Thịnh Thế Độc Phi Tàn Vương


“Ừ, lớn hơn Tuyết Nhi một tuổi rồi, ta gọi con là Vân nhi, Tuyết Nhi rất tinh nghịch, có điều con bé nói rất thích con, muốn cùng học tập với con, về sau còn phải phiền con chiếu cố Tuyết Nhi nhiều hơn một chút." Trương thị bình thường đã chiều hư Hiên Viên Tuyết rồi, chưa bao giờ trách móc nàng, đến nỗi nàng cầm kỳ thư họa mọi thứ cũng không học tốt, rất đau đầu, khó được một lần nói muốn cùng người khác học tập, nàng có thể nào không ủng hộ.
"Phu nhân khen trật rồi, Vân nhi không dám nhận, chỉ là học tập lẫn nhau một chút, Lão phu nhân, phu nhân, hôm nay Vân nhi đến vội vàng không có chuẩn bị gì, chỉ là có chuẩn bị vài món ăn mới lạ, mời ngài nếm thử." Diệp Hàm Vân ý bảo Thạch Duyệt mở hộp cơm ra, hơn nữa tự mình bưng lên.
Lão phu nhân Tĩnh Viễn Hầu phủ và phu nhân Trương thị nhận lấy chén canh trong tay nàng, nhìn hồi lâu, dù các nàng đều đã tham gia rất nhiều cung yến, cũng chưa từng thấy chén canh có bánh ngọt ở bên trong như vậy. Giống như bông tuyết trong chén, một đóa hoa mai sôi nổi mà ra, chén canh trong tay có cảm giác lạnh buốt, khiến người ta cảm thấy mát lạnh. dien,dan,le,quy,don,ღHạDuღ. Hiên Viên Tuyết là người cuối cùng lấy một chén, lại là người đầu tiên ăn, hương vị ngọt ngào mềm mại mà có đá lành lạnh đậu đỏ vừa vào miệng, lập tức hòa tan quanh thân đang khô nóng, vừa ăn vẫn không quên híp mắt liếc nhìn hộp cơm, hình như bên trong vẫn còn.
"Vân nhi ah, bánh ngọt này tên gì? Trước kia như thế nào không thấy qua.?" Lão phu nhân nếm một ngụm liền vô cùng thích, ý định về sau sẽ thường ăn.
"Lão phu nhân, cái này gọi là kem ly." Diệp Hàm Vân cười một tiếng, xem ra mục đích chào hàng của nàng đã thành công.
"Vân nhi tỷ tỷ, kem ly này ăn ngon thật, tỷ mua ở đâu vây, mau nói cho muội biết, muội muốn ăn mỗi ngày, hắc hắc." Hiên Viên Tuyết ăn trong chén , nhìn trong hộp , còn nghĩ đến muốn ăn thêm nữa....
"Kem ly là thực phẩm mới ra của Thực Vi Thiên gần thành Bắc, ta vô tình biết đến, cho nên hôm nay lấy ra mời mọi người ăn, nhưng kem ly không thể ăn nhiều, mỗi ngày ăn một cái giải nóng thì có thể, ăn nhiều sẽ bị tiêu chảy nha." Diệp Hàm Vân nhắc nhớ trước.
Nghe xong lời nàng nói..., không chỉ vẻ mặt Hiên Viên Tuyết ảm đạm, mà ngay cả lông mày Lão phu nhân cũng nhăn, đồ vật ăn ngon như vậy, lại không thểc ăn nhiều, rất đáng tiếc ah.
"Thực Vi Thiên, là quán rượu của Nhạc chưởng quầy?" Trương thị tương đối hiểu biết về các quán rượu trong kinh thành, có điều đã sớm nghe nói Nhạc chưởng quầy kinh doanh không tốt, Thực Vi Thiên sắp đóng cửa, sao lại cho ra thực phẩm mới.
"Vâng, nghe nói là được cao nhân chỉ điểm." Diệp Hàm Vân cười trộm nói, chỉ mình là cao nhân a, hắc hắc.
"Ừ, khó trách, trước kia ta cùng với ca ca đi qua Thực Vi Thiên, đồ ăn của họ ăn không ngon một chút nào, về sau liền không đi nữa, xem ra sau này sẽ thường đi mua kem ly này ăn rồi." Hiên Viên Tuyết đã ăn xông một ly kem, còn thèm thuồng nhìn hộp cơm đã đậy kín vài lần.
"Tuyết Nhi, muội phái người lấy hộp cơm đặt trong hầm bang của quý phủ, đừng để nó tan chảy, bên trong còn có ba chén nhỏ, có thể đợi ngày mai ăn tiếp."
"Được rồi, tiểu Liên ngươi tới." Hiên Viên Tuyết lưu luyến đưa hộp cơm cho tiểu Liên đem xuống, lúc này mới nhớ tới mục đích hôm nay mình mời Diệp Hàm Vân đến.
"Vân nhi tỷ, có thể mời ngươi dạy ta đàn khúc nhạc ngày đó tỷ hát không, muội muốn biễu diễn trong ngày đại thọ của Thái hậu, thế nhưng khãy mấy lần đều không được." Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Hiên Viên Tuyết nhàn nhạt ai oán.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui