Thịnh Sủng Chi Hạ


Trở về phủ Định Quốc Công, Mai Như trước tiên muốn đi chỗ lão thái thái.


Trong xuân hi đường, tiểu Ngô thị, huynh muội Mạnh gia cùng Nhị tỷ tỷ, Tứ muội muội đều ở.
Lúc này nhìn thấy Mai Như tiến vào, cười khanh khách nhìn nàng, hoà hợp êm thấm.
Mai Như tiến lên thỉnh an lão thái thái.
Không chờ thỉnh xong an, Đỗ lão thái thái liền vẫy tay nói: “Tuần Tuần lại đây ngồi.”

Nhị tỷ tỷ đã ngồi ở bên lão thái thái, Mai Như ngồi ở bên còn lại.


Phía dưới, Mạnh Uẩn Lan chớp chớp mắt nhìn Mai Như.
Mai Như cười nhẹ, tầm mắt hơi hơi vừa chuyển, vừa lúc lại nhìn thấy Mạnh An.
Mạnh An năm nay xuân là Thám Hoa lang, hiện giờ ở Hàn Lâm Viện, hôm nay vừa lúc tuần giả, cho nên cùng đến đây.
Hắn ngồi ở chỗ đó, một thân áo dài màu nguyệt bạch đoàn hoa ám văn, cả người ôn nhuận như ngọc, phong thần tuấn lãng.


Cảm nhận thấy được tầm mắt Mai Như, mặt Mạnh An trắng nõn lại có chút hồng.


Biết biểu ca ngốc, Mai Như vội vàng dời mắt.


Đỗ lão thái thái vén tóc mái Mai Như, thấy khuôn mặt như hoa như ngọc dãi nắng dầm mưa, bà cảm khái nói: “Tuần Tuần ở bên ngoài chịu khổ.” Lại khen nói: “Lần này Tuần Tuần cho trong phủ chúng ta không ít thể diện, so với mấy cái ca ca đệ đệ cường hơn.”

Lúc trước Mai Như tiến cung ban thưởng, đã có gã sai vặt từ ngoài cung nhanh nhẹn hồi phủ báo tin.
Mai Như chính mình được danh hào Hồng Lư Tự, Duyên Xương Đế còn thưởng nàng không ít vàng bạc lụa ti, mà Mai phủ tất nhiên cũng được ban thưởng theo.


Này đó đều là thể diện.


Lão thái thái nói với Mai Bình: “Bình tỷ nhi học Tuần Tuần nhiều chút.”

Vừa nghe lời này, Bình tỷ nhi miệng lặng lẽ chu lên.


Nàng tuổi nhỏ nhất, lúc này tự nhiên mà biến thành vị trí trước kia của Mai Như.



Trước kia lão thái thái yêu nhất để Mai Như đi theo Nhị tỷ tỷ học.
Mai Như là biết loại mùi vị này, nàng quá hiểu biết cảm giác đáy lòng không thoải mái, càng không muốn ảnh hưởng quan hệ tỷ muội, vì thế nói: “Lão tổ tông, con là đánh bậy đánh bạ, cũng không dám kể công.” Nói, lại tránh lão thái thái, trộm giả mặt quỷ với Bình tỷ nhi.


Lão thái thái ôm nàng nói: “Đầu tháng chính chính là sinh nhật Tuần Tuần, lần này cũng không thể tùy tùy tiện tiện làm.” Năm trước sinh nhật Mai Như trong nhà tỷ muội chỉ có Mạnh Uẩn Lan, năm nay Mai Như biến đổi bất ngờ, đương nhiên phải làm lớn.


Lão thái thái nói với Kiều thị: “Làm xong thiệp, đến lúc đó lại mời mấy cô nương đến náo nhiệt, chúng ta đều góp tiền.”

Mọi người nghe xong đều vỗ tay nói được.
Lúc trước tin sứ đoàn bị tập kích truyền quay lại trong phủ, khiến cho người ta sợ tới mức người hồn phi phách tán, tuy là đối Mai Như nghiêm khắc nhưng lão thái thái cũng lau không ít nước mắt, Quốc công phủ cả ngày tình cảnh bi thảm, lần này mượn cơ hội vui vẻ một chút.


Một lát sau, lão thái thái rốt cuộc mở miệng nói: “Được rồi, tỷ muội đi nói chuyện đi.” Nói, lại nhìn về phía Mạnh An: “An ca nhi, hôm nay từ thư viện trở về, vừa lúc tụ họp trò chuyện đi?”

Mạnh An hơi lớn tuổi p, không tiện đi theo Mai Như, hiện giờ đứng dậy ứng thanh “Được”.


Từ xuân hi đường ra, tỷ muội cùng Mai Như ra sân.


Trên đường, Mai Bình còn có chút không vui, khuôn mặt nhỏ phình phình.
Tính Tứ muội muội với tính Mai Như không khác nhau lắm, không vui đều thể hiện trên mặt.
Mai Như cũng không khí, chỉ nói: “Tứ muội muội, ta mang theo chút quả khô trở về.” Bình tỷ nhi nhìn lại đây, Mai Như ngầm hiểu chớp chớp mắt, Bình tỷ nhi lúc này mới vui hơn chút.


Mạnh An đi ở bên cạnh, mắt thấy lối rẽ ở phía trước, lỗ tai hắn đỏ hồng, mới căng da đầu hỏi Mai Như: “Như biểu muội, sinh nhật có muốn gì không?”

Mai Như dừng chân, vội vàng xua tay nói: “An biểu ca ngàn vạn đừng phiền toái, ta không thiếu cái gì.” Từ loáng thoáng phát giác Nhị tỷ tỷ đối An biểu ca có tình ý, nàng nhưng không muốn trộn lẫn trong đó.


“Tuần Tuần, ngươi còn cùng ta ca khách khí?” Mạnh Uẩn Lan kéo cánh tay nàng nói.
Mấy tháng không gặp, Mạnh Uẩn Lan cũng cao một chút, chỉ vẫn là thiên văn nhược, khuôn mặt trắng trắng, đôi mắt to tròn.


Mai Như buông tay: “Ta thật không thể nghĩ ra là muốn cái gì.”


Nghe nàng cự tuyệt thẳng thắn, Mạnh An thoáng xấu hổ, lỗ tai càng đỏ hơn.


Mai Thiến ở bên cạnh cười giải vây nói: “Ta nhớ rõ Tam muội muội ban đầu thích hai tiểu bình phong, về sau không mua được, trở về còn oán giận một thời gian.”

Lần trước đi chùa Liên Hương chính là muốn Mai Thiến cùng Mạnh An đi xem, hiện tại Mai Thiến mềm mại thay hắn mở miệng giải vây, đáy lòng Mạnh An có chút cảm xúc khó nói, hắn xấu hổ nhìn Mai Thiến.


Mai Thiến hắc tới, Mạnh Uẩn Lan cũng nghĩ tới, nàng ảo não nói: “Đúng rồi, bình phong còn bị Thập Nhất điện hạ cấp mua!”

Mạnh An không nói chuyện, chỉ gật gật đầu nhớ kỹ.
Nghe Mạnh Uẩn Lan ở đối Mai Thiến nói: “Vẫn là Thiến tỷ tỷ thận trọng.” Chợt, hắn nghĩ đến một việc, trầm mặc, đối với Mai Thiến nói: “Sinh nhật Thiến biểu muội cũng mau tới rồi, Thiến biểu muội muốn gì?” Mai Thiến cùng Mai Như một người tháng sáu một người tháng bảy, rất gần, mọi người đều nhớ rõ.


“An biểu ca khách khí.” Mai Thiến dịu dàng cười, lại nói, “Lần trước biểu ca đưa thỏ con rồi, lần này không cần tặng nữa.”

Nghe nàng nhắc đến con thỏ, Mạnh An càng ngượng ngùng.
Cũng là đưa cho Tuần Tuần, lại tiện thể mang theo cho nàng một con.
Hắn dừng một chút nói: “Chỉ là thú cưng, nếu biểu muội còn cần cái gì, nhắc đến là được.”.
ngôn tình hoàn

“Cảm tạ biểu ca trước.” Mai Thiến cười nói, giọng nói nàng ôn nhu, giống nước chảy.


Tầm mắt nhìn hai người, Mai Như vẫn là cảm thấy không chen vào thì tốt hơn.


……

Từ Tây Khương trở về, hai ngày này Mai Như có chút bận, trước tiên đi đến chỗ Bình Dương tiên sinh bái kiến lão sư, tặng chút tâm ý, lại đến chỗ Đổng tỷ tỷ báo bình an.
Biết lần này Hồ Tam Bưu cũng hồi kinh, Mai Như có chút không tự nhiên.


Có lẽ là nhìn ra nàng không được tự nhiên, Đổng thị nói: “Tuần Tuần, tỷ coi muội là muội muội ruột, muội đừng xa lạ với ta.” Trừ Cùng Tuệ, nàng cả ngày ở tại trong thiên viện, cũng không nói chuyện với ai.
Đổng thị biết Mai Như là thiệt tình nhớ thương nàng, cho nên, nàng cũng là thiệt tình thích muội muội này.
Nếu là Mai Như cùng nàng cũng xa lạ, Đổng thị không biết nên nói với ai.



Mai Như cười nói: “Nếu tỷ tỷ không chê muội, muội không cùng tỷ khách khí.”

Nghe Tuần Tuần nói như vậy, trong long Đổng thị vui mừng, nàng tặng quà sinh nhật cho Mai Như.
—— Mai Như sợ thời tiết nóng, vừa đến mùa hè tinh thần mệt mỏi, lười nhúc nhích, hiện giờ tháng sáu mới vừa vào hạ, nàng liền đã có chút uể oải.
Năm trước Đổng thị thêu giải nhiệt túi thơm, Mai Như rất thích, cho nên năm nay lại thêu một cái, bên trong vẫn trang băng phiến cùng bạc hà, cho nàng giải nhiệt.


Mai Như rất thích, treo ở bên hông.


Tới sinh nhật Mai Như, phủ Định Quốc Công rất náo nhiệt.
Trừ mấy muội trong phủ, tỷ tỷ gả đến Tây Bình bá phủ cũng về, còn mời các cô nương phù khác.


Mai Như vốn dĩ p không muốn làm to, nhưng không chịu nổi lão tổ tông thích.


Ý tưởng của lão thái thái, Mai Như cũng rõ ràng, chính là muốn cho kinh thành biết Định Quốc Công trong phủ có hỉ sự, tán tán thanh danh, hữu ích mà vô hại.


Mai Như cũng phối hợp.
Chỉ là, lúc nàng đưa thiếp mời thời điểm, vẫn là có tâm tư khác, nàng cố ý không mời Chu Tố Khanh.
Kiều thị một tra danh sách, thật thật là dở khóc dở cười, nàng chọc chọc đầu Mai Như, giận dữ nói: “Tuần Tuần tính tình này.
Nếu là ai lơ đãng đắc tội con, đó là cả đời đều không vào được mắt con.”

Mai Như cười cười, thản nhiên nói: “Đúng rồi.”

Nhưng Kiều thị vẫn là bắt nàng mời Chu Tố Khanh.


Mai Như bất mãn: “Nương, mời nàng ta làm cái gì?”

Bởi vì nàng là tôn nữ Hạ thái phó, danh chấn kinh thành thiên hạ đệ nhất hào tài nữ, còn gả cho Phó Tranh?

Nhưng hôm nay toàn bộ kinh thành đều biết Phó Tranh xui xẻo.


Ngày ấy Phó Tranh ở trong cung phục mệnh, nghe mặt rồng giận dữ, bốn chứ “Tàn nhẫn độc ác” mắng ra, hiện giờ hắn bị cắt đi tất cả công vụ, chỉ ở trong phủ đóng cửa ăn năn, lại còn có bị phạt hai năm bổng bạc.
Lại nói tiếp, Phó Tranh được đại chiến công, rồi lại bởi vì chuyện đi sứ, còn có hắn cùng A Mâu có lời đồn, trở về phong thưởng đều không có, còn làm hoàng đế tức giận, bị trách phạt một hồi, cũng là quá đáng thương.


Mai Như than một tiếng, nghĩ thầm, nếu là cưới Chu Tố Khanh, ngày qua ngày của Phó Tranh có thể tốt một chút…… Không biết nghĩ đến cái gì, Mai Như thoáng giật mình.



Kiều thị vẫn chọc đầu nàng nói: “Con biết cái gì?”

“Con chỗ nào không hiểu?” Mai Như khó hiểu chớp chớp mắt.


Kiều thị không cùng Mai Như nhiều lời, ngày sinh nhật, Mai Như vẫn là nghe một ít tiếng gió.


Lúc ấy đại tỷ tỷ cùng Tạ phủ tới trước, Mai Như không thích Tam tỷ tạ phủ, chỉ đơn giản gật gật đầu, để lại cho Nhị tỷ tỷ đi tiếp đón.
—— việc này, Mai Thiến thành thạo hơn Mai Như, cũng làm tốt, sẽ không có lỗi.
Mai Như đơn giản nhẹ nhàng, nàng ở bên cạnh cùng đại tỷ tỷ nói chuyện.


Mai Vân gả đến Tây Bình bá phủ vừa được một năm, mặt mày vẫn là an an tĩnh tĩnh, lời nói không nhiều lắm, không tranh không đoạt.


Tỷ muội thật lâu không gặp, đang nói chuyện, chợt, bên cạnh tùy tiện thổi qua hai chữ Yến Vương.
Mai Như ngẩn người, không được tự nhiên lặng lẽ nghe.


Nàng nghe xong trong chốc lát, mới biết được bên cạnh vài người đang nói chuyện hôn sự Chu Tố Khanh và Phó Tranh.


Ban đầu toàn kinh thành người đều biết Phó Tranh trở về là sẽ cưới Chu Tố Khanh, nhưng hiện tại Phó Tranh bị Duyên Xương Đế trọng phạt, còn không biết khi nào có thể lại được hoàng đế coi trọng, kể từ đó, hôn sự này trở nên có chút vi diệu.


Mặc kệ là tự bảo vệ mình, vẫn là bỏ đá xuống giếng, không có người nguyện ý đem vận mệnh chính mình cùng một hoàng tử bị hoàng đế chán ghét cột vào cùng nhau.


Bao gồm Hạ phủ.


“Cho nên, hôn sự của Chu tỷ tỷ cùng Yến Vương căn bản không biết có hay không”

Lời này nhẹ nhàng thổi qua, Mai Như ngây ra một lúc.


Nàng cho rằng Phó Tranh cưới Chu Tố Khanh, ngày sẽ tốt hơn, hiện tại xem ra, ngày tháng của hắn căn bản không tốt lên được, đến thầy hắn cũng không giúp hắn, cũng có thể tình hình sau này càng kém.



.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận