ngồi mặt liền đỏ lên một chút.

Đây quả thật là sai làm không nên phạm, nếu không phải Diệp Hoài Tây phát hiện, với một sai lầm này, thực có thể sẽ chôn vùi cả một đội ngũ. Cái giá phải trả quá mức thảm thiết.

“Thực xin lỗi, thiếu tướng.” Tiểu tổ trưởng xấu hổ cúi đầu.

“Cậu nên xin lỗi nhưng không phải tôi.” Diệp Hoài Tây nói, “Mà là những người đã đem mạng sống của mình giao vào tay cậu.”

Nói xong những lời này, hắn cầm bản vẽ xoay người rời đi, cả quá trình Cố Tử Khung đều bàng quang, tâm sinh hoài nghi, như thế nào lại cảm thấy Diệp Hoài Tây có chút nóng nảy, là ảo giác hay sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui