Tác giả: Cảnh Hành
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn:
Trạng thái: FULL
Số chương: 25
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Giới thiệu tác giả
Cảnh Hành.
Sinh năm 1984.
Làm trong ngành truyền thông tài chính. Từng có thời gian du học ở Luân Đôn, Anh, hiện sống tại Bắc Kinh, theo sự nghiệp sáng tác. Thích sự ấm cúng khi bạn bè tụ tập, nhưng cũng muốn hưởng thụ niềm với những chuyến đi xa một mình.
Các tác phẩm đã xuất bản tại Trung Quốc: “Trầm Túy”, “Hỷ Hoan”. Tác phẩm của cô mang một vẻ đẹp đượm buồn, nên dù luôn là một kết cục hạnh phúc, cũng không khỏi để lại trong lòng độc giả nhiều cảm xúc khó tả.
Giới thiệu truyện
Dành tặng ai đó đang cảm thấy do dự trước cánh cửa của tình yêu…
Chúng ta nói rằng mình không sợ bóng đêm, mà chỉ sợ những gì ẩn sâu trong đó. Cũng không sợ độ cao, mà chỉ sợ bị ngã đau. Và cũng không hề sợ yêu, mà chỉ sợ những gì sẽ mất đi khi tình yêu không còn nữa. Thế nhưng, nếu chỉ quan tâm đến sự sợ hãi thì có lẽ chúng ta đã mất đi một nửa ý nghĩa của cuộc sống vốn ngắn ngủi rồi.
Bởi vì, nếu không dám bước vào bóng đêm thì sao có thể cảm nhận được sự ấm áp dưới ánh mặt trời, không dám trèo cao sao được thấy tầm mắt mình rộng mở, và nếu bạn không dám yêu thương sao biết được hạnh phúc là như thế nào?
Vậy nếu đã can đảm dám yêu dám hận thì chúng ta rồi sẽ đi về đâu? Trong “Thính Phong” của tác giả Cảnh Hành đã viết về một cặp đôi như thế đấy. Tình yêu của Lãnh Hoan và Diệp Thính Phong không bắt đầu bằng những điều ngọt ngào và ấm áp. Cô và anh cũng đã từng bỏ lỡ nhau vì hai tiếng “sợ hãi”.
Lãnh Hoan đã từng do dự hàng ngàn lần trước tình cảm với Diệp Thính Phong – một chàng trai quá kiêu ngạo và lạnh lùng. Tình yêu ư? Tuy vô cùng hấp dẫn con người ta nhưng cũng là một liều thuốc độc. Trái tim bệnh tật của cô còn không thể tự gánh vác thì làm sao có thể mơ tưởng đến việc chiếm được trái tim của người ấy. Nhưng tình yêu vốn có những lý lẽ của riêng nó, dù biết anh lừa dối, thậm chí vì trả thù mà tiếp cận mình, cô vẫn đưa tay ra nhận lấy những tình cảm ấy. Cô vờ như không hề hay biết bởi sâu thẳm trong thâm tâm đó là cách cô chọn để tha thứ và yêu anh.
Nhưng giống như pháo hoa vụt nở rộ rồi nhanh chóng tàn lụi, giấc mộng đẹp cũng vỡ tan khi anh lạnh lùng tuyên bố kết hôn với người tình cũ. Anh muốn trả thù cô và đã thành công rồi. Cho cô biết thiên đường hạnh phúc trong ngắn ngủi rồi vội vã nhấn chìm cô xuống vực sâu đau đớn. Nhưng sao đạt được mục đích rồi mà Diệp Thính Phong anh không thấy thỏa mãn như đã từng nghĩ? Shakespeare đã từng nói: “Tình yêu cũng giống như than, một khi đã cháy lên thì phải tìm cách dập nó đi, nếu cứ để nguyên như vậy, nó sẽ thiêu cháy luôn trái tim anh”. Đáng lẽ anh nên đóng băng trái tim mình trước khi trả thù cô mới phải. Để giờ này, anh không còn phải đau đớn như thế nữa. Nếu anh dỡ bỏ hết mọi thù oán năm xưa, có phải cô sẽ quay lại với anh không? Nếu một lần nữa, anh dùng toàn bộ những gì mình có để trả giá thì liệu cô sẽ tha thứ chứ? Bởi một mình anh vật lộn với quá khứ, đấu tranh giữa lý trí và tình cảm đã quá mệt mỏi rồi. Nếu có thể bắt đầu lại lần nữa, anh sẽ chọn một cuộc đời vui vẻ cho người con gái của mình, không phiền muộn như ý nghĩa của tên cô ấy vậy.
Rồi cuối cùng số phận của hai con người họ sẽ ra sao? Xin mời các bạn đi tìm câu trả lời trong tác phẩm “Thính Phong” của tác giả Cảnh Hành. Mong rằng với câu chuyện của Lãnh Hoan và Diệp Thính Phong, những ai đó đang sợ yêu sẽ tìm được hạnh phúc chân chính của cuộc đời mình.
Lời tựa
Đã gặp nhau rồi, thì bất kể kết quả thế nào, cũng vẫn còn hơn chưa hề gặp gỡ.
***
“Đừng chạy lung tung, nhỡ đi lạc thì biết làm thế nào”.
“Em sẽ đứng yên ở đây đợi anh. Cứ đợi mãi, đợi mãi ở đây”.
“Nếu anh không quay lại tìm thì em đợi có tác dụng gì?”
***
Anh tên là Thính Phong, là ngọn gió không bao giờ có thể nắm bắt.
Cô biết.
Chuyện của hai người, cũng không được khởi đầu bằng tình yêu.
Cô cũng biết.
Nhưng cô không biết rằng khi chấp nhận trả tự do cho cô, có một ánh mắt vẫn đau đáu dõi theo cô, chờ cô ngoảnh lại…
***
Lãnh Hoan, một cô gái xinh đẹp đã vượt lên quá khứ buồn đau và cả hiện thực tàn nhẫn để sống kiên cường nơi đất khách.
Diệp Thính Phong, người con trai xuất sắc nhưng mang nặng mối hận thù và luôn đắm chìm trong nỗi cô đơn.
Trong một đêm hoang lạnh, họ tình cờ tìm thấy nhau như hai linh hồn lạc lối, cùng cuốn xoay trong điệu nhạc buồn thương, để rồi suốt đời không sao quên được. Tình yêu đến giữa những hận thù, giằng xé, cam tâm, chịu đựng.
Người đọc bị cuốn theo câu chuyện để rồi vui cùng niềm vui của họ, xót xa với nỗi xót xa của họ, và cuối cùng thì bật khóc, tự hỏi tình yêu là thứ gì mà lại giày vò con người ta đến vậy? Thính Phong, một câu chuyện đáng để cho những người từng khổ đau và hạnh phúc vì yêu tìm đọc.
Tác giả : Cảnh Hành
Thể loại: Ngôn Tình
Nguồn:
Trạng thái: FULL
Số chương: 25
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Giới thiệu tác giả
Cảnh Hành.
Sinh năm 1984.
Làm trong ngành truyền thông tài chính. Từng có thời gian du học ở Luân Đôn, Anh, hiện sống tại Bắc Kinh, theo sự nghiệp sáng tác. Thích sự ấm cúng khi bạn bè tụ tập, nhưng cũng muốn hưởng thụ niềm... vui với những chuyến đi xa một mình.
Các tác phẩm đã xuất bản tại Trung Quốc: “Trầm Túy”, “Hỷ Hoan”. Tác phẩm của cô mang một vẻ đẹp đượm buồn, nên dù luôn là một kết cục hạnh phúc, cũng không khỏi để lại trong lòng độc giả nhiều cảm xúc khó tả.
Giới thiệu truyện
Dành tặng ai đó đang cảm thấy do dự trước cánh cửa của tình yêu…
Chúng ta nói rằng mình không sợ bóng đêm, mà chỉ sợ những gì ẩn sâu trong đó. Cũng không sợ độ cao, mà chỉ sợ bị ngã đau. Và cũng không hề sợ yêu, mà chỉ sợ những gì sẽ mất đi khi tình yêu không còn nữa. Thế nhưng, nếu chỉ quan tâm đến sự sợ hãi thì có lẽ chúng ta đã mất đi một nửa ý nghĩa của cuộc sống vốn ngắn ngủi rồi.
Bởi vì, nếu không dám bước vào bóng đêm thì sao có thể cảm nhận được sự ấm áp dưới ánh mặt trời, không dám trèo cao sao được thấy tầm mắt mình rộng mở, và nếu bạn không dám yêu thương sao biết được hạnh phúc là như thế nào?
Vậy nếu đã can đảm dám yêu dám hận thì chúng ta rồi sẽ đi về đâu? Trong “Thính Phong” của tác giả Cảnh Hành đã viết về một cặp đôi như thế đấy. Tình yêu của Lãnh Hoan và Diệp Thính Phong không bắt đầu bằng những điều ngọt ngào và ấm áp. Cô và anh cũng đã từng bỏ lỡ nhau vì hai tiếng “sợ hãi”.
Lãnh Hoan đã từng do dự hàng ngàn lần trước tình cảm với Diệp Thính Phong – một chàng trai quá kiêu ngạo và lạnh lùng. Tình yêu ư? Tuy vô cùng hấp dẫn con người ta nhưng cũng là một liều thuốc độc. Trái tim bệnh tật của cô còn không thể tự gánh vác thì làm sao có thể mơ tưởng đến việc chiếm được trái tim của người ấy. Nhưng tình yêu vốn có những lý lẽ của riêng nó, dù biết anh lừa dối, thậm chí vì trả thù mà tiếp cận mình, cô vẫn đưa tay ra nhận lấy những tình cảm ấy. Cô vờ như không hề hay biết bởi sâu thẳm trong thâm tâm đó là cách cô chọn để tha thứ và yêu anh.
Nhưng giống như pháo hoa vụt nở rộ rồi nhanh chóng tàn lụi, giấc mộng đẹp cũng vỡ tan khi anh lạnh lùng tuyên bố kết hôn với người tình cũ. Anh muốn trả thù cô và đã thành công rồi. Cho cô biết thiên đường hạnh phúc trong ngắn ngủi rồi vội vã nhấn chìm cô xuống vực sâu đau đớn. Nhưng sao đạt được mục đích rồi mà Diệp Thính Phong anh không thấy thỏa mãn như đã từng nghĩ? Shakespeare đã từng nói: “Tình yêu cũng giống như than, một khi đã cháy lên thì phải tìm cách dập nó đi, nếu cứ để nguyên như vậy, nó sẽ thiêu cháy luôn trái tim anh”. Đáng lẽ anh nên đóng băng trái tim mình trước khi trả thù cô mới phải. Để giờ này, anh không còn phải đau đớn như thế nữa. Nếu anh dỡ bỏ hết mọi thù oán năm xưa, có phải cô sẽ quay lại với anh không? Nếu một lần nữa, anh dùng toàn bộ những gì mình có để trả giá thì liệu cô sẽ tha thứ chứ? Bởi một mình anh vật lộn với quá khứ, đấu tranh giữa lý trí và tình cảm đã quá mệt mỏi rồi. Nếu có thể bắt đầu lại lần nữa, anh sẽ chọn một cuộc đời vui vẻ cho người con gái của mình, không phiền muộn như ý nghĩa của tên cô ấy vậy.
Rồi cuối cùng số phận của hai con người họ sẽ ra sao? Xin mời các bạn đi tìm câu trả lời trong tác phẩm “Thính Phong” của tác giả Cảnh Hành. Mong rằng với câu chuyện của Lãnh Hoan và Diệp Thính Phong, những ai đó đang sợ yêu sẽ tìm được hạnh phúc chân chính của cuộc đời mình.
Lời tựa
Đã gặp nhau rồi, thì bất kể kết quả thế nào, cũng vẫn còn hơn chưa hề gặp gỡ.
***
“Đừng chạy lung tung, nhỡ đi lạc thì biết làm thế nào”.
“Em sẽ đứng yên ở đây đợi anh. Cứ đợi mãi, đợi mãi ở đây”.
“Nếu anh không quay lại tìm thì em đợi có tác dụng gì?”
***
Anh tên là Thính Phong, là ngọn gió không bao giờ có thể nắm bắt.
Cô biết.
Chuyện của hai người, cũng không được khởi đầu bằng tình yêu.
Cô cũng biết.
Nhưng cô không biết rằng khi chấp nhận trả tự do cho cô, có một ánh mắt vẫn đau đáu dõi theo cô, chờ cô ngoảnh lại…
***
Lãnh Hoan, một cô gái xinh đẹp đã vượt lên quá khứ buồn đau và cả hiện thực tàn nhẫn để sống kiên cường nơi đất khách.
Diệp Thính Phong, người con trai xuất sắc nhưng mang nặng mối hận thù và luôn đắm chìm trong nỗi cô đơn.
Trong một đêm hoang lạnh, họ tình cờ tìm thấy nhau như hai linh hồn lạc lối, cùng cuốn xoay trong điệu nhạc buồn thương, để rồi suốt đời không sao quên được. Tình yêu đến giữa những hận thù, giằng xé, cam tâm, chịu đựng.
Người đọc bị cuốn theo câu chuyện để rồi vui cùng niềm vui của họ, xót xa với nỗi xót xa của họ, và cuối cùng thì bật khóc, tự hỏi tình yêu là thứ gì mà lại giày vò con người ta đến vậy? Thính Phong, một câu chuyện đáng để cho những người từng khổ đau và hạnh phúc vì yêu tìm đọc.