Thỉnh Cắn Ta Cùng Tổng Giám Cp


Mỗi năm lượng người đến du lịch tại Tây Thành đều rất nhiều, người trẻ tuổi cũng không phải là ít.

Mà trong tâm thái của những người trẻ tuổi đến nơi này có một bộ phận nhỏ là ôm hy vọng mình có thể may mắn gặp gỡ được đối tượng thích hợp.

Có thể là tại dân túc liếc mắt nhìn nhau một cái, hay vô tình va phải nhau khi đang dạo bước trên đường hoặc đơn giản là ở quán bar một bên nhâm nhi ly rượu một bên lẫn nhau tìm hiểu.

Có lẽ những điều này đều có thể trở thành điểm mấu chốt của nơi tình yêu bắt đầu.

Những chuyện trên đó đều là Miêu Nghệ kể cho Khâu Dạng nghe, sau đó nàng lại dặn dò Khâu Dạng, nhắc nhở nàng khi đến Tây Thành nhớ phải bảo vệ tốt bản thân.

Khâu Dạng lúc đó nghe những lời này liền gật đầu liên tục, tỏ vẻ chính mình sẽ chú ý.

Nhưng không nghĩ đến chính là lúc này vừa đến Tây Thành, nàng tựa hồ liền gặp gỡ tình huống tương tự như vậy.

Nàng thích con gái...!không sai, nhưng nàng cũng không có loại radar như những người khác, nàng nhìn không ra người đang đứng trước mặt nàng lúc này - Tiểu Thẩm có phải hay không cũng giống như nàng.

Mà Khâu Dạng cũng không hối hận vì những lời chính mình vừa mới nói ra, đây chính là một loại thử nghiệm __
Nếu Tiểu Thẩm có phản ứng mạnh chứng tỏ nàng chính là gái thẳng, lúc đó nàng liền nhân cơ hội cho thấy bản thân mình thích con gái, lấy nguyên nhân này làm cho Tiểu Thẩm cách mình càng xa càng tốt.

Nàng vừa mới suy nghĩ xong kết quả cho trường hợp này, Tiểu Thẩm cũng không cho nàng thêm thời gian để suy nghĩ một cái trường hợp khác, liền trả lời nàng: "Đúng vậy."
Ánh nắng ở Tây Thành thực gắt, khu dân túc cũng liền nằm trong cái thời tiết như vậy.

Hàng lang rất dài, những tia nắng ngắn ngủi không thể nào chen vào hết nhưng xung quanh vẫn được chiếu đến sáng ngời, bởi vậy Khâu Dạng có thể đem biểu tình của người trước mặt thu hết vào trong mắt xem đến rõ ràng.

Nàng còn chưa kịp suy nghĩ nếu Tiểu Thẩm trả lời như vậy nàng muốn trả lời như thế nào.

Nàng trong tiềm thức hy vọng đáp án không phải là cái này.

"Làm sao vậy?" Thẩm Ninh Nhược miệng lưỡi cường thế, thấy Khâu Dạng bày ra biểu tình ngốc nghếch, nàng khóe miệng dương dương.:" Đây là cô tự hỏi, tôi đã trả lời rồi "
Tiểu Thẩm thanh âm rất êm tai, Khâu Dạng đem những suy nghĩ của mình thu hồi, nàng nhìn gương mặt xinh đẹp của đối phương, cuối cùng phun ra mấy chữ: " Vậy cô tiếp tục tưởng đi"
Chờ Khâu Dạng biến mất sau cánh cửa, Thẩm Nịnh Nhược mới cẩn thận suy nghĩ lời Khâu Dạng vừa nói là có ý nghĩa gì.

- Cô có phải muốn lên giường với tôi?
- Đúng vậy.


- Vậy cô tiếp tục tưởng đi.

Thẩm Nịnh Nhược tinh tế nghiền ngẫm lại cuộc đối thoại ngắn gọn này, sau đó mới bật cười lắc đầu đi đến phía đối diện phòng Khâu Dạng.

Lại thực trùng hợp, hai người liền ở đối diện nhau.

Khâu Dạng trở về phòng mới đem chiếc nón đỏ từ trên đầu tháo xuống, đặt ở trên đầu tủ bên cạnh.

Nàng đến bây giờ còn không biết tên của Tiểu Thẩm, nhưng nàng cũng không ngại liệt người này vào danh sách nguy hiểm, về sau tốt nhất là không nên có gì tiếp xúc.

Nhịn qua bảy ngày này, chịu đựng bảy ngày này, mọi thứ liền có thể trở nên tốt đẹp.

Khâu Dạng nghĩ như vậy, lúc này mới thả lỏng cơ thể, những cơn mỏi mệt cứ thế ùa đến.

Nàng ngồi ở trên sô pha, nhìn bày trí xung quanh căn phòng.

Phong cách đơn giản nhưng cũng không kém trang hoàng, tông màu xanh bạc hà chủ đạo làm người nhìn cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái.

Mặt tường, tủ quần áo, đèn, bàn trà......!
Khâu Dạng nhấp môi lại nhìn về phía chiếc vali màu xanh huỳnh quang của mình.

Này khả năng là ý trời đi.

Nàng từ trong túi lấy ra di động, đối với căn phòng chụp một tấm hình, lại đăng lên Weibo.

Không có ghi chú, chỉ có một tấm hình.

Wechat ở thời điểm này chợt nổi lên tin nhắn, Khâu Dạng click mở,
Người gửi tin nhắn đến là Đào Tư Nhàn, là hai chữ cùng một dấu chấm hỏi.

Đào Tư Nhàn: [Ở đâu?]
Khâu Dạng đầu ngón tay ở trên màn hình vẽ loạn, đầu óc càng là loạn đến không kiềm chế được, như là một chiếc máy móc linh kiện đột nhiên xảy ra vấn đề, khiến nàng cảm thấy cả người đều không thoải mái.

Nàng đang do dự có nên click mở hay không, Đào Tư Nhàn lại gửi thêm một cái tin nhắn đến.


[ Chúng ta quay lại được không? Mình thật sự thích cậu.]
Khâu Dạng đột nhiên liền bình tĩnh, những cảm giác khó chịu đều biến mất không thấy.

Một tuần này nàng luôn bị những ký ức ngọt ngào phía trước lừa gạt, trên thực tế Đào Tư Nhàn là người như thế nào, nàng rõ ràng đến không thể nào rõ ràng hơn.

Mặc dù là đến thời điểm chia tay mới thấy rõ.

Khâu Dạng lông mi run rẩy, đôi môi mím càng chặt, mày cũng đi theo nheo lại.

Nàng click mở khung thoại nói chuyện cùng Đào Tư Nhàn, liền trở về một cái chữ: [Cút]
Trên thế giới này như thế nào lại có loại người như vậy sinh tồn?
Hôm nay là hôn lễ, vừa kết thúc liền cùng người yêu cũ nhắn tin có thể quay lại hay không, đem mọi thứ đều nghĩ đến thật hiển nhiên.

Hoàn toàn không nghĩ đến người yêu cũ nhìn đến cái đoạn tin nhắn này có thể hay không cảm thấy đau dạ dày.

Một người yêu cũ đủ tư cách nội tâm cần phải giống như đã chết, Đào Tư Nhàn không những không đủ tiêu chuẩn ngược lại còn ở đó nhảy múa.

Khâu Dạng nhắm mắt lại, hòa hoãn một chút cảm xúc, mới một lần nữa nhìn di động.

Đào Tư Nhàn lại gửi tin nhắn đến: [ Dạng Dạng, mình đã nói với cậu, mình vì sự tình trong nhà nên mới phải bất đắc dĩ cùng hắn kết hôn, mình cùng hắn thực sự không có tình yêu, mình yêu chỉ có cậu.]
Đúng.

Một tuần trước khi chia tay, Đào Tư Nhàn cũng nói như vậy, nhưng Khâu Dạng nghe vào tai chỉ cảm thấy càng châm chọc.

Lừa nàng đính hôn, khi gần đến ngày hôn lễ mới đến nói cho nàng nghe tất cả mọi chuyện.

Đến cuối cùng còn tốt bụng mời Khâu Dạng đến hôn lễ của nàng làm phù dâu.

Khâu Dạng liền ngay tại chỗ mắng nàng, hỏi nàng có phải hay không có bệnh.

Đào Tư Nhàn căn bản chính là kẻ điên, Khâu Dạng càng nghĩ càng không thể bình tĩnh.

Hiện tại các nàng đã một tuần không liên hệ, chờ đến khi nhận được Đào Tư Nhàn tin nhắn nàng vẫn là cảm thấy thật khiếp sợ, cũng không trả lời Đào Tư Nhàn.


Thời gian không biết từ khi nào chạy đến 11 giờ trưa, Kim Xa gửi tin nhắn trong nhóm Wechat thông báo mọi người đến ăn cơm trưa.

Khâu Dạng cũng không có tâm trạng ăn cơm, sau khi bị thất tình nàng sụt mất năm kí, nguyên nhân là vì không có ăn uống đầy đủ.

Nhưng từ sáng đến giờ nàng vẫn chưa ăn gì, trong bụng hiện tại là trống rỗng, có chút nhói nhói.

Nàng rối rắm một lát, vẫn là đứng dậy đi đến cửa, đem chìa khóa rút ra đi khỏi phòng.

Trong đại sảnh mọi người đều đã đến đông đủ, Khâu Dạng liếc mắt một cái liền nhìn thấy Tiểu Thẩm, Tiểu Thẩm dường như rất được mọi người hoan nghênh, những người trưởng bối cùng nàng nói chuyện phím đều cười thật vui vẻ.

"Mọi người đã đến đầy đủ" Một người hướng dẫn viên du lịch mới phụ trách bữa ăn nói: " Đi ăn cơm thôi"
Lộ phí dừng chân và tiền ăn uống này đó đều đã sớm bàn giao, hiện tại những đoàn viên chỉ cần đi theo hướng dẫn viên du lịch là được, nghĩ lại thì cũng thật phương tiện.

Thành phố Tây Thành có rất là nhiều dân túc, khách sạn, lữ xá...nơi các nàng đang ở chính là một khu dân túc, đi hai ba bước liền có thể thấy một cái cửa hàng.

Khâu Dạng lại đi ở phía sau đoàn người, nơi này ánh mặt trời chiếu gay gắt.

Nàng khi nãy đi ra ngoài quên bôi lên kem chống nắng nên đành phải đem dù che chắn trên đỉnh đầu.

Bất quá trừ nàng ra, trong đoàn cũng có vài người không chịu được nhiệt liền bung dù bao gồm cả người trẻ tuổi họ Thẩm nào đó.

Khâu Dạng đưa mắt nhìn về phía chân dài Tiểu Thẩm, chưa đến một giây liền dời ánh mắt sang chỗ khác.

Trong đầu nàng đột ngột chợt hiện lên hình ảnh Tiểu Thẩm thực chắc chắn khẳng định một câu "Đúng vậy"
Khâu Dạng từ nhỏ đến lớn chính là hình mẫu lý tưởng mà các vị hàng xóm hay nhắc đến: Con nhà người ta.

Nàng lớn lên ngoan ngoãn tính cách cũng thật tốt, từ nhỏ đến lớn nhận được không ít lời tỏ tình, nhưng mà trực tiếp như Tiểu Thẩm nàng quả thật không thấy được mấy cái.

Hơn nữa.......!
Tiểu Thẩm như vậy cũng không tính là thổ lộ.

Nàng cảm thấy Tiểu Thẩm đối với nàng không phải nhất kiến chung tình, nàng càng cho rằng Tiểu Thẩm đến Tây Thành chủ yếu là vì tìm kiếm đối tượng, hoặc còn một lý do khác chính là Tiểu Thẩm quá rảnh rỗi.

Nhưng Khâu Dạng cũng không muốn ở Tây Thành tìm kiếm đối tượng mặc dù đối phương là một tỷ tỷ thật xinh đẹp.

Khu dân túc ở đây được áp dụng xanh hóa đến không tệ, trước những khu nhà ở đều trồng chen chúc các loại hoa, hiện tại đang là mùa xuân đầu tháng ba vì vậy những bông hoa đều đua nhau mà nở rộ.

Các du khách một bên đi một bên tham quan, Khâu Dạng một mình cầm dù liền bị Triệu Minh Phân cùng Ngô Hiểu Quỳnh kêu đi hỗ trợ chụp ảnh.


Triệu Minh Phân lôi ra một cái camera, đặt ở trong tay Khâu Dạng: "Tiểu Khâu, con giúp dì chụp mấy tấm ảnh, dì tin tưởng kỹ thuật của con"
"Dạ"
Cứ như thế liền không cách nào cầm dù được.

Khâu Dạng thật sự sợ bản thân bị phơi đến đen, nàng làn da rất tốt, đi đến đâu cũng được nàng chăm sóc, che chở.

Nhưng hai dì mặc dù lời nói có hơi nhiều, nhưng đối xử với nàng vẫn là rất tốt, Khâu Dạng cũng không muốn làm các nàng mất hứng.

Nàng tự nghĩ hai giây liền đem dù đặt ở một bên, cầm camera nhắm ngay hai người dì đang pose dáng.

Mới vừa đưa camera lên, liền có một chiếc dù được bung ra che trên đỉnh đầu của nàng.

"Phơi nắng bị thương làm sao bây giờ? Nơi này tia tử ngoại rất mạnh."
Lại là Tiểu Thẩm
Khâu Dạng đầu cũng không quay lại,liền nhìn chằm chằm vào camera hình ảnh, cũng không trả lời.

Nàng có chút để ý câu trả lời của Tiểu Thẩm khi ở khu dân túc lúc nãy, mặc dù người khơi màn vấn đề chính là nàng.

Triệu Minh Phân cùng Ngô Hiểu Quỳnh kéo kéo chiếc khăn lụa, xoay người đón gió, cười tươi như hoa, Khâu Dạng điều chỉnh góc độ, ấn chụp ảnh.

Lại chụp thêm mấy tấm liền thấy Kim Xa quay trở lại, thúc dục các nàng đuổi kịp đội ngũ.

Triệu Minh Phân cầm camera thu trở về, một bên thưởng thức ảnh chụp một bên nói:" Tiểu Khâu, ngươi chụp hình thật là đẹp, so với dì Hiểu Quỳnh của con chụp còn đẹp hơn nhiều"
Này cũng có thể so sánh.

Ngô Hiểu Quỳnh thực rõ ràng không phục: "Tôi chụp xấu cỡ nào đi nữa thì cũng so bà chụp đẹp hơn nhiều, Triệu Minh Phân, hôm bữa trước bà chụp tôi thành người lùn tại sao bà không nói."
"Vậy bà cũng đem tôi chụp thành " Tô Đại Cường" đó thôi!" Triệu Minh Phân giương cổ, "Đến nỗi tôi cũng không dám đăng ảnh lên vòng bạn bè"
Mọi người ai cũng đều sẽ yêu cái đẹp, các trưởng bối cũng muốn đăng những bức ảnh đẹp đẽ để khoe cho các bạn bè xem.

Nghe các nàng hai người cãi nhau, Khâu Dạng hạ xuống giọng nói, nhưng cũng không phải lên tiếng khuyên can, nàng chỉ quay đầu về nhìn phía Tiểu Thẩm: "Cô muốn cầm dù đến khi nào?"
Chụp cũng chụp xong, người này cũng không chịu cầm dù lui ra.

Thẩm Nịnh Nhược giơ giơ lên mi, hỏi lại nàng: " Cái này không phải tại cô đứng ở dưới dù của tôi không chịu đi sao?"
Khâu Dạng: "........."
Khâu Dạng không nói lời nào, khom lưng cầm lấy dù muốn đi.

Thẩm Nịnh Nhược vươn tay ngăn cản nàng, bộ dáng như cũ lười biếng: "Tôi không có ý gì xấu, tôi tên là Thẩm Nịnh Nhược, cô tên gì?"
****************
Tiểu Thẩm: Thích mèo con thì có thể có ý đồ xấu xa gì chứ.....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận