Thiếu Tướng Vợ Ngài Nổi Giận Rồi


Lạc Vũ gọi gì cho cô, cô liền ra vẻ uống mấy hớp.

“Anh xem ảnh và video vòng bạn bè của em, em còn đẹp hơn cả phong cảnh” Lạc Vũ tán thưởng nói.

Nhiên Mộc Miên nghe được lời, trong lòng bỗng chốc ngọt ngào.
“Em hình như không phải đi du lịch một mình, là đi cùng bạn trai sao?” Lạc Vũ nhìn Nhiên Mộc Miên một cái, rồi ánh mắt hướng về một bên.

Nhiên Mộc Miên hoàn toàn không nghĩ nhiều, chỉ thành thực trả lời: “Là em trai của bạn của anh em, anh ấy rất quen thuộc đối với Bắc Bình, vì vậy dẫn em đi chơi nửa tháng”
“Là như vậy sao! Anh còn nghĩ là bạn trai em” Lạc Vũ thầm thở phào một hơi, giống như tâm.

trạng vui vẻ cười rộ lên.

“Đúng rồi, anh thử bánh quy mà em làm đi, em lần đầu làm, nếu như không ngon, anh đừng có chê” Nhiên Mộc Miên đột nhiên cầm hộp bánh quay trong giỏ xách, vội vàng mở hộp ra đẩy về phía trước của Lạc Vũ.
Lạc Vũ nhìn những cái bánh quy hình trái tim trong hộp, không khách sáo cầm lên ăn thử.

“Ừm, mùi vị khá ngon, còn hơn bánh bán bên ngoài đó!”
“Là mẹ em dạy cho em đó” Nghe sự tán thưởng của Lạc Vũ, Nhiên Mộc Miên cười tươi rói.

“Mẹ em nhất định là một người rất dịu dàng” Lạc Vũ khẽ cười, nhưng trong ánh mắt lại hiện lên một tia ưu thương.

Nhiên Mộc Miên mới ý thức hỏi ngược lại: “Vậy mẹ của anh thì sao?”
“Bố mẹ anh ly dị nhiều năm rồi, anh vẫn luôn đi theo bố của anh” Lạc Vũ cười khổ.

Nhiên Mộc Miên ý thức được bản thân có chút lệch, liền vội vàng đổi chủ đề khác: “Sau này, em muốn đến đại học Cung Huy học, anh sẽ đi đại học Cung Huy thăm em chứ?”
“Đương nhiên sẽ”
“Vậy em rất chờ đợi anh đó”
“Mộc Miên”
“Ừm?”
“Ngày mai là sinh nhật em, đây là quà anh chuẩn bị trước tặng cho em” Lạc Vũ lấy từ trong túi ra một hộp nhỏ màu hồng, nắm trong lòng bàn tay rồi đưa đến trước mặt Nhiên Mộc Miên.

Nhiên Mộc Miên nhận được cưng chiều mà kinh ngạc nhìn Lạc Vũ, khó lòng tin được che miệng, ngây ngốc mấy giây mới nhận hộp quà từ trong tay Lạc Vũ.

“Bây giờ em có thể mở nó ra không?”
“Đương nhiên có thể” Lạc Vũ cười gật đầu.

Mở hộp ra.

“Đây là hạt pha lê thủ công mà anh mua, hy vọng em sẽ thích” Lạc Vũ vừa nói, vừa lấy vòng tay pha lê màu hồng ra.

“Dây cũng là tự tay anh làm hả?”
“Ừm”.

“Rất đẹp, em rất thích” Nhiên Mộc Miên vui vẻ nói.

Lạc Vũ kéo tay của Nhiên Mộc Miên, nhẹ nhàng đeo vòng tay lên tay cô: “Sinh nhật vui vẻ!
“Cảm ơn” Nhiên Mộc Miên nhìn vòng tay mà trong lòng vô cùng yêu thích.

Lạc Vũ đột nhiên nói đầy ẩn ý: “Sau khi em để đại học Cung Huy có thể đừng có bạn trai không?”
"?"
“Ý của anh là em có thể chỉ có một người bạn khác giới là anh được không?”
Ngồi trên xe riêng về nhà, câu nói đầy ẩn ý đó của Lạc Vũ cứ hiện lên trong đầu của Nhiên Mộc Miên.

Ở trong quán cà phê, Lạc Vũ không cùng cô ở quá lâu, chỉ là khoảng thời gian uống một ly cà phê, Lạc Vũ bị quản lý Lâm Tình gọi đi.

Lạc Vũ thật sự là vừa dịu dàng vừa bá đạo.

Nhiên Mộc Miên vuốt ve chiếc vòng hạt pha lê màu hồng trên cổ tay mình, và trong lòng cảm thấy rất hạnh phúc khi nghĩ về nó.


“Bởi vì lúc em sinh Mộc Miên vô cùng cực khổ” Phó Quân Tiêu khẽ cúi đầu, hôn nhẹ lên vành tại của Đồng Kỳ Anh.

Lúc mang thai con đầu, Phó Quân Tiêu đã chuẩn bị đầy đủ, nhân viên y tế dường như túc trực bên người bà, vì vậy Đồng Kỳ Anh sinh mổ và còn tiêm thuốc giảm đau.

Do vậy mới thuận lợi sinh ra được con trai Lãnh Diệc Phàm.

Nhưng mà đến lúc sinh con gái Mộc Miên, có sự cố bất ngờ vì vậy lúc sinh con suýt chút nữa lấy đi mạng của bà.

Cũng từ lúc đó, trong lòng của Phó Quân Tiêu thề rằng sẽ không bao giờ để bà sinh con nữa.

Đồng Kỳ Anh mở hộp quà nhìn vòng tay màu đỏ và màu hồng không nhịn được cười nói: “Em nghĩ người tình nhỏ của anh sẽ không hứng thú với cái vòng đá màu đỏ này”
Hôm nay sau khi Nhiên Mộc Miên từ bên ngoài quay về, trên tay có thêm một cái vòng tay pha lê tầm thường, nó còn không quý bằng một góc của chiếc vòng tay màu hồng này.

Nhưng Nhiên Mộc Miên lại vô cùng yêu thích, còn lấy cái vòng tay khoe tới khoe lui trước mặt Đồng Kỳ Anh: “Mẹ, cái vòng tay này đẹp quá! Ở trên có mười tám viên hoa chậu, đại diện con mười tám tuổi đó”
Quả thật là một cái vòng tay có ý nghĩa đặc biệt, nhìn có vẻ như quý báu ở tấm lòng.

“Dù sao, đồ anh tặng cho con bé, con bé cũng không hứng thú bao giờ” Phó Quân Tiêu cũng quen thuộc trả lời.

- -------------------.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui