Thịnh Thế Khói Lửa

“Ngươi muốn hợp tác với ta, vậy có thể đưa ra lý do để ta tin tưởng sao?” – Hỉ Ca chống cằm. Đích thực sự việc lần này bọn họ cùng nắm tay làm chuyện xấu rất vui vẻ, nhưng mà Hỉ Ca không thể cứ như thế hoàn toàn tin tưởng đối phương. Ai biết, có thể chuyện này là Thanh tỷ ra vẻ cho cô coi thì sao?

Thanh tỷ nhìn chằm chằm Hỉ Ca một lúc lâu, sau đó không chút tình nguyện nói.

“Lúc trước, ta cùng Y Y quan hệ tốt lắm. Về sau, bởi vì ta ngăn cản Y Y đến với Niếp Lãng, hai đứa mới gây lộn một trận, rốt cuộc không nói chuyện với nhau nữa.”

Hỉ Ca kinh ngạc. Thanh tỷ quen biết Niếp Lãng ở ngoài đời?! Vậy thì “Y Y” kia chính là Lục Y?

“Niếp Lãng thích ngươi. Vốn dĩ, ta không muốn hợp tác với ngươi.” – Thanh tỷ không cho Hỉ Ca cơ hội mở miệng, tiếp tục nói.

Lần này Hỉ Ca không kinh ngạc. Khi còn ở Đông Châu Xích Hỏa, lúc đó Hỉ Ca chưa từng để ý đến người có tên “Thanh tỷ”, bởi vì cô chỉ lo đối phó với Sánh Cùng Phong Nguyệt.

“Niếp Lãng nhờ ta chiếu cố Lục Y.”

“Ta biết. Y Y bị Niếp Lãng bức (ép) rời đi. Ta nhất định không để cho sự việc chấm dứt như vậy.”

Hỉ Ca gật đầu: – “Không ngại ta gọi Lục Y đến gặp mặt chứ?”


“Tùy tiện”

Lục Y tới, thấy Thanh tỷ cùng Hỉ Ca ở chung một chỗ, biểu tình là giật mình nhưng rất nhanh thì khôi phục bình thường.

“Ta nên sớm nghĩ tới mới phải. Nếu không có ngươi giúp đỡ, hành động lần này sao có thể thuận lợi như vậy.” – Lục Y không ngốc. Thời gian gần đây Phong Bão mang người đi gây khó dễ cho Cẩm Y, phải nói là làm việc như thần, hắn đi tới chỗ nào đều có thể đụng tới cao tầng lãnh đạo của Cẩm Y.

Thanh tỷ cúi đầu, không lên tiếng, đối với lời nói kia từ chối cho ý kiến.

“Ta và anh ấy đã chia tay rồi.”

“Không liên quan đến ngươi. Ta chỉ muốn đoạt lấy Cẩm Y mà thôi.” – Thanh tỷ nói vẫn không nhìn đến Lục Y.

“Bang chủ, các ngươi tiếp tục nói chuyện đi. Ta có chuyện, đi trước.” – Lục Y nói xong liền rời khỏi.

Hỉ Ca lúc này mới nhìn người ngồi ở phía đối diện: – “Nói đi, nếu ra tay giúp ngươi, ta được ưu đãi gì?”

“Cuối tuần sau, cho người luân bạch Hồng Hoa. Về phần ưu đãi… sau việc này, Cẩm Y chắc chắn tổn thất thảm trọng, ta chỉ có thể cho ngươi một hứa hẹn. Ta sẽ giúp ngươi đối phó với Chư Cát Hầu và những tay sai mà Khổ Độ cài đặt ở Đông Châu Xích Hỏa.”

Hỉ Ca gật đầu tỏ vẻ vừa ý. Mặc dù tin tưởng Thanh tỷ sẽ không lừa cô, nhưng để ngừa vạn nhất, hai người vẫn ký một phần hợp đồng. Trong trò chơi, nếu vi phạm hợp đồng, hậu quả là rất nghiêm trọng.

“Hợp tác vui vẻ!”

“Ừ!”

Thanh tỷ rời đi không lâu, Hỉ Ca đột nhiên nhìn thấy tên Thất Tử sáng lên. Quả nhiên, không lâu sau, A Thất chạy tới tìm cô. Từ sau khi kiến thành, thời gian hai người ở chung một chỗ rất là ít. Lúc không có Hỉ Ca ở bên cạnh, A Thất giống như kẻ mất hồn, chạy khắp nơi giết boss giải buồn (ủa, ngày xưa cũng vậy mà?!). Dĩ nhiên, hắn vẫn thích cùng một chỗ với Hỉ Ca hơn. Hai người cùng nhau xoát quái sẽ vui vẻ vô cùng. Hỉ Ca vẫn như trước không thích kiếp sống “xoát quái” buồn tẻ. Việc tối trọng yếu nhất mà cô muốn làm hiện giờ là thăng cấp.

