"Dạ có rất nhiều, chẳng qua con cũng không có xác định rõ là nhà ai, nhưng du thuyền của Thái tử điện hạ con cũng nhìn thấy." Vẻ mặt Diệp Hi Hà lúc nói đến Thái tử rất thẹn thùng, âm thanh cũng nhỏ hơn.
Nhìn nữ nhi hoa đào đầy mặt, vô cùng thẹn thùng, Tô Nguyệt Nga hiểu ý cười một tiếng, nghĩ tới gì đó trong mắt lại lạnh lùng, hôm nay có cơ hội tốt bao nhiêu, có thể biểu lộ tài năng trước mặt Thái tử, tại sao có thể để cho con nha đầu của tiện nhân kia đoạt danh tiếng. Xem ra đương gia chủ mẫu như bà là quá mức hiền lương, thứ nữ cũng dám áp đích nữ.
"Nương, nữ nhi đã nói xong rồi." Diệp Hi Hà thấy mẫu thân mình chậm chạp không trả lời, không thể không thúc giục.
"Nhà mẹ để Vân thị là Cẩm Châu Vân gia, mặc dù Vân gia không có địa vị hiển hách như Tô gia chúng ta, nhưng danh tiếng ở Cẩm Châu rất tốt, bởi vì Vân gia có một thư viện Cẩm Sơn, học sinh rất nhiều, trong triều có rất nhiều đại thần đi ra từ thư viện Cẩm Sơn." Tô Nguyệt Nga thản nhiên nói.
"Nói như vậy, gia cảnh nhà mẹ đẻ Vân di nương cũng không tệ, làm sao lại chấp nhận làm thiếp của phụ thân." Diệp Hi Hà sau khi nghe xong, lại hỏi tiếp, .
"Cái này cụ thể như thế nào nương cũng không rõ, có điều nghe nói năm đó Vân gia đã xảy ra chuyện, là phụ thân con giúp đỡ giải quyết, sau đó dẫn Vân thị vào nhà, Lâm ma ma cụ thể như thế nào ngươi biết không?" Tô Nguyệt Nga vừa nói, một bên lại hỏi Lâm ma ma.
"Phu nhân, chuyện năm đó lão thân cũng không quá rõ ràng, đều tôi biết cũng không khác mấy với những gì phu nhân vừa nói, lúc Vân thị tiến vào là ngày đầy tháng của Đại thiếu gia, lão thân và phu nhân cứ lo cho đầy tháng của thiếu gia, cũng không có để ý nhiều, chẳng qua Vân thị kia rất an phận, cũng không tranh thủ tình cảm, cũng không cố ý thân cận người nào, sau khi sinh Tam tiểu thư, nàng càng thêm an phận, chân không bước ra khỏi nhà, sau đó ngay cả lão gia cũng không bước vào sân của nàng."
"Vân di nương chết như thế nào?" Diệp Hi Hà vẫn không rõ chuyện này, hỏi.
"Cái này thì lão thân biết, nàng bị bệnh qua đời, nghe nói thân thể nàng vốn không tốt, sau khi sinh Tam tiểu thư thì càng kém, thường bị bệnh nằm trên giường, chống đỡ tới khi Tam tiểu thư mười tuổi, một đêm gió rét liền lấy mạng của àng, hương tiêu ngọc vẫn." Lâm ma ma tiếc hận cho thân hồng nhan bạc mệnh của Vân thị.
Ba người đồng thời trầm mặc, nhưng tâm tình của mọi người khác nhau.
"Hi Hà, chuyện của Vân thị con không nên hỏi nữa, những chuyện kia cũng đã qua, hôm nay con cũng đến tuổi cập kê, mẹ đã mời Tĩnh Hòa công chúa tới chải đầu cho con, lễ nghi cung quy con phải học tốt một chút, không nên xuất hiện sai lầm trước mặt Tĩnh Hòa công chúa." Tô Nguyệt Nga nhẹ nhàng chọc trán Diệp Hi Hà một chút, tràn đầy thương yêu nhìn nữ nhi đã đến tuổi cập kê, đồng thời cũng có chút buồn, sau tuổi cập kê liền phải lập gia đình, mẹ con chia lìa.
"Nương, Hi Hà hi vọng lễ cập kê nương sẽ chải đầu cho con hơn.” Diệp Hi Hà sao có thể không hiểu tâm tư Tô Nguyệt Nga, vùi đầu vào trong ngực mẫu thân làm nũng.
"Hi Hà, cũng lớn như vậy rồi, còn làm nũng, thân phận Tĩnh Hòa công chúa rất tôn quý, có thể mời Tĩnh Hòa công chúa đến chải đầu cho con, thì địa vị của con ở kinh thành sẽ cao hơn, huống chi Thái tử rất tôn kính Tĩnh Hòa công chúa, con lấy lòng Tĩnh Hòa công chúa, còn không sợ lọt vào mắt Thái Tử." Tô Nguyệt Nga hưởng thụ nữ nhi gần gũi, tất nhiên cũng tính toán cho tương lai của nữ nhi.
Chia hai phía, sau khi trở về Diệp Bội Liên trực tiếp lôi kéo Diệp Ngưng đi tìm Quan di nương, có điều Quan di nương ngủ trưa trễ, còn chưa đứng dậy, đợi các nàng nhìn thấy Quan di nương đã là nửa canh giờ sau.
"Con nói là sự thật?" Nghe Diệp Bội Liên nói, phản ứng đầu tiên của Quan thị đây không phải sự thật.
"Di nương, chuyện này sao có thể lừa người được, con đoán không chừng Đại tỷ đã đến chỗ phu nhân hỏi chuyện của Vân di nương." Diệp Bội Liên vội vàng muốn biết lai lịch của Vân di nương.
Đúng lúc này, nha hoàn thiếp thân Ngọc Bích của Quan thị bước nhanh vào phòng, nhìn về phía hai vị tiểu thư cúi người chào, liền cúi người nói nhỏ bên tai Quan thị mấy câu, Quan thị gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.