Sau khi Đồng Kỳ Anh xem lại tài liệu lần nữa, bà rút riêng tờ thông tin của Minh Tư Thành ra: “Anh cả, em cảm thấy chàng trai này rất được.
Chỉ lớn hơn Mộc Miên hai tuổi”
“Anh nói chuyện chính sự với em” Phó Quân Tiêu bất ngờ phát hiện, thế giới quan của đàn ông thật sự không giống với thế giới quan của phụ nữ.
Đồng Kỳ Anh đặt tư liệu xuống, bước qua ngồi lên đùi Phó Quân Tiêu, hai tay choàng qua cổ ông, hiểu ý mà nói: “Hỏi ý kiến Mộc Miên đi! Nếu như Mộc Miên đồng ý, em cũng sẽ chấp nhận mối hôn sự này.
Nếu như Mộc Miên không đồng ý, vậy thì vận mệnh của Tập đoàn Phó thị chỉ có thể đến nước nào hay nước ấy”.
“Vậy em gọi điện thoại cho Mộc Miên về nhà đi” Phó Quân Tiêu nặng nề nói.
Đồng Kỳ Anh trượt xuống ngực ông.
cười nhẹ gật đầu, ngón tay từ phía sau cổ Phó Quân Tiêu
Trên người Phó Quân Tiêu chỉ mặc một bộ đồ ngủ đơn giản, vải áo dính sát vào trên đường cong cơ thể, phảng phất mùi hoocmon đầy thành thục.
Giây tiếp theo, ông véo nhẹ cằm bà, cúi người hôn xuống.
Bất giác, bà chìm đắm vào nụ hôn nồng nhiệt của Phó Quân Tiêu, trước ngực đột ngột truyền đến một cảm giác mát lạnh.
Ngày hôm sau.
Nhiên Mộc Miên bị một cuộc điện thoại của Đồng Kỳ Anh gọi về thành phố Thuận Canh.
Mặc khác, Minh Tư Thành cũng bị hai người anh ruột và ba người anh họ bày mưu tính kế rồi.
Ông nội đưa ra việc liên hôn giữa nhà họ Minh và nhà họ Phó, đối phương ấy vậy mà là một đứa nhóc mới mười tám tuổi, các anh đều không mấy vui vẻ, nhưng người nào cũng không thể từ chối uy quyền tối cao” của ông nội.
“Anh nghe nói, đối phương là con gái của Phó Quân Tiêu, mới mười tám tuổi! Nếu như thành công thì đính hôn trước, đợi cô ấy đủ tuổi theo pháp luật rồi thì cưới.
Chẳng phải là phải chờ hai năm nữa sao! Loại chuyện này anh mới không thèm làm! Tư Thành, em vì hạnh phúc của năm người anh này, hi sinh nhan sắc một chút, đi quyến rũ cổ đại tiểu thư đó đi, để cô ấy chọn em trước!” Trong điện thoại, Minh Huy Khang kêu khổ.
Minh Tư Thành cũng không khỏi bất ngờ, ban đầu ông nội là người cương quyết không cho anh đến với Nhiên Mộc Miên, sao lúc này lại thay đổi 360 độ như vậy, nghĩ đến việc muốn hai nhà Minh Lãnh kết hôn.
“Alo, alo alo, Tư Thành, em có đang nghe anh nói chuyện không? Ngoài em ra những người anh khác không nói, nói về anh đi, anh thật không thể đính hôn! Nếu như anh trẻ như vậy đã đính hôn rồi, làm sao có thể lăn lộn trong giới giải trí nữa?” Minh Huy Khang liên tục than thở.
Minh Tư Thành đột nhiên đổi chủ đề mà trả lời: “Không phải lúc trước anh bảo em giúp anh điều tra về người đứng sau Lạc Vũ sao?”
“Liên quan gì đến Lạc Vũ?” Minh Huy Khang mờ mịt đáp.
Minh Tư Thành nói tiếp: “Lạc Vũ là bạn trai của con gái Phó Quận Tiêu”
“Đệch!” Minh Huy Khang vô cùng kinh ngạc: “Có bạn trai rồi mà ông nội còn đưa mấy anh em chúng ta tới cửa cho người ta chọn? Nhà họ Minh chúng ta sa sút tới mức này sao?”
“Ông nội làm như vậy chỉ là giữ thể diện cho nhà họ Phó mà thôi.
Huống chi, ngược lại ông nội còn đang vứt vấn đề khó nhằn này cho nhà họ Phó, khiến nhà họ tiến không được mà lùi cũng không xong” Minh Tư Thành trái lại nhìn thấu rõ ràng.
Minh Huy Khang lại không quan tâm những điều này lắm: “Nếu cô ấy đã có bạn trai vậy thì anh yên tâm rồi.
Có điều nói đi cũng nói lại! Nếu như, người lớn hai bên đều rất mạnh, em đành phải làm vật hi sinh thôi.”
“...” Phút chốc, Minh Tư Thành không còn gì để nói mà cúp điện thoại.
So với Lạc Vũ, Minh Tư Thành anh hầu như quả thật có ưu thế hơn, dù sao anh và Nhiên Mộc Miên cũng được xem là môn đăng hộ đối.
Sau khi Nhiên Mộc Miên về đến nhà, cùng Đồng Kỳ Anh ngồi trên sopha trong phòng khách, xem một lần tài liệu của hai cháu trai chưa kết hôn của nhà họ Minh.
“Mẹ ơi, cháu trai nhà họ Minh ai lớn lên cũngất cả! Người tên Minh Khải Huy này, lúc con.
đến thành phố Bắc Bình thăm anh trai có gặp qua.
Anh ta là cấp trên của anh.
Minh Huy Khang là thần tượng đang rất nổi, là người đối đầu của Lạc Vũ nhà con.
Còn cái người.” Nhiên Mộc Miền xem đến tài liệu của Minh Tư Thành, lời muốn nói ra lại ngừng.
Đồng Kỳ Anh lập tức thay Nhiên Mộc Miên bổ sung: “Có phải cảm thấy chàng trai này rất hợp với con?”.
“..” Nhiên Mộc Miên không lên tiếng, trong lòng thầm tính toán.
Về việc bản thân sớm muộn cũng bị dính đến việc nhà giàu liên hôn, cô từ nhỏ đã nghe quen tại, mặc dù không phản cảm nhưng cũng không muốn tuân theo.
Chỉ có điều, sau khi mẹ cô nói rõ cái lợi cái hại, cô cũng chỉ định quan sát trước rồi chọn đổi tượng sau, thật sự nếu không nhìn trúng ai, vậy thì lật bài ngửa với mẹ vậy.
Tốt ở chỗ, Minh Tư Thành cũng nằm trong nhóm người được chọn, chuyện này dễ giải quyết rồi!
“Mẹ, con chọn anh ta là được!” Nhiên Mộc Miên giơ tài liệu của Minh Tư Thành lên, ngón tay chỉ chỉ vào bức hình của Minh Tư Thành, nét mặt tươi cười nói với Đồng Kỳ Anh.
Đồng Kỳ Anh phút chốc khó tin nhìn Nhiên Mộc Miên, luôn cảm thấy con bé này đang giấu giếm điều gì đó.
Tóm lại, cô cứ nhắm chắc anh, năm người còn lại cô đều không để vào mắt.
Đến lúc đó, chuyện chấm dứt liên hôn liền không tính là nhà họ Phó cô cố ý gây ra rồi.
Đến lúc đó, chuyện hai nhà liền hôn nhất định thất bại.
“Con quyết định chắc chưa?” Đồng Kỳ Anh dò xét hỏi.
- -------------------.