Thịnh Thế Hôn Nhân



""/

""/ Sau đó lái xe lướt nhanh qua những con đường quen thuộc của thành phố H, không bao lâu sau Bạch Nhược Y đã đến trước cửa Thẩm thị.

Bạch Nhược Y đi thang máy trong hầm để xe, bởi vì nếu đi từ đại sảnh sẽ rất phiền phức, vừa phải đăng ký mà có khi còn không được gặp Thẩm Đình Thâm.

Thang máy nhanh chóng đi lên đến tầng năm, vừa ra khỏi thang máy đã gặp nhân viên công ty.

Nhân viên công ty thấy Bạch Nhược Y lạ mặt, cản Bạch Nhược Y lại, lại thấy mắt cô đỏ bừng, không hiểu hỏi, “Cô gái này, hình như cô không phải là nhân viên của công ty Thẩm thị đúng không? Sao cô lại ra từ thanh3máy riêng? Có chuyện gì vậy?” Bị hỏi liên tiếp mấy vấn đề khiến Bạch Nhược Y không biết trả lời thế nào, cô mở to đôi mắt sưng lên vì khóc, chẳng biết phải nói gì.

“Đương nhiên tôi biết cô đến tìm Thẩm Đình Thâm, có điều bây giờ anh ấy đang họp, rất bận rộn, không có thời gian gặp cô.” Lộ Trạch nhìn xung quanh một lượt, mặc dù tầng năm này rất ít nhân viên, nên không có nhiều người qua lại, những chuyện này cũng không tiện nói ở đây, Lộ Trạch kéo vai áo Bạch Nhược Y, kéo cô vào một gian phòng, “Chúng ta ngồi xuống nói chuyện đi, đứng ở đây không tiện.” “Thẩm Đình Thâm chắc hẳn không2biết chuyện tôi đã quay về, nếu không anh ấy sẽ không để cô đến gặp tôi.” Bạch Nhược Y dùng sức hất tay Lộ Trạch ra, hai mắt đỏ bừng, hung hăng trợn lên nhìn cô ta.

“Bất kể như thế nào, bây giờ cô cũng nên nói chuyện tử tế với tôi.” Sắc mặt Lộ Trạch trở nên âm trầm, trong đáy mắt là sự thù oán khiến người khác căng thẳng.

“Tôi không thích.” Bạch Nhược Y vẫn đứng tại chỗ, hai mắt lấp lánh nhìn chằm chằm Lộ Trạch.

Lộ Trạch cười lên, đôi mắt nheo lại, “Nếu như cô không muốn nói chuyện với tôi, tôi sẽ gọi bảo vệ đưa cô ra ngoài, Thẩm Đình Thâm sẽ không bao giờ biết cô đã quay về.” “Cô3cho rằng chỉ như vậy mà tôi phải nghe theo lời cô?” Bạch Nhược Y chưa bao giờ là quả hồng mềm, cô không hề sợ Lộ Trạch, “Cho dù hôm nay cô đuổi tôi đi, thì ngày mai tôi không thể đến nữa sao? Sau này cũng không đến được sao? Sở dĩ cô chặn tôi ở đây, không cho tôi đi gặp Thẩm Đình Thâm, bởi vì cô sợ khi Thẩm Đình Thâm nhìn thấy tôi sẽ không kết hôn với cô nữa đúng không?” “Hóa ra cô cũng biết là tôi và Thẩm Đình Thâm chuẩn bị kết hôn?” Hai con mắt Lộ Trạch như muốn lồi ra ngoài, cô ta dùng hai tay kéo Bạch Nhược Y đến căn phòng gần nhất.

Lộ Trạch khỏe hơn9Bạch Nhược Y nhiều, cứ thế kéo thẳng Bạch Nhược Y vào trong một căn phòng, thuận tay khóa cửa phòng lại, “Bạch Nhược Y, cô đã biết tôi và Thẩm Đình Thâm sắp kết hôn, cô còn quay lại tìm anh ấy làm gì?” “Cô biết rõ tôi muốn tìm anh ấy làm gì!” Bạch Nhược Y xoa bả vai bị Lộ Trạch làm đau, “Anh ấy sẽ không kết hôn với cô.” Lộ Trạch đứng đối diện Bạch Nhược Y, cả hai người phụ nữ đều đứng thẳng lưng, đều nhìn thấy trong ánh mắt của đối phương sự không khoan nhượng.

Trong lúc Bạch Nhược Y cho rằng Lộ Trạch sẽ chửi rủa mình vài câu, thì Lộ Trạch đột nhiên rất bình tĩnh nói, “Bạch3Nhược Y, cô có thể tha cho tôi và Thẩm Đình Thâm được không, đừng có đến quấy rầy anh ấy nữa được không?” “Người nên nói câu này là tôi mới đúng!” Lông mày của Bạch Nhược Y chau lại, “Là cô nhúng tay vào chuyện tình cảm của tôi và Thẩm Đình Thâm, tôi không biết cô đã dùng cách gì khiến anh ấy muốn kết hôn với cô, nhưng tôi biết người anh ấy yêu là tôi.” “Cô đừng có tự mình đa tình nữa được không?” Lộ Trạch bình tĩnh nói, sự độc ác trong ánh mắt dần biến mất, thay vào đó là mấy phần đau thương, “Cô cho rằng tình cảm của cô và Thẩm Đình Thâm không hề thay đổi sao? Cô không hề biết năm năm qua giữa tôi và Thẩm Đình Thâm đã có những chuyện gì, cô dựa vào cái gì mà ở đây tự cho mình là đúng.” “Thật sao?” Bạch Nhược Y cười lạnh lùng, trong đôi mắt đỏ bừng toàn là tia máu, lúc cười lên trông càng dữ tợn, “Nếu như tình cảm của tôi và anh ấy không còn gì cả, vậy cô ngăn tối ở đây làm gì?” “Tôi nói rồi, cô đừng làm phiền anh ấy.” Lộ Trạch lặp lại một lần nữa.

“Nếu đó là suy nghĩ trong lòng anh ấy, phải do chính anh ấy nói với tôi.” Bạch Nhược Y không muốn nói thêm với Lộ Trạch câu nào, chỉ muốn đi hỏi Thẩm Đình Thâm, tại sao lại kết hôn cùng với Lộ Trạch.

“Cô không muốn biết vì sao anh ấy muốn kết hôn với tôi sao?” Lộ Trạch giơ tay ngăn cản Bạch Nhược Y định đi.

Bạch Nhược Y nhìn xuống cánh tay trước mặt, mở miệng nói từng câu từng chữ, “Tôi muốn biết, nhưng chỉ muốn nghe câu trả lời từ chính Thẩm Đình Thâm, nếu như anh ấy thật sự vì yêu cô mà kết hôn với cô.

Bạch Nhược Y tôi chắc chắn sẽ không nói hai lời, sẽ rời đi, tuyệt đối không bao giờ làm phiền các người nữa.”

Đúng lúc này, âm thanh giày cao gót gõ xuống mặt sàn vang lên, theo đó là một giọng nói mang theo sự tức giận, “Được rồi, cô đi làm việc trước đi, cô gái này là bạn của tôi, để tôi tiếp là được rồi.” “Vâng.” Nhân viên thấy Lộ Trạch đến, cả thành phố H đều đã nghe chuyện Thẩm Đình Thâm sắp kết hôn cùng với Lộ Trạch, nói cách khác, Lộ Trạch sắp thành bà chủ của Thẩm thị, nhân viên đương nhiên không dám chọc đến cô

ta.

“Bạch Nhược Y.” Lộ Trạch khoanh tay, đứng trên đôi giày cao gót, cao hơn Bạch Nhược Y một chút, ngạo nghễ nâng cằm, nhìn xuống Bạch Nhược Y, “Đã lâu không gặp.”

“Tôi đến tìm Thẩm Đình Thâm.” Bạch Nhược Y đã bình tĩnh lại, bây giờ cô không muốn nhìn thấy Lộ Trạch.

Hơn nữa Bạch Nhược Y cũng biết, có nói chuyện với Lộ Trạch cũng không được chuyện gì.

“Nếu đó là suy nghĩ trong lòng anh ấy, phải do chính anh ấy nói với tôi.” Bạch Nhược Y không muốn nói thêm với Lộ Trạch câu nào, chỉ muốn đi hỏi Thẩm Đình Thâm, tại sao lại kết hôn cùng với Lộ Trạch.

“Cô không muốn biết vì sao anh ấy muốn kết hôn với tôi sao?” Lộ Trạch giơ tay ngăn cản Bạch Nhược Y định đi.

Bạch Nhược Y nhìn xuống cánh tay trước mặt, mở miệng nói từng câu từng chữ, “Tôi muốn biết, nhưng chỉ muốn nghe câu trả lời từ chính Thẩm Đình Thâm, nếu như anh ấy thật sự vì yêu cô mà kết hôn với cô.

Bạch Nhược Y tôi chắc chắn sẽ không nói hai lời, sẽ rời đi, tuyệt đối không bao giờ làm phiền các người nữa.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui