Thịnh Thế Hôn Nhân



""/ Chính vào lúc Bạch Nhược Y cảm thấy mình sắp ngất xỉu, rốt cuộc Thẩm Đình Thâm cũng buông cô ra

Bạch Nhược Y cuối cùng cũng có thể hô hấp, cô thở hồng hộc

Cũng chẳng màng được đến ân oán bây giờ giữa cô và Thẩm Đình Thâm, cô lập tức gục mặt lên vai anh, hít lấy hít để không khí

Cô cũng không ý thức được rằng ngực mình vừa khéo đè lên ngực Thẩm Đình Thâm

Thẩm Đình Thâm khẽ nhướng mày, bởi vì anh có thể cảm nhận rất rõ ràng rằng sự mềm mại trước ngực Bạch Nhược Y khiến ngọn lửa dục vọng bụng dưới mình bốc lên hừng hực

Thẩm Đình Thâm chẳng màng nhiều đến thế, bế Bạch Nhược Y đi lên giường

Bạch Nhược Y cảm thấy mình chẳng có một chút xíu sức2lực vùng vẫy nào, rõ ràng cô biết Thẩm Đình Thâm bể mình đi lên giường rồi sau đó sẽ làm gì

Nhưng đến sức lực mắng Thẩm Đình Thâm là đồ khốn kiếp cô cũng không có

Cô chỉ cảm thấy cả người đều tê liệt, chỉ muốn ngủ một giấc yên ổn

Cuối cùng, Thẩm Đình Thâm đặt cô lên chiếc giường mềm mại

Sau đó, anh bèn phủ người xuống, những nụ hôn dày rịt như mưa rơi lên cổ Bạch Nhược Y, đầu lưỡi ấm nóng liếm tai cô

Bạch Nhược Y hít một hơi nặng nề, cơ thể mệt mỏi nhận được sự yêu thương của Thẩm Đình Thâm, tuy nhiên cô lạnh mặt vờ như rất kháng cự, “Thẩm Đình Thâm, anh cút ra cho tôi”

Nhưng ngón chân cô vẫn rất ngoan ngoãn co chặt lại, những chỗ7bị Thẩm Đình Thâm hôn đều như có ngọn lửa đang cháy, đốt cháy đến độ trái tim Bạch Nhược Y ngứa ngáy, cơ thể biến thành một vũng nước

Thẩm Đình Thâm hôm nay rất khác, trước đây lần nào anh cũng bá đạo mà ngang tàng du ngoạn, chiếm lấy cơ thể Bạch Nhược Y

Nhưng lần này, nụ hôn của Thẩm Đình Thâm dịu dàng như muốn làm tan chảy Bạch Nhược Y vậy

“Ưm”Ý thức của Bạch Nhược Y đã biến mất, cô chỉ cảm thấy cơ thể mình rất thoải mái, không nhịn được mà bắt đầu khẽ rên lên mấy tiếng, U”

Sau khi thấy Bạch Nhược Y đã hoàn toàn thả lỏng, Thẩm Đình Thâm mới bắt đầu hôn đôi môi mềm mại của Bạch Nhược Y, khẽ khàng mân mê môi dưới của cô

Bây giờ9hai tay anh mới bắt đầu cởi quần áo của cô

Bạch Nhược Y giơ tay ngăn cản, nhưng sau khi bị Thẩm Đình Thâm gạt ra, cô cũng không có động tác gì thêm nữa

Khi ánh sáng ngoài cửa sổ cuối cùng cũng chuyển sang rạng rỡ, hai người trên giường mới ngủ chưa lâu

Thẩm Đình Thâm hơi rũ mắt, mơ màng nhìn người ngủ bên cạnh mình

Trong mấy tiếng vừa qua, anh cũng không biết mình và Bạch Nhược Y đã triền miên bao nhiêu lần

Khác với trước, lần này hình như Bạch Nhược Y đã quá mệt, dù Thẩm Đình Thâm giày và có thể nào, cô cũng không có phản ứng gì quá lớn

Đến lần cuối cùng muốn cô, thậm chí Thẩm Đình Thâm còn cảm thấy mình còn chưa rút ra khỏi cơ thể Bạch5Nhược Y thì cô đã mệt lử, đến hơi thở cũng trở nên yếu ớt

Điều đó khiến Thẩm Đình Thâm ngoại cảm thấy cơ thể được thỏa mãn thì tâm lý rất khó chịu

Còn Như Kính ở một bên khác, từ sau khi rời khỏi phòng của Thẩm Đình Thâm thì cô ta cũng không ngủ được ngay

Bởi vì đúng lúc này, Thẩm Đình Vũ gọi điện đến

Đúng lúc Như Kính chịu cơn giận từ Thẩm Đình Thâm, chưa phát tiết được, cho nên vừa nhận cuộc gọi của Thẩm Đình Vũ, Như Kính bèn nói bằng giọng điệu khó chịu, “Làm việc với Thẩm Đình Vũ anh thật chán chết, nửa đêm nửa hôm cũng không cho người ta ngủ yên giấc” Thẩm Đình Vũ không có tâm tư đấu võ miệng với Như Kính, cậu ta vẫn3luôn giám sát động tĩnh của Lý Lâm, sau khi nghe Lý Lâm liên lạc với Cố Thần Trạch, đương nhiên cậu ta không ngồi yên nổi

Lúc này, cậu ta không thể để Thẩm Đình Thâm trở về làm loạn thể cục

“Nói chuyện chính” Thẩm Đình Vũ nói với giọng điệu lạnh hiếm thấy, bên đầu này của cậu ta rất yên ắng, hẳn là ngủ một mình trong phòng

“Đêm hôm khuya khoắt thế này thì có chuyện chính gì hả?” Như Kính vẫn rất cáu kỉnh, có điều nguyên nhân khó chịu chủ yếu là vì mình mặc gợi cảm như thế đến phòng của Thẩm Đình Thâm đợi anh ta, đợi anh ta muộn như vậy mới về nhà thì cũng thôi đi, thế mà anh ta còn trêu ngươi mình, khiến mình khó xử như thế

“Hôm nay Lý Lâm và Cổ Thần Trạch nói chuyện điện thoại, tôi nghĩ hẳn Cố Thần Trạch đã biết kế hoạch của chúng ta

Cho nên anh ta chắc chắn sẽ nghĩ cách liên lạc với Thẩm Đình Thâm, cô nhất định phải trông chừng Thẩm Đình Thâm thật nghiêm ngặt, đừng để bất kì ai ở thành phố H liên lạc với anh ta, cho anh ta biết tình hình trong nhà” Thẩm Đình Vũ nói rất nhanh, từ tốc độ nói của cậu ta có thể biết được cậu ta rất sốt ruột

Như Kính nghe Thẩm Đình Vũ nói vậy, nét mặt dần trở nên nghiêm túc, “Đừng cho người ở thành phố H liên lạc với anh ta?” “Phải, dù là ai ở thành phố H đều có thể là người mà Cổ Thần Trạch nhờ tìm Thẩm Đình Thâm giúp

Nếu để Thẩm Đình Thâm biết được tình hình trong nhà rồi vội vã trở về thì tất cả công sức sẽ đổ sông đổ biển mất”

Đôi mắt Như Kính đảo quanh, do dự một lúc, rồi cô ta vẫn lên tiếng, “Vậy

Bạch Nhược Y thì sao?”

“Cô ta chắc chắn không được! Bạch Nhược Y và Chu Dụ là bạn thân, là người cùng hội với nhóm Cổ Thần Trạch

Đã là chướng ngại vật của chúng ta thì chắc chắn không thể để Bạch Nhược Y gặp anh tôi, ai biết được cô ta có giống Cổ Thần Trạch, đã biết được kế hoạch của chúng ta hay không” Đôi mày của Thẩm Đình Vũ nhíu chặt, nghe giọng điệu này của Như Kính, hẳn là Thẩm Đình Thâm đã gặp Bạch Nhược Y rồi

Đầu điện thoại bên kia chỉ còn lại tiếng hít thở của Như Kính, coi như đang yên lặng thừa nhận sự thật này với Thẩm Đình Vũ

“Thế này đi” Thẩm Đình Vũ trầm giọng nói tiếp, “Dù bây giờ Bạch Nhược Y đã biết chuyện chúng ta làm hay chưa, dù cô ta có nói với Thẩm Đình Thâm hay không, cô nhất định phải nghĩ cách giữ Thẩm Đình Thâm ở lại Mỹ” “Nếu theo như lời anh nói, Bạch Nhược Y cùng một hội với Cổ Thần Trạch, vậy thì giả dụ cô ta đã kể chuyện xảy ra ở thành phố H cho Thẩm Đình Thâm, Thẩm Đình Thâm muốn quay về thì tôi giữ lại thế nào

Anh không biết con người Thẩm Đình Thâm này đáng sợ cỡ nào à mà còn bảo tôi giữ anh ta lại” Như Kính trợn mắt, nghĩ bụng Thẩm Đình Thâm căn bản chưa từng coi Như Kính là người, mình có khả năng gì để giữ Thẩm Đình Thâm ở lại chứ

“Ba ngày” Thẩm Đình Vũ hoảng hốt nói, “Chỉ cần cố giữ anh ta lại ba ngày, tôi mặc kệ cô dùng thủ đoạn gì, cho dù là tìm người bắt cóc Thẩm Đình Thâm cũng được, chỉ cần kéo dài thời gian ba ngày cho tôi là được” Nếu Thẩm Đình Vũ đã nói lời như thế, Như Kính chì đành đâm đầu đồng ý, “Được rồi, tôi sẽ cố hết sức kéo dài thời gian ba ngày cho anh

Thực sự không được thì tôi sẽ làm theo lời anh nói là tìm người bắt cóc anh ta, thế là được chứ gì”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui