Trong một viện của Tướng phủ Sở quốc, Hương Linh và Thạch Duyệt đang ra sức nhổ cỏ trong viện, bởi vì Tam tiểu thư nói nàng cần mỗi loại một chút, hai người mồ hôi đã đầm đìa. Diệp Hàm Vân thì trong phòng kiểm tra các dược liệu hai ngày trước nàng lén xuất phủ lên núi gần đây hái được, mấy thứ dược liệu này đều là bảo bối a, tương lai hạnh phúc của nàng đều nhờ hết vào đống dược liệu này đấy.
Trong lúc mỗi người đều bận chuyện của mình, mấy bóng dáng xinh đẹp, thiếu nữ mặc y phục lộng lẫy đang thướt tha đi tới.
"A, Tam muội trong viện của muội đang định làm gì a, nhìn xem hai nha đầu này rất mệt mỏi, đầu đầy mồ hôi thế." Diệp Bội Liên lớn tiếng la lên, đi ở phía trước vẻ mặt Diệp Hi Hà giễu cợt, ở phía sau hai người Diệp Giai Thúy và Diệp Ngưng cúi đầu cười đùa.
"Gặp qua Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư, Tứ tiểu thư, Ngũ tiểu thư." Hương Linh và Thạch Duyệt nhìn bốn vị tiểu thư đột nhiên xuất hiện liền hành lễ, cái viện gần như bị phá hủy này thường có nghênh đón các vị tiểu thư, có điều mỗi lần họ cũng lo lắng đề phòng.
"Nhị tỷ, chẳng qua vì ta thấy cỏ dại trong viện quá nhiều, nên kêu các nàng đi dọn dẹp một chút thôi, chứ có muốn làm cái gì a, Đại tỷ, Nhị tỷ, Tứ muội, Ngũ muội không phải ở Tiên viện sao, bên ngoài trời nắng như vậy, mọi người đến đây làm chi." Sau khi Diệp Hàm Vân dọn dẹp xong mọi thứ, cũng không kịp thay bộ y phục vải thô trên người ra, liền nghênh đón mấy vị oan gia này.
"Tam muội, muội xử lý mọi thứ trong viện, càng ngày càng tốt a." Diệp Hi Hà thản nhiên nói, thật không biết Tam muội này của nàng bận rộn cái gì, Tướng phủ của họ cũng không thiệt thòi nàng cái gì, mà nàng lại đi mặc y phục vải thô ngay cả hạ nhân cũng ghét bỏ, quả nhiên là xuất từ gia đình di nương nghèo, không một chút phong thái của một quý nữ nhà giàu.
"Đại tỷ cứ nói đùa, muội chẳng qua cảm thấy sân với phòng ở có chút lộn xộn, thật lâu không có thu dọn qua, cho nên mới thu dọn lại một chút, có điều nhìn nó gọn gàng một chút mà thôi, ha hả." Diệp Hàm Vân vội vàng cười hiền lành, đích tỷ sao lại quan tâm nàng như vậy a?
"Ngày hôm nay Đại tỷ hẹn chúng ta chiều nay đi du hồ đây, y phục trên người ngươi hình như không thích hợp đi." Diệp Bội Liên hơi giễu cợt híp mắt nhìn một y phục của Diệp Hàm Vân, ha ha. Không nói đại tỷ một thân y phục gấm Thúy Yên, ngay cả nàng cũng là một thân gấm tơ vàng Bạch Văn Đàm Hoa Vũ Ti so với vải thô tốt hơn trăm lần, khiến nàng trong nháy mắt cảm thấy có chút kiêu ngạo.
"Khụ, a cái kia vì muội sợ làm dơ y phục, cho nên mới…, muội đi đổi y phục ngay đây, sau đó chúng ta sẽ đi, hay là?" Diệp Hàm Vân vội cúi đầu tỏ vẻ mình sai, thật ra thì nàng cảm thấy quá nóng, những vải vóc tơ lụa tuy đẹp mắt nhưng không thấm mồ hôi, nàng vẫn cảm thấy y phục vải thô như vậy rất thoải mái, đáng tiếc sao, azz!
"Mọi người sẽ chờ ngươi, mau đi đi." Diệp Bội Liên nhẹ nhàng chỉnh cổ áo màu lam nhạt của mình một chút, cười khanh khách nói.
Hồ Lạc Nhạn thành Nam là một nơi hóng mát rất tốt, nơi này có nhiều thiếu gia, thiên kim thế gia muốn kết bạn mà đến. Đoàn người Diệp Hi Hà mới vừa xuống xe ngựa liền gặp được xe ngựa của Thế tử Hiên Viên Sách và Quận chúa Hiên Viên Tuyết Hầu phủ. Hôm nay Hiên Viên Sách mặc một bộ cẩm bào Băng Lam, thêu đường viền hoa văn tuyết trắng và kết hợp với tram cài ngọc bích trên đầu của hắn lại càng tương xứng, trên gương mặt tuấn mỹ ngây thơ còn chứa đựng nụ cười như tắm gió xuân, khiến lòng các thiếu nữ mê say.(đương nhiên trừ nữ chính của chúng ta nha ^_^).
"Gặp qua Thế tử, Quận chúa." Diệp Hi Hà dẫn mấy muội muội đến hành lễ với hai người, trên mặt trắng nõn xinh đẹp của nàng nhàn nhạt ửng đỏ.