Lần trước Vô Xá của Thiên Nhãn đã đồng ý giúp cô tìm NPC thương nhân hồng danh. Anh ta tốc độ cực nhanh, chưa tới vài ngày liền hoàn thành. Thế là nhiệm vụ liên hoàn của Hỉ Ca có thể tiếp tục. Có điều, dương bì cuốn mà Hỉ Ca mua được ở NPC thương nhân hồng danh là một bản đồ ẩn. Muốn tiến vào bản đồ này, người chơi phải đạt đến cấp 120. Hơn nữa còn phải tìm được một ít nguyên liệu quý để chế tạo chìa khóa. Hỉ Ca rất cực khổ mới tìm được bản vẽ của cái chìa khóa kia. Không ngờ yêu cầu để có thể rèn ra cái chìa khóa là thần cấp thợ rèn. Ác độc nhất là thành công dẫn chỉ có 1%. Còn không bằng giết cô đi a~~


Hỉ Ca đối với cái nhiệm vụ thần khí kia đã triệt để mất hy vọng rồi. Lên thần cấp thợ rèn á? Chắc phải đợi 150 cấp về sau mới làm nổi. Trong trò chơi, quả nhiên không có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống nha. Tuy mất hết hy vọng, Hỉ Ca vẫn không nghĩ buông tha cho nhiệm vụ này. Dù sao, cô phải thử sức mới được, không thể chưa làm đã bỏ cuộc.

Vài ngày trước, Hỉ Ca đã đột phá lên cấp đại tông sư thợ rèn. Đáng tiếc, ngoại trừ điểm thuần thục, Hỉ Ca không được thưởng thêm cái gì. Đại tông sư và thần cách tuy nói chỉ cách một bước chân, nhưng độ khó như chuyện tu tiên để thăng thiên vậy. Nói cái gì cần ngộ tính, cần abc, xyz cái chi đó, cực kỳ mờ ảo.

Hỉ Ca rất không tình nguyện bị A Thất lôi kéo đi xoát quái thăng cấp, nhưng hai người còn chưa ra khỏi tửu lâu đã bị chặn lại. Thanh Lam kéo người bên trái. Cát Tường kéo người bên phải. Sở Tiếu Ca đứng ở phía sau mĩm cười cực kỳ bỉ ổi.

“Hỉ Ca, ngươi đã đáp ứng đi thăm dò bản đồ với ta.”

“Lão đại, đến, chúng ta bàn chuyện sính lễ đi.”

Cát Tường vừa thượng tuyến liền được Sở Tiếu Ca mật báo một tin tức chấn động. A Thất thế nhưng đã hướng Hỉ Ca cầu hôn… Vốn bọn hắn nghĩ lão đại sẽ độc thân cả đời, không ngờ lại ra tay nhanh hơn cả bọn hắn? Cát Tường mới không thừa nhận hắn đang hâm mộ lẫn ghen tị với A Thất nha.

Sính lễ? Hỉ Ca tà mắt liếc Sở Tiếu Ca. Tên nhóc này muốn chết?! Sở Tiếu Ca rụt cổ núp, con mắt loạn chuyển, nhất quyết không nhìn đến chị hai nhà cậu.

Mới không dễ dàng tìm được thời gian ở chung với người đẹp, lại bị mấy tên này đến phá đám, A Thất đương nhiên tức giận. Nhưng hắn không thể trút giận lên người bọn Cát Tường. Về phần Thanh Lam, hắn cũng không thể nói gì, vì Hỉ Ca đã sớm đáp ứng với người ta.

Sau khi Thanh Lam dẫn người rời đi, A Thất âm trầm đi tới truyền tống trận.

“Thất ca, ngươi muốn đi đâu đó?”

“Đi tìm Sở Nhị bồi dưỡng cảm tình.” – A Thất nhe răng cười. Đồ Sở Nhị đáng chết!!


Ngày 15. Hội bán đấu giá ở Long thành chính thức khai mạc. Mặc kệ là vì hiệu quả quảng cáo, vẫn là danh tiếng của Hỉ Ca, nói chung, cả đại sảnh của hội đấu giá đã chật kín người.

Mà lúc này, Hỉ Ca đang cùng A Thất ở ngoài dã ngoại đánh boss.

Ở Di Thất đại lục, muốn tìm con quái có tên đỏ lấp lánh rất dễ. Hai người ngồi trên lưng Băng Tuyết Long Vương, bay lòng vòng khắp nơi, thấy biến dị quái liền hạ xuống, giết. Thu hoạch rất khả quan.

Đến giữa trưa, hội bán đấu giá vẫn chưa chấm dứt. Nhưng Cuồng Vũ đã nhắn tin qua nói lần này rất thành công. Hỉ Ca vừa lòng, vậy là đủ rồi.

Hỉ Ca dựa lưng vào gốc cây cổ thụ, khoái trá nhìn người đang đánh quái ở phía xa, A Thất.

Cho dù đã quen thuộc, Hỉ Ca vẫn không thể không bội phục kỹ thuật sát quái của bạn trai cô nha. Mặc dù nói đây là trò chơi, kỹ thuật thực tiễn ngoài đời không mấy ảnh hưởng đến khả năng vận dụng kỹ năng trong trò chơi, nhưng không thể nghi ngờ, kỹ thuật của A Thất đúng là hàng cao thủ. So với hắn, kỹ thuật của cô chỉ giống như con nít. Trong trò chơi, đương nhiên có không ít người trời sinh thiên phú bẩm sinh. Cho dù ngoài đời là một tên phế vật, vào trò chơi liền biến thành lợi hại hơn người. Mà Hỉ Ca… bất hạnh là người không có thiên phú.

Nhìn A Thất nhẹ nhàng thanh thoát giết chết Thất Sắc Hoa Yêu, Hỉ Ca đột nhiên nhớ tới một vấn đề. Chuyện này cô đã thắc mắc từ lâu, nhưng lúc trước, mỗi lần cô nhắc tới, A Thất sẽ mơ mơ hồ hồ lái sang chuyện khác.

“A Thất, anh hồi xưa vì sao lại ra tay giết Minh Độ Thiên?” – Hỉ Ca hỏi tới chính là trận chiến cuối cùng của thời beta.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